Chương 41 

Ngô Hoài Phong nắm chặt tay thành nắm đấm rồi lên tiếng đáp lại Cao Mỹ Vân: “Em hiểu lầm rồi, anh nhiều lần “ngủ” với cô ấy không phải vì anh yêu cô ấy anh chỉ đang từng bước báo thù mà thôi”. 

Cao Mỹ Vân nhướng mày: “Anh thôi đi đừng có nói dối nữa, đừng có bao biện cho sự mù quáng của mình nữa được không? Chuyện đến nước này rồi mà anh vẫn còn cứng miệng được sao? Có ai báo thù mà ân ái với người ta hết lần này đến lần khác như anh không hả? Em có thể nhìn ra trong mắt anh tình yêu và sự cuồng nhiệt khi anh giao hợp với cô ấy mà Hoài Phong, em cũng là một người phụ nữ trưởng thành rồi anh đừng có xem em như một đứa con nít nữa được không hả?”. 

Nét mặt của Ngô Hoài Phong trở nên lạnh lẽo anh nở một nụ cươi nhạt trên môi rồi lên tiếng nói tiếp: “Hình như ai cũng nghĩ chỉ cần “ngủ” với một người là yêu người đó thì phải? Lê Trúc Ly cũng vậy cô ấy nói cả đời này chỉ làm chuyện đó với người mà cô ấy yêu thôi nhưng rốt cuộc vẫn thăng hoa cảm xúc khi nằm dưới thân anh..bản thân anh lại cảm thấy rằng “ngủ” với nhau không nhất thiết phải có tình yêu với nhau đơn giản chỉ là nhu cầu sinh lý thôi mà với ai mà chẳng giống nhau”. 

Cao Mỹ Vân nhíu mày: “Anh nói vậy là có ý gì hả? Rốt cuộc là anh có yêu cô ấy hay không hả?”. 

Ngô Hoài Phong cố gắng giữ nét điềm tĩnh trên mặt rồi nhìn vào mắt của Cao Mỹ Vân lên tiếng đáp: “Có, trước đây anh từng yêu cô ấy một tình yêu đơn thuần trong sáng không nhuốm chút toan tính vụ lợi gì hết nhưng mà tình cảm đó đã vụt tắt sau khi biến cố ập đến với gia đình anh vào năm đó. Sau này khi gặp lại Lê Trúc Ly anh cố tình cưỡng bức lấy đi lần đầu tiên của cô ấy chính là một bước trong kế hoạch trả thù của anh đối với Lê gia, đêm đó anh đã quay lại clip anh còn tính đăng lên các trang web đen để hủy hoại hình ảnh băng thanh ngọc khiết cũng như danh dự của Lê Trúc Ly và gia đình cô ta nữa”. 

“Rồi sau đó anh lại rơi vào lưới tình của cô ta thêm một lần nữa nên không thể ra tay, chẳng những vậy anh còn hợp tác với công ty của Lê Thái có đúng không hả?”. 

Ngô Hoài Phong khẽ lắc đầu ánh mắt trở nên thâm độc tàn ác: “Không hề, chuyện hai bên công ty hợp tác với nhau là anh cố tình làm vậy”. 

Cao Mỹ Vân cảm thấy khó hiểu rồi hỏi: “Tại sao anh lại phải hợp tác với công ty của Lê Thái chứ?”. 

“Như vậy thì mới có nhiều cơ hội để gặp gỡ và tiếp xúc với Lê Trúc Ly”. 

Cao Mỹ Vân lại cảm thấy tức giận đến độ gân xanh nổi đầy trên trán: “Nói đi nói lại anh cũng vì Lê Trúc Ly mà thôi”. 

Ngô Hoài Phong nhếch môi khẽ cười lạnh rồi nói tiếp: “Bởi vì chỉ có Lê Trúc Ly mới có thể khiến cho Lê Thái đau đớn đến độ sống không bằng chết”. 

“Ý anh là sao hả?”. 

Ngô Hoài Phong ngẩng đầu lên nhìn Cao Mỹ Vân rồi lên tiếng đáp: “Thật ra Lê Thái và Lê Trúc Ly không phải là hai anh em ruột, Lê Trúc Ly cũng không có bất kỳ quan 

hệ huyết thống ruột thịt gì với Lê gia hết, năm đó Lê phu nhân mang thai nhưng lại sinh non, đứa bé gái đó vừa chào đời đã chết rồi vì sợ bà ấy đau lòng nên Lê lão gia mới tìm một đứa bé bị bỏ rơi thay thế vào đứa bé đó chính là Lê Trúc Ly hiện tại”. 

