Bá Chủ Là Tôi

“…” Tạ Trì khẽ nhướng mày, đặt máy tính bảng sang một bên rồi mỉm cười nhìn cô: “Em còn định có lần sau nữa hả? Định cưới ai?”

 

“… Ha ha ha, em chỉ thuận miệng nói vậy thôi, sao anh lại cho là thật chứ?” Kim Mê có linh cảm ánh mắt của Tạ Trì lúc này rất nguy hiểm. Theo bản năng, cô định chạy trốn nhưng chưa kịp xốc chăn lên thì đã bị Tạ Trì bắt được, đè dưới thân.

 

“Em thuận miệng nói vậy thật mà, anh đừng…” 

 

Kim Mê còn chưa nói hết câu thì đã bị chặn miệng bằng nụ hôn của Tạ Trì.

 

Sau đêm nay, Kim Mê hoàn toàn hiểu rõ câu nói lúc trước của Tạ Trì, rằng anh đã kiềm chế lắm rồi.

 

Bởi vì một khi anh không thèm kiềm chế thì cô thật sự không thể xuống giường.

 

Khi Triệu Nghệ Nam gọi điện thoại kêu cô đi thu âm bài hát, cô vẫn đang nằm bẹp dí trên giường, không muốn nhúc nhích dù chỉ một cái ngón tay: “Chị đổi sang ngày mai được không?”

 

“Cho tôi một lý do hợp lý thì được.”

 

Kim Mê: “…”

 

Lý do rất hợp lý nhưng cô không tài nào nói nên lời được.

 

Cuối cùng, buổi chiều Kim Mê vẫn phải chậm rãi bò dậy, cam chịu đến phòng thu âm.

 

Ca khúc này tên là [Tôi], lời bài hát rất phù hợp với chủ nghĩa nữ quyền đang thịnh hành hiện nay, phong cách âm nhạc là nhạc dance, tiết tấu nhanh và tươi sáng, cho nên Triệu Nghệ Nam còn chuyên môn tìm giáo viên nhảy để biên đạo cho vũ đạo của ca khúc.

 

Bên này, Kim Mê tăng ca thêm giờ quay xong MV ca khúc, bên kia, Nhậm Đình lại gọi cô tiến vào doanh trại huấn luyện.

 

Bởi vì tài chính đầy đủ nên sau khi xác định nam chính của bộ phim, tiến độ chuẩn bị tăng lên rất nhanh. Nhậm Đình chừa lại nửa tháng cho hai nhân vật chính đến doanh trại huấn luyện để huấn luyện đặc biệt.

 

Lần này trong phim, Kim Mê đóng vai một cao thủ ẩn thế tinh thông đủ mọi kỹ năng, cảnh võ thuật còn nặng hơn cả nam chính. Dưới sự huấn luyện cường độ cao, cuối cùng vòng eo của Kim Mê cũng chịu không nổi mà bãi công.

 

“Không được, không được, tôi không nhúc nhích được.” Kim Mê nằm trên đệm trong sân huấn luyện, chỉ cần cử động một chút eo sẽ đau nhói.

 

Thấy vậy, trợ lý Tiểu Châu chạy tới, sợ cô bị thương chỗ nào: “Không bị thương, chắc là bị trật khớp. Em còn có thuốc dán, hay là để em dán một tấm cho chị?”

 

“Ừ.” Kim Mê đau khổ trả lời. Cuối cùng cô đã biết vì sao hiện tại thể loại võ hiệp lại suy tàn. Có ngôi sao nhà nào chịu đến đây chịu khổ cực cỡ này chứ!

 

Có thể nằm yên kiếm tiền thì sao lại phải tốn công sức?

 

“Đến đây đến đây.” Tiểu Châu xé thuốc dán rồi dán lên eo cho cô: “Đau chỗ này đúng không?”

 

“Đúng đúng, nhẹ chút nhẹ chút.”

 

“Rồi rồi.” Động tác của Tiểu Châu càng nhẹ nhàng hơn. Dán thuốc xong, cô ấy kéo áo của Kim Mê xuống: “Chị nghỉ ngơi một lát xem có tốt hơn không. Chị có muốn uống nước không?”

 

“Không cần.” Dán thuốc xong, vòng eo có vẻ dễ chịu hơn đôi chút, Kim Mê cũng không biết có phải là ảo giác của mình hay không: “Bây giờ chị không muốn nhúc nhích, để chị nằm yên một lát đi.”

 

“Vâng, chị cần gì thì cứ nói với em, em lấy giúp chị.”

 

Kim Mê gác cằm lên cánh tay, đau khổ nói: “Chị muốn chồng chị hu hu hu, mẹ ơi…”

 

Tiểu Châu: “…”

 

Rốt cuộc chị muốn tìm chồng hay là tìm mẹ?

 

Để sau này tuyên truyền cho bộ phim, trong sân huấn luyện có chuyên gia phụ trách quay chụp trailer, trước kia họ cũng từng đăng tải video ngắn về quá trình huấn luyện của Kim Mê trên mạng.

 

Hôm nay, account đăng trailer lại có bài đăng mới, quá trình Kim Mê bị vặn eo cho đến lúc dán thuốc xong đều được ghi hình lại.

 

Lúc lướt đến video này, Kim Mê chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm.

 

Cứu, vì sao ngay cả tiếng kêu “chị muốn tìm chồng chị” với “mẹ” cũng bị cắt vào video? Chẳng lẽ cô không cần thể diện chắc?

 

Quả nhiên, phần bình luận lôi câu này ra để cười nhạo một trận.

 

Kim Mê cảm thấy họ đều là một đám fans giả, cô bị thương thế mà họ chỉ lo hóng hớt ăn dưa!

 

eyJpdiI6ImtMNzVXRjdIQWpTcFpmazVCSXRMVXc9PSIsInZhbHVlIjoiZnpNa3I1NHN0VG1aVTMrV3d4eGlBZ3hmQWIyaHBJRnhSNFBEcTVselwvTHZiVmFsQ3oyZ21XaDdOOXJ3eEZaUEVCaGg3N2JwaEFXVURDakZlNWxPakRLbG1lOTB4cWQzMzhUTGJldjZvUTdkXC84QnJwcGVITXExdCswY1wvazFnYUtJWTRNZE1wUDZGbThmd2hYNHNoUFU3bWtPRlR2cHY2Wk1jUXRld0ZiKzBEWlFrQXN1bUhcL1VRa0RSK091TFJ3VCIsIm1hYyI6IjNmMTY4OWNmYmE5MjQyOTc0ZWI3NWVmYjkwYzQzNjZkNTU2OGY1Y2U5ZjIyMWI1NTc1OTJhZTdlNTdmNDQxODIifQ==
eyJpdiI6IlJLOWVcL05yK0RhbVVKOVQ2KzZSdjBRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImdaNkY1dXE1TERHRkVVUTJncHNsN2N6dU1qZXYwdWszXC9oRWpyWHhpM3pEM3dsdEtrOWVaSHU5SDBRd1ArVlF4QjVIUGVzeGhaXC83SUs3bmJ4VGxncnc9PSIsIm1hYyI6IjBmNjBiMDUyOTUyYzk3NTJjOTA1NmJhNDZhZDY5Y2RlZDc0YjA1YzI5YWU1YTVjNWEzMjA3NTMzYmEwOWNmOWYifQ==

Hôm sau, Kim Mê thấy Tạ Trì mang theo một đống quà an ủi trong doanh trại huấn luyện.

Ads
';
Advertisement