Cậu Ấy Vì Tôi Mà Đến

[FULL] Cậu Ấy Vì Tôi Mà Đến

Tác giả: đang cập nhật

Edit: Thiên Sơn Bắp Cải

‿︵ ✩₊˚.⋆☾⋆⁺₊✧ ︵‿

Tôi là quản lý ký túc xá nam sinh khoa thể thao của đại học A.

Một buổi tối nọ do mất điện, đám sinh viên thể thao nóng quá cởi trần đứng ở cửa sổ gào thét.

Tôi nhân cơ hội xách đèn pin đi đếm cơ bụng nhưng đột nhiên nhận được thông báo WeChat.

"Chị ơi, tối tối, sợ sợ."

"Đèn đèn, hỏng hỏng, sửa sửa.”

Sau này, tôi mới phát hiện ra trên phần thông tin của người đó còn dán mấy cái tag:

# 185 # Sinh viên thể dục # Cuồng chị gái # Chỉ thích Tư Đồ Miên Miên #

Tôi: ?

Đây chẳng phải tên tôi sao?

1

Tôi nhìn chằm chằm vào ảnh đại diện của sinh viên này, ngây người một lúc.

Thực sự không thể nhớ nổi đã kết bạn với một sinh viên như vậy từ bao giờ.

Tôi gõ cửa phòng ký túc xá 707.

Cửa mở ra, bên trong ký túc xá tối đen như mực, đưa tay không thấy năm ngón.

Tôi xách chiếc đèn pin to như s.ú.n.g Gatling, chiếu vào trong phòng.

Nam sinh trong phòng ở trần, đường nét rõ ràng, phía dưới chỉ mặc một chiếc quần màu xám, đang dựa vào bệ cửa sổ đợi tôi.

Tám múi cơ bụng kia rất khó không thu hút sự chú ý của tôi, tôi đã lén nhìn mấy lần.

Tuy nhiên, bề ngoài tôi vẫn phải nghiêm túc một chút: "Mạch điện của ký túc xá có vấn đề, không phải do bóng đèn, sắp sửa xong rồi."

Cậu ấy không nói gì, đi về phía tôi, hai tay chống lên đầu gối nhìn tôi chằm chằm.

"Hóa ra là một chị gái xinh đẹp." Cậu ấy nhướng mày.

Không đợi tôi phản ứng, cậu ấy lại nói: "Chị ơi, em thực sự rất sợ bóng tối, chị ở lại với em một lát đi."

Cậu ấy xòe hai tay ra trước mặt tôi, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.

Tôi lại nhìn trán cậu ấy, quả thật lấm tấm mồ hôi li ti.

"Cậu học chuyên ngành gì, tên là gì?"

"Chuyên ngành bơi lội, lớp 2301, Hứa Tinh Kỳ."

Cái tên này rất đặc biệt, tôi chợt nhớ đến lời dặn dò trước đó của chủ quản bộ phận ký túc xá.

Đại khái là ở khu B ký túc xá nam có một sinh viên có lai lịch bí ẩn, là đối tượng được lãnh đạo nhà trường đặc biệt dặn dò quan tâm, tên là Hứa Tinh Kỳ.

"Được, vậy tôi sẽ ở lại với cậu một lát."

Với thái độ làm việc tận tâm, tôi quyết định ở lại.

707 là một phòng ký túc xá rất đặc biệt, lớn hơn các phòng ký túc xá nhiều người khác, cũng sang trọng hơn các phòng khác.

Hứa Tinh Kỳ lấy một cái ghế, ngồi ngược lại, sát cạnh tôi.

"Chị..."

"Tôi là Tư Đồ Miên Miên, cậu có thể gọi tôi là cô Tư Đồ." Tôi ngắt lời cậu ấy.

Cậu ấy hơi cong mắt: "Vâng, chị gái."

Tôi: "..."

Bầu không khí trở nên im lặng một cách khó hiểu, tôi vẫn tìm một chủ đề nào đó để nói.

"Cậu sợ bóng tối như vậy, bình thường ngủ thế nào?"

Hứa Tinh Kỳ kiên nhẫn giải thích: "Phòng đơn của em không bị cắt điện, bình thường em sẽ bật đèn bàn khi ngủ."

"Chị đã nghe nói về chứng sợ bóng tối chưa?"

Tôi ngây người, lắc đầu.

"Em chính là người mắc chứng sợ bóng tối."

"Ở một mình trong bóng tối, cảm giác khó chịu như sắp c.h.ế.t đuối dưới biển sâu vậy."

"Tuy nhiên, nếu có người ở bên cạnh, cảm giác như vớ được khúc gỗ nổi lên mặt nước, có thể thở phào nhẹ nhõm."

Những lời này của Hứa Tinh Kỳ tôi hiểu, cậu ấy đang khen tôi.

Chỉ là cách ví von này tôi không thích lắm, nói tôi giống như khúc gỗ.

"Chị ơi, chị đã cứu em, em phải cảm ơn chị."

Cậu ấy như nghĩ ra điều gì, lại khẽ cười: "Hay là cho chị xem cơ bụng của em nhé?"

Tôi: ?

Tôi ngồi nghiêm chỉnh, nghiêm khắc ngăn cản.

"Hứa Tinh Kỳ, dù sao tôi cũng là quản lý ký túc xá, cậu là sinh viên. Cậu nói như vậy, là coi tôi là loại người gì?"

Vẻ mặt Hứa Tinh Kỳ đầy vô tội.

"Ân nhân cứu mạng."

Cậu ấy lại cười.

Không hiểu sao, tôi có cảm giác như bị trêu chọc.

"Nhưng... rõ ràng lúc nãy sau khi chị vào phòng, chị đã lén nhìn mấy lần rồi mà."

2

Sau ngày hôm đó, để cảm ơn tôi, Hứa Tinh Kỳ đã mang bữa sáng cho tôi cả một tuần.

Mỗi sáng, cậu ấy và một đám bạn chạy bộ buổi sáng ngang qua trước cửa ký túc xá, hơn chục người đồng loạt hô "chị ơi", sau đó Hứa Tinh Kỳ mặc kệ ánh mắt của mọi người, ném bữa sáng cho tôi.

Cái tư thế đó, giống như minh tinh nam ký tặng cho fan hâm mộ vậy.

Tuy có hơi ngại, nhưng tôi nghĩ cậu ấy có lẽ thật lòng muốn làm gì đó để cảm ơn tôi.

Đợi cậu ấy trả xong món nợ ân tình này, có lẽ sẽ không như vậy nữa.

Nhưng tôi không ngờ rằng, Hứa Tinh Kỳ không những không dừng lại, còn mời tôi đi xem cuộc thi bơi của cậu ấy.

Hôm nay trận đấu này là trận giao hữu thường niên giữa Đại học A và Đại học P bên cạnh.

Chuyên ngành bơi lội của cả hai trường đều rất xuất sắc, mặc dù bề ngoài là "thi đấu giao hữu", nhưng thực chất từ lâu đã là võ đài ngầm để sinh viên hai bên so tài.

"Có rất nhiều người muốn đến xem chúng tôi thi đấu, nhưng tôi chỉ giữ vé cho chị."

Hứa Tinh Kỳ dựa vào cửa sổ phòng trực ban của tôi, nài nỉ không thôi.

Câu "chỉ giữ cho chị" nghe có vẻ đầy ẩn ý, nhưng tôi không nghĩ nhiều.

Thấy tôi có ý định từ chối, Hứa Tinh Kỳ hơi không vui.

Cậu ấy nắm lấy tay tôi, nhét tấm vé vào tay tôi một cách đầy quyết đoán.

"Nếu chị đến, tôi sẽ cho chị xem cơ bụng của toàn đội bơi."

Tôi: ?

Bên trong nhà thi đấu bơi lội của trường, các nam thanh nữ tú trên khán đài hò reo phấn khích.

eyJpdiI6IndONk1ya2R2eUpuZ1dCem5CTDJ1bmc9PSIsInZhbHVlIjoiZzVwbHhubzIrUklWbURrZlhnOXlONWlPNDE3RWM3cWRueFRBempWVml4NHlVcjNlWjJvNEg5S3Y0OWo2dUxJY1FiNlFtU25FdmdTR3lOSkVZU2FzSEorMHlwMkppV0t4dUZsWGZOUm1iaENcL0tsUnZ2TWpqcEdWeXhwbzVVTEZsTFwvd282NndGTjJmZktMUUJxXC9FV0JoS3Zvd1B2SzdXTElITE5qWmd5WGltbWdRUnlSaDZzSUtMdlVVQ2FGT085V0owTFFDa3l1b0xtMWlpTDQxbUNMbjlDRmo5NURzNXVZK01wN254Z2dwUjJKbk4ycnhuUlhGaXB0SzR6citXeVNHVXRKV1ZTT2x6YXp6Q2xRQW11MHNGZXYrYTVtZ1R1Z0tHVitQTmhJVUE2TG03M0Y3Q1hIdmxaTUorR3ZJXC9GamdtZUx2UFlnb01mUEVXU1YreUNDTW84S1pQYmJqcCt6Q2lqWVlOQUxHZ2N5UVVXeGVPNUViUVpDTnRSRUEwOSIsIm1hYyI6ImY3YjAwYmUxZjRlNTk4NjU2YTRmZTVmMmQyZTc2ZDNiZTM2MjY0ODJkYzE0MDExZGFiMTJhMzk1MzRiMTVjZDEifQ==
eyJpdiI6InhYZWZNdVllSDdCMUlnamdqc3BjQXc9PSIsInZhbHVlIjoiZkRjbkZFQXZpMmJWNHI5azJVMXR2UWw4RGtrWDhxMWIrT2oxMytRcDlmcUs0dkNNbThZSnNwaW9NQUFOME9nWWVrUFJcL2twMzY2bHBmRVdINVdUWGx6a2hsWVwvOGkwbElkOFlWOUFpQXV3dXQzMnJkYXI4eVQrRFZGWmpxOGRhQXZVeDB3NW1yS0ZSYXpzeTV4aUpaVStKRVROS0drZDA5MjlzWnZ0UkxcL2FndlBnR3p3bUo3QXA5T1hsZSs2WWdtZ1ZKc09kM2E2OGdqRWo2Ym5TM2dTdDFpelN5a2NTMUEyUENcL0Q4OXFHelljeXF1SWQrcCtXUXE2RUwwdExUeHhkY2ZHR2xIZENWSWhTdDlGN1dwd2dCWlpEMVwvQ1J1KzVybUxianEyYkxWMW9xSWFJNjFEcWVzTlwvbHRwbVIwXC9HTWlVTHV6ZEFzZlRQNEhZbk01Wk93SHpjUG9NTEVQNXhHK1h2WWJrOGh1c2Noek9DMk81SWJEUm9YeGRCTmVMWmFFWXhuWXNwNG5kOHNYK2VPUmVRaWNPa0tcL1ZLbnp5ODdLa1A2cHF5UXZPREpNUlZhYXI5TmFUenRZRWFib2l3MDBhUUtOUGxuS1hcL2dKbldTa0dnK0FzSE9ocHp2ZVk3bU1xaVc0TDNudlwvZTZLbW9Qb1FLR0pVenNKQ3ZjdW96dTgrMlAyRThDQkZnU2xyUVNJb2NnVlo2NjFvMVdDZ3IwMFAxSWRCaDVMQT0iLCJtYWMiOiI4ZTM1YTRlNWJmOTM3NWY1YjYzMjU1YmEyM2IzNWI0ODZlYWJjNTAyYmVhMDgxOTE0MzNkYjViZDI1ZTE3YTVmIn0=

Các cô gái bên cạnh tôi điên cuồng hô vang tên Hứa Tinh Kỳ, đến khản cả giọng.

Ads
';
Advertisement