Cao Mỹ Vân tròn xoe mắt lên nhìn Ngô Hoài Phong với vẻ mặt không tin những gì mà anh vừa nói là sự thật. 

“Nói vậy là anh trả thù nhầm Lê Trúc Ly sao? Nhưng tại sao anh lại biết những chuyện này vậy hả?”. 

Ngô Hoài Phong cau mày nghĩ lại rồi kể cho Cao Mỹ Vân nghe, tối hôm đó anh tiếp khách tại một khách sạn cao cấp thì vô tình nhìn thấy Lê Thái đến gặp một chàng trai người đó là đối tượng đi xem mắt mà Lê lão gia sắp xếp cho Lê Trúc Ly để đuổi anh ta không cho anh ta gặp mặt cô. 

Lúc đó người trợ lý của Lê Thái đã hỏi tại sao anh ta làm vậy và anh ta đã nói thật lòng mình rằng anh yêu Lê Trúc Ly giữa bọn họ không có quan hệ huyết thống nên anh đem lòng yêu cô từ lúc 16 tuổi đến tận bây giờ nhưng mà ba mẹ anh lại không đồng ý, họ chỉ muốn hai người mãi mãi là anh em và không cho Lê Trúc Ly biết sự thật về thân thế của mình nên luôn cấm cản tình cảm của Lê Thái đối với em gái. 

Lê Trúc Ly khi nghe Ngô Hoài Phong nói về mối quan hệ giữa cô và Lê gia thì bị sốc nặng cô không dám tin được đó là sự thật. 

Từ nhỏ đến lớn Lê Thái đối xử với Lê Trúc Ly rất tốt những thứ cô muốn anh đều nhường, cô muốn cái gì anh đều có thể mua cho cô, bản thân cô ngây ngô cứ nghĩ là tình cảm anh trai thương em gái bình thường mà thôi. 

Lúc Lê Trúc Ly học xong cấp 3 thì ba mẹ cô đột nhiên bắt cô sang Pháp du học, lúc đó Lê Thái đã kịch liệt phản đối nhưng mà vô ích bây giờ nghĩ lại cô thấy thứ tình cảm mà Lê Thái dành cho cô vượt trên mức một người anh trai đối với em gái thật. 

Sau khi tốt nghiệp trở về nước mỗi khi ba mẹ Lê Trúc Ly sắp xếp lịch cho cô đi xem mắt thì Lê Thái thường xuyên bực dọc khó chịu chẳng những vậy anh còn luôn xuất hiện phá hỏng buổi xem mắt của cô. 

Trước đây Lê Trúc Ly nghĩ rằng Lê Thái hiểu tâm lý chưa muốn lập gia đình của cô nên mới a dua bắt tay giúp đỡ cô thoát khỏi những buổi xem mắt đó nhưng bây giờ thì lại không phải như vậy. 

Trái tim của Lê Trúc Ly cũng như treo ngược cành cây khi nghe Ngô Hoài Phong nói về mục đích anh cưỡng ép cô quan hệ hết lần này đến lần khác, cô không thể ngờ được rằng ngay từ lần đầu tiên gặp lại mấy năm xa cách cô đã trở thành con mồi của anh ta rồi mà bản thân lại ngây ngô không biết. 

Ngô Hoài Phong nâng mí mắt nhìn Cao Mỹ Vân rồi lên tiếng nói tiếp: “Khiến cho công ty của Lê Thái phá sản đối với anh mà nói còn dễ hơn là trở lòng bàn tay mình vậy nhưng mà anh cảm thấy như thế thì quá dễ dãi với hắn rồi do đó anh mới dây dưa với Lê Trúc Ly. Anh từng bước tiếp cận cô ấy rồi “ngủ” với cô ấy hết lần này đến lần khác, anh giam cầm cô ấy ở bên cạnh làm nô lệ tình dục cho anh, mỗi ngày anh đều hủy hoại Lê Trúc Ly một chút, em thử nghĩ đi nếu Lê Thái mà xem được những thước phim anh ân ái với người con gái mà anh ta yêu thương nhất trên đời này bằng nhiều tư thế thì sẽ có cảm giác gì hả?”. 

Nghe đến đó trái tim của Lê Trúc Ly quặn đau lên từng cơn cô cảm giác như tim của mình bị ai đó cắt ra thành từng mảnh đau đớn đến tột cùng, một màn sương mỏng dâng lên làm cho hình ảnh của Ngô Hoài Phong trong mắt của Lê Trúc Ly nhòe đi đi. 

Mọi lời hứa hẹn về một cuộc hôn nhân viên mãn, một cuộc sống vui vẻ hạnh phúc bên nhau mãi mãi đến cuối đời mà Ngô Hoài Phong đã nói trước đó bây giờ như mây gió thoáng qua rồi biến mất không để lại dấu vết gì cả. 

Hóa ra đằng sau những lời hứa tốt đẹp kia chỉ là những toan tính lộc lừa được Ngô Hoài Phong lên kế hoạch sẵn từ trước còn Lê Trúc Ly cô chỉ là một con nai ngơ ngác từng bước từng bước một rơi vào cái bẫy mà anh giăng ra sẵn mà thôi. 

Hóa ra đằng sau của lớp vỏ tình yêu hào nhoáng đẹp đẽ kia lại là sự thật quá đỗi tàn khốc, Ngô Hoài Phong chẳng qua chỉ xem Lê Trúc Ly như một con cờ trong tay trong việc khiến cho người khác đau khổ, tệ hơn nữa anh xem cô là nơi để phát tiết để thỏa mãn dục vọng thấp hèn của mình thôi. 

Nước mắt của Lê Trúc Ly rơi xuống từng giọt trên gương mặt xinh đẹp diễm lệ của cô, tay cô nắm chặt thành nắm đấm để kìm chế bản thân không đẩy cửa đi thẳng vào trong tát cho Ngô Hoài Phong một cái, cô cảm thấy mình chẳng còn mặt mũi nào mà đối diện với người khác nữa hết, quá nhục nhã rồi. 

Cao Mỹ Vân im lặng hồi lâu rồi lên tiếng: “Cứ cho là anh vì báo thù mới ân ân ái ái với Lê Trúc Ly đi, vậy anh tính đến bao giờ thì chấm dứt cái trò chơi này đây hả? Làm chuyện đó quá nhiều lần với một người biết đâu sẽ yêu người đó thật đó Hoài Phong à hay là anh dừng lại đi”. 

“Chờ sau khi cô ấy mang thai anh sẽ dừng lại”. 

