Bá Chủ Là Tôi

Tuy rằng cậu bé chỉ ở đây một tuần ngắn ngủi, nhưng bỗng nhiên không có cậu bé nữa, Kim Mê vẫn có chút không quen. Hứa Gia Thượng ở trước mặt cô và Tạ Trì rất ngoan, hai người họ gửi ảnh và video cho bà nội Tạ Trì và ông bà ngoại của Hứa Gia Thượng. Lúc đó, Hứa Gia Thượng khác xa so với bộ dáng thường ngày của cậu bé, cuối cùng cũng trông giống như một đứa trẻ bình thường.

 

Mấy vị trưởng bối rất hài lòng, quả nhiên con cái cần có cha mẹ ở bên cạnh, cho dù cha mẹ là giả thì nụ cười trên mặt Hứa Gia Thượng cũng là thật.

 

Sau đó, Kim Mê dành hơn một tuần để quay phim cùng đoàn, cho nên đoàn làm phim đã quay xong trước thời hạn.

 

Bởi vì tổng cộng chỉ có mười hai tập, nên cũng không cần làm nhiều hiệu ứng đặc biệt, hậu kì dự kiến ​​trong vòng một tháng là có thể hoàn thành, sau khi thông qua xét duyệt có thể trực tiếp phát sóng.

 

Ở trong đoàn làm phim một thời gian lâu đầy mệt mỏi như vậy, Kim Mê tưởng rằng cô sẽ được nghỉ dài hạn, nghỉ ngơi cho thật khỏe thì Triệu Nghệ Nam lại như ngựa không ngừng vó sắp xếp công việc mới cho cô: “Ở tuổi này mà chỉ biết nghỉ ngơi, cô ngủ được ư?"

 

Kim Mê: "..."

 

Cô ngủ được mà!

 

“Có một buổi chụp hình cho tạp chí, chúng tôi đã sớm hẹn xong từ lâu rồi, ngày mai cho cô nghỉ ngơi một ngày, ngày kia đi chụp.”

 

Kim Mê: "..."

 

Đúng là chị Nam sắp xếp có khác.

 

Cô nhớ lại năm bận rộn nhất của mình, cả năm cộng lại chỉ nghỉ có 15 ngày. 

 

Kim Mê dành ngày nghỉ duy nhất để nằm ở nhà, rạng sáng hôm sau đã bị Triệu Nghệ Nam đón đến trường quay. Lần này, Triệu Nghệ Nam sắp xếp để cô được chụp lên trang bìa của một trong những tạp chí thời trang hàng đầu trong nước, đồng thời còn có một cuộc phỏng vấn độc quyền, cơ hội này rất khó có được.

 

Thời gian quay chụp dự tính ​​là hai ngày, một ngày chụp nội cảnh, một ngày chụp ngoại cảnh.

 

Kim Mê theo Triệu Nghệ Nam đến studio đúng giờ, phòng thay đồ vốn dành riêng cho Kim Mê giờ này lại có người đang ngồi trang điểm.

 

Triệu Nghệ Nam nhíu mày, đang định đi lên hỏi chuyện gì xảy ra, một người đàn ông trung niên đã bước tới, nhìn Triệu Nghệ Nam nở nụ cười: "Đây không phải là chị Nam sao? Đã lâu không gặp."

 

Triệu Nghệ Nam tiện thể nhìn về phía anh ta, mất mấy giây mới nhận ra: “Cậu là Thái Vinh?”

 

Thái Vinh vốn là trợ lý của Kim Mê, lúc ấy công việc hàng ngày của Kim Mê rất nhiều, bên cạnh luôn có đủ loại nhân viên công tác, Thái Vinh là người chẳng mấy nổi bật trong số các nhân viên.

 

Mãi về sau, khi Kim Mê xảy ra chuyện, cảnh sát mới đến thăm hỏi các nhân viên công tác bên cạnh cô, Thái Vinh đã đứng ra trình diện và xác nhận rằng anh ta quả thực đã nhìn thấy Kim Mê hút ma túy.

 

Anh ta không làm việc với Kim Mê quá lâu, công việc mà anh ta tiếp xúc cũng không phải là việc quan trọng gì. Lúc đó Triệu Nghệ Nam tra hỏi anh ta, Thái Vinh dường như đã nghĩ ra cách giải thích, đưa ra thời gian và địa điểm vô cùng rõ ràng.

