Hôn lễ của tổng giám đốc điều hành tập đoàn LYL diễn ra long trọng tại bờ biển Huyền Vĩ thuộc khu nghỉ dưỡng cao cấp Sirenland cách trung tâm thành phố Tinh Lãm hai mươi cây số. Rất nhiều khách mời đến từ tầng lớp thượng lưu và giới tinh hoa của đất nước Đại An. Số lượng khách mời tham dự đám cưới lên đến hơn bảy trăm người. Mộc Khê ngồi trong phòng dành cho cô dâu mà hồi hộp không thôi. Cô nàng vừa mới trang điểm, làm tóc xong, bây giờ chỉ còn ngồi chờ đến khoảnh khắc quan trọng.
Lệ Thước Mộng lúc này mới từ trong phòng thay đồ bước ra với bộ váy phù dâu trang nhã. Ngoài cô ra còn có hai người em họ của Mộc Khê cũng được nhờ làm phù dâu trong buổi lễ ngày hôm nay. Hai cô bé ấy vừa nhìn thấy cô diện váy voan dài đi ra đã không nhịn được lên tiếng ngưỡng mộ.
“Chị Mộng, chị mặc cái váy này thật xinh đẹp quá đi.”
Người phụ nữ cầm bó hoa nhỏ dành cho phù dâu lên, mỉm cười với cô bé ấy – “Cám ơn em, là do gu thẩm mỹ chọn váy của Mộc Khê quá tốt thôi.”
Cô dâu ngồi bên kia ngay lập tức cao giọng xen vào – “Bạn của mình ơi, cậu đừng có khiêm tốn nữa, mình mà là đàn ông mình cũng sẽ cưới cậu ngay bây giờ luôn ấy chứ. Không cần phải lấy chồng nữa.”
“Xem cậu ăn nói kìa, chồng của cậu ở bên ngoài mà nghe được chắc vào đây đánh ghen tớ mất.” – Thước Mộng lắc đầu nói, ngồi xuống bên cạnh bạn mình.
Giờ lành đã đến, các vị khách cũng đã yên vị chỗ ngồi. Giai điệu cổ điển du dương quen thuộc vang lên. Theo quy tắc, ba phù dâu sẽ lần lượt đi ra trước dẫn đường cho cô dâu. Lệ Thước Mộng được chọn xuất hiện đầu tiên, bước từng bước trên lối giữa được rải đầy hoa hồng. Trong ba phù dâu, Lệ Thước Mộng chính là nổi bật nhất. Vẻ đẹp yêu mị của cô thu hút ánh mắt những gã độc thân có mặt ở đó.
Người phụ nữ khẽ ngẩng đầu lên, bất ngờ chạm phải ánh mắt của chú rể đứng ở trên bục ngay cuối con đường. Ánh mắt chằm chằm không dứt nhưng vẫn lạnh lùng như trước. Hôm nay hắn đặc biệt vuốt hết tóc ra đằng sau, phô bày toàn bộ gương mặt góc cạnh nam tính. Khoác lên mình bộ tuxedo màu đen sâng trọng. Thân thể cao lớn từ trên xuống đều toát ra khí chất vương giả, uy nghiêm.
Lệ Thước Mộng khẩn trương rũ mắt, chậm rãi bước lên bục, đi ngang qua hắn. Thân ảnh xinh đẹp mang theo một mùi mộc hương thoang thoảng lướt qua đầu mũi người đàn ông khiến tâm tình sâu bên trong nhộn nhạo.
Cô nhanh chóng rẽ sang trái, đứng đúng vị trí dành cho phù dâu.
Mộc Khê ở phía sau nhận được sự chú ý của tất cả mọi người, rạng rỡ như một nàng công chúa đã hoàn thành cái kết đẹp cho riêng mình. Cô dâu và chú rể bắt đầu làm lễ, trao nhẫn rồi Chung Bách Dĩnh đặt lên môi cô dâu của mình một nụ hôn thắm thiết trước tiếng vỗ tay rầm rầm của các khách mời.