eyJpdiI6IllDaTNVbTlKam40RlB2dkNobE1vWmc9PSIsInZhbHVlIjoidk15UmEzMzlkeGV0dkl5bWJLNG91SzRJdXRSV05naFY2eThcL0szd2w1VURhMHFoR0xPT3lnWUY5QmRmXC8rWHY5bEFxWXJjcTN0cXRrVXRcL2pKc0dSU1wvbXNicnNRRE1zdFBQOWphN0JVNkd3WHB4YzBtaUlOMW9KRXZjaGh3Mmd3NmlQWENcL1I2bStBcU5lZVhkK1p6S1N3d0loenlkMmZkc1lKazQ2dzhoMkJxb1VSdjFvU1RcL21UWFR6bUduUkdIdExNRGlDZmVEK3RCaDlnZVVBYlp6QURUcWp6MjZkcWFYK1ZZclpvWktta2Y3RHdYa3d3U0NZSkZTaHYxbm9lblZvZFcycUk4c01hckhNc2w4bDViWmxta0tVcWtGNmZkTVN1MnRhZTFSQzEyb0RabDRsVEVYOENWRVJDdUc0d1MiLCJtYWMiOiIzNGI4ZmY3MzgzMTI1ZjA4OTc1MjkxNDU4MTliNzI2YzcwMGYzNGNhMTBkYmNkMDRjNGY1OGYwNGY3N2ZkNjcyIn0=
eyJpdiI6IlwvYkZQanhNNzdOMjQrRHRjcWZPWG5BPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkpzcmlmeFwvMCszbmtpRW50T3VwZEdPcmFEelNPUW03TEJ2ZXBNVXR5Mm94ZkNJcEY1cVoyRTMycTh3b09NYkhRbFlkcGkzQXVidnJCbDYrNkRcL1l0ZlE4Z2huMWtGOUlaRmgxT3BnRWYrVUx5TXoraEJqeEJHdmV0bWROYzNNNDh4XC8wTE9DNkdFM1hZT3ltcE1zd05RM3NJXC9yS09lcmdcL1hkQk05emtvTXQ5MUVWOEpcL20waWN5MDEzNzEwUitGa1JXcEI2THFSNlVpcFwvOVVzRkFhc1wvbm9DbjJabWlKc1UwS1NmUHJZN3Q0MHh0eWpJSkViYXVuM3oxOEp5SjVmblhzSEIra21KMjVJXC9IYTRhZlRualU5cHA1dVFIVlp0NVhcL3JBWHFQekEweWxqQ3BsNTZmdjFhR1pSaFZFVHYwWTZuTkJLMFIwN1lcL25yTUd1dlZoRGZLV3FiVzV5clF3TmI3N1VFRjhwODJEaEFrYWZoOXVVV2xXTEdGTGFXRHpyTjk1eUxYa2FEV3dqMUxVeFYwWUpsZFJUT21cL04wcjJhbmZkYzRjaGNyTVJtUEFzeXVqZ2JQNUtNXC9lcXlXYUtsK0FUR1MwWEllN0ZHMTdwVFc4d0w3SExzUEhkeWsydzNIc09RTkl2bW1melJVUmNyTkpBb1wvTmNSd0xjdTdXbHpcL1U1OGdWNE5ISHQ0SDFRT2xYRFhmbVBxK0UrTjFmQ0FQTm5pbjJtSnNVdCtxUllYOXMySnBtN3RhbEZhRnJGdGVXckc1YjNkcjF5TWs5blwvZ3VGck5waGNPdHJSZDJSKzRySUU1cVJidGtLRlcyZnNhN2JRTHNYOU45czBxcUVmRmZYVXRUeTNrd2VpRjFkaXJzY2pDelRtZTRoaFY4eDlBQ0txZThWVDlvZkhSeEJjQXQ5UXgxeStyQVFROHY3SGFKWGR3Nk9Sc1ZEZDlNMU85OGp4M3NQQ3JoZEZGV2pNMVFiR1wvd1o0WXhvUnNQRmh6ZHBJSGQ3QXdSWlFyT0RYaFkwR3lHXC9JNmNmbVJkZ0oyTjE3cXArRDRWWUxEMTVWR2JQOVlkTlhrQkxKYVFiOXdLcEp6YnpiN0NhQnV3N2ZxK2ZnNnRNbXpjZzkyQklsWmNCaUFINE1hd05LbmFwK3B3cW1ETjVSdG5NZEU1Y1A2anJpSWtOQ2Uxa3J1XC9LMjN3aU1PdzdIMTFjZUNCN3pYUWpcL2VGNFM3SWJNUlZpRXBhNURIZmFkWWtcL09JSzFPbDJ6SG41REhZSXE3c3pjTnVWZGFvdEQzWXRNTmI5eHhsMGpnUmtieTBBU1NWMVJnSndWSkNHdkNJMlk4VDFwaVNOUUI2T0F0SzExOWJSaDlIZU9QaUJ2YjMxVnJPRHg2eGl6ZWs3UHNkMVcrZ2I2dUEycWZaMmxSV29ic1NRc2RtdWg3MlwvQXdtSXpTNVU2ZUpnYVA3UWpxd1VrZVRhNFwvUDhUTlhcL1BnMjN0SjJhckFPVm9UR0RyamRVdWJEWWdhUVBhckRQK1wveWVrUURHemRmWFg5NEVpb0N4RDdVVXpkU2sxYWt3U2ZsM0V4c0pcL1VjWmZoNHhIeHd3bz0iLCJtYWMiOiJmMDFlZjVkZmRhMDgyY2Y1YzAxNWVjZjQ5MTE3MjcyYTg0ZjMxMzg2OTE5NzBkY2VkN2MwODRlYzZmOTBjYTI4In0=

“Cái thai đó thì liên quan gì chứ? Đó là cốt nhục của anh sao anh có thể tàn nhẫn như thế hả Hoài Phong?”.

Ads
';
Advertisement