 

Không có cách nào để kiểm chứng những gì anh ta nói, nhưng nước bẩn đã hắt lên người Kim Mê, khiến chuyện này nhìn qua có vẻ càng đáng tin hơn.

 

Kim Mê nghe thấy tên Thái Vinh, quay sang nhìn về phía anh ta.

 

Trước đây khi cô ăn tối với mẹ, cô đã cố tình hỏi về chuyện xảy ra lúc đó, mẹ cô cũng nhắc đến người này.

 

Anh ta chính là người đầu tiên ra trình diện, một mực khẳng định rằng đã nhìn thấy cô sử dụng ma túy.

 

Kim Mê cũng có ấn tượng với anh ta. Anh ta chỉ là một trong rất nhiều nhân viên công tác xung quanh cô, nhưng cô tự hỏi mình chưa bao giờ làm điều gì có lỗi với anh ta, hơn nữa mức lương lại rất hậu hĩnh, không ngờ anh ta lại ghét cô đến như vậy?

 

“Ồ, chị Nam, họ quên báo cho chị à?” Thái Vinh làm bộ ảo não, nói với Triệu Nghệ Nam trước mặt: “Buổi quay chụp hôm nay tạm thời đổi người, hai người hãy về trước đi, xin lỗi nhé."

 

Tuy ngoài miệng thì anh ta nói lời xin lỗi nhưng trên mặt lại không hề có chút áy náy nào, thậm chí còn lộ ra vẻ hả hê.

 

Triệu Nghệ Nam hiểu, chuyện ngày hôm nay là do anh ta cố ý ngáng đường, thậm chí anh ta còn không cho người thông báo cho họ, chỉ bởi vì muốn bây giờ có thể trực tiếp chế nhạo họ hai câu.

 

Cô ấy không khỏi bật cười: “Xem ra hai mươi năm trước tôi tát cậu, cậu vẫn còn thù hằn đến tận bây giờ à. Với cái tính nết này của cậu, sau này rất dễ bị tôi chọc cho tức chết.”

 

eyJpdiI6IkR0clwvOVJWNXVDUThcL1V3N0FZYzVadz09IiwidmFsdWUiOiIwU1FnVEd3cVE4Y3FmQSs0NThQMXV4MFdXM2JJZXNra3Y2NHZKSXVLSjNTUjFYMFwvYW55c2NBRkhsME5GdmFlOHk0NUI4SGp0cm52YWZOTDYxYktvaElOTklWK0gyRzJQUUZPa2t0VnA4dGVFZmVObFwvdnJ1RE9Tb2RoaEZucHhKUnBcLzVSSmU1ZmJCWlJhTkRCd2VjOXExeVR2Q2poYlgwcTV2OEtLTjIydFZmQmpyUGhhR2l6aXlyMWp3YklkdUpSZzljeFFDZFBqSG0zcmhkYktDbFlFbk5wNFB4NTJteGc4STd2NEdhTW54a3NDUHJvckxcL3FjTndaV1pQZnBFelNNRHNXcTZ2NHZvMEREM1NWWnNueldCNjUweWQrTzNLR2ozRU8ycVBjTTg9IiwibWFjIjoiZGIxZWYzZTFiYTkzOTU3ZGJhMTM3YjI1NTFhMTY3OGI5Njk1MGFiNmJkZmIyMDc0MzhiZjNiM2QxMzVhZDk0ZCJ9
eyJpdiI6IkJlc1VSQTRwa0RQbllUbGo0M1B3dWc9PSIsInZhbHVlIjoieWlqdXNiUHZhUnB5dmd4eEFSaU81eFZEcklIZ1N2ZU9CUGJ2bERkZUFCSVlcL3BQdmtPRVZJZENHaHFIejBrek1FQXhHZlpReGN0VXNYRVp4OEtZcVJRPT0iLCJtYWMiOiJlOGZhOTlhNzM1M2RkYjlkYmRhMWY1ZmUwZWU5ZmJlYWIzM2NlN2RiYzBhYTZhNjE3NjAyYTI2ZjI4OTczYTViIn0=

Hai mươi năm trước, anh ta đứng ra tố cáo Kim Mê sử dụng ma túy, Triệu Nghệ Nam chạy tới đối chất, cuối cùng giáng cho anh ta một cái tát.

Ads
';
Advertisement