Sau hôn lễ sẽ là bữa tiệc dành cho mọi người ở trong hội trường. Lệ Thước Mộng rất thích tiệc tùng nên đã ngay lập tức hòa mình vào không khí sôi nổi, nhảy múa cùng với các phù dâu và bạn bè cũ theo điệu nhạc. Thi thoảng, có mấy người đàn ông lạ mặt lại mời cô khiêu vũ, Thước Mộng cũng không hề từ chối, nhiệt tình vui vẻ với bọn họ giữa sàn nhảy. Cô như tiểu yêu tinh nóng bỏng khiến đàn ông xung quanh rạo rực. Người phụ nữ uống đến mấy ly rượu cũng không biết say. Chỉ đến khi Thước Mộng đã cảm thấy mệt lả người vì nhảy nhót hết sức mới xin phép trở về phòng khách sạn trước.
Sau khi về phòng của mình, người phụ nữ liền đi tắm rửa, ngâm mình trong bồn tắm cho thơm tho sạch sẽ rồi khoác áo choàng lông bước ra ngoài. Thước Mộng đang ngồi trước bàn trang điểm sấy khô tóc thì bất thình lình nghe thấy tiếng gõ cửa phòng. Người phụ nữ hơi chau mày, không biết ai lại đến gõ cửa phòng mình vào giờ này. Chẳng lẽ là mấy đứa bạn?
Cô tắt máy sấy, khẩn trương đi ra mở cửa xem thử - “Ai vậy?”
Nhưng cánh cửa vừa mở ra, thân ảnh cao lớn quen thuộc lại bất ngờ xuất hiện trước mặt cô. Lệ Thước Mộng hoàn toàn sửng sốt khi trông Chung Bách Dĩnh đứng ngay bên ngoài hành lang.
“Sao... sao anh lại ở đây?”
Gương mặt anh tuấn có chút phiếm hồng, trên trán còn lấm tấm mấy giọt mồ hôi. Đôi mắt hẹp dài phát ra tia điên cuồng không có tiêu cự. Quần áo chú rể bên dưới còn có chút xộc xệch. Chung Bách Dĩnh một tay chống vào tường để lấy điểm tựa, hơi thở phì phò nặng nề đến mức cô có thể nghe thấy được.
Hắn không trả lời cô mà lại lầm bầm tên của Mộc Khê.
Người phụ nữ cảm thấy Chung Bách Dĩnh dường như có gì đó khác lạ, không giống bình thường, bán tín bán nghi hỏi – “Chung tiên sinh, anh say rượu à? Hình như anh đến nhầm phòng rồi.”
Lúc nãy trong bữa tiệc Thước Mộng để ý thấy Mộc Khê và hắn bị mời rượu rất nhiều nên chắc có thể đã nhiễm men say không tỉnh táo.
Người đàn ông tự dưng ngẩng mắt lên, bắn ánh mắt về phía cô như nhìn trúng phải mục tiêu. Trông thấy rãnh ngực sâu quyến rũ ẩn hiện dưới lớp áo choàng tắm mà con ngươi đen láy khẽ co dãn bất thường.
Lệ Thước Mộng cảm thấy không ổn, định đuổi hắn đi nhưng còn chưa kịp mở miệng, Chung Bách Dĩnh đã đột ngột lao vào người cô.
Cánh cửa phòng khách sạn ngay sau đó bị đóng sập lại.
“Làm gì vậy? Buông ra!”
Người con gái hốt hoảng muốn đẩy hắn ra nhưng Chung Bách Dĩnh to khỏe như một con sư tử đè nhấn con mồi vào cánh cửa, cúi xuống ngậm lấy đôi môi đỏ rượu. Mùi đàn hương tức tốc chiếm lấy hô hấp của cô như vũ bão cấp cao, hắn dồn dập hôn mút, hơi thở nóng rẩy giam giữ lấy miệng cô.
Lệ Thước Mộng cuống cuồng chống cự, lại bất ngờ phát hiện bên dưới lớp quần tây của hắn có gì đó cưng cứng nhô lên ma sát vào bụng mình.
“Chung Bách Dĩnh, anh mau tỉnh táo lại đi... Tôi không phải Mộc Khê... Ưm...”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất