Dương Chấn không đích thân dạy dỗ Lưu Tuyết Kiện cũng là do có sự lo ngại như này.
Hai anh em Mạc Thanh Tu và Mạc Thanh Trúc vốn đã chuẩn bị kết thúc thi đấu sẽ lập tức dạy dỗ hai ông cháu đó một trận, lúc này nghe thấy lời giải thích của Ngô Hùng Bá cũng chỉ đành từ bỏ ý nghĩ này.
Rất nhanh, báo danh cuộc tranh bá thần đan cũng kết thúc, bắt đầu tỉ thí chính thức.
Thi đấu lần này được tổ chức rất long trọng nhưng thời gian cũng rất gấp rút, ngay cả báo danh và tỉ thí chỉ trong một ngày hôm nay.
Tất cả các luyện đan sư tham gia thi đấu đều rất coi trọng cuộc thi đấu này, cái này dù sao cũng liên quan tới thân phận địa vị sau này của bọn họ ở trung giới cổ võ.
Dương Chấn vì để có thể thuận lợi Lôi Chấn Thiên, tìm được tung tích của con gái, cũng rất cẩn thận.
Luyện đan sư tham gia có hàng nghìn người, trận tỉ thí đầu tiên mười người một nhóm, tỉ thí xem ai có thể dùng tốc độ nhanh nhất, nói chính xác tên và công dụng của đan dược, từ trong đó chọn ra người đứng đầu trong mỗi nhóm.
Đề tỉ thí cơ bản nhìn trông rất đơn giản nhưng dược liệu mà Thần Đan Tông lấy ra đều là những dược liệu vô cùng quý giá mà lại hiếm thấy, thậm chí có một số dược liệu, một số luyện đan sư cả đời chưa từng thấy, đương nhiên không phải là thứ mà tất cả luyện đan sư đều có thể nhận biết hết.
Cho dù có một số luyện đan sư nói được tên cũng chưa chắc có thể nói ra công dụng của dược liệu.
Quả nhiên, một tiếng sau, trận tỉ thí thứ nhất đã kết thúc, hàng nghìn luyện đan sư tham gia thi đấu lúc đầu, vòng này đã chỉ còn lại hơn một trăm người, mà Dương Chấn cũng nằm trong hơn một trăm người đó.
Các luyện đan sư bị loại đều cúi đầu rơi khỏi sân thi đấu, chỉ có thể đứng ở trong đám người quan sát ở bên ngoài.
Lúc này, bên cạnh Dương Chấn đột nhiên xuất hiện một thanh niên, chính là Lưu Tuyết Kiện trước đó hống hách ở bên cạnh anh.
Đối với việc Dương Chấn có thể vượt qua vòng thi đấu thứ nhất, Lưu Tuyết Kiện cảm thấy rất bất ngờ, anh ta không nhịn được mà cười lạnh nói: “Thì ra có chút bản lĩnh, vậy
mà vượt qua được vòng thi đấu thứ nhất, chẳng trách tự tin như thế!”
“Có điều, anh cũng đừng vui mừng quá sớm, đây cũng chỉ là phân biệt các loại đan dược mà thôi, vòng thi đấu tiếp theo sẽ càng lúc càng khó, không phải là vòng mà loại oắt con tự cho mình là đúng như anh có thể qua ải thành công!”
Tuy nhiên, điều khiến Lưu Tuyết Kiện rầu rĩ là Dương Chấn lại không để ý tới anh ta, không thèm liếc nhìn anh ta, mà ánh mắt nhìn về chỗ nào đó.
Cảm nhận được sự coi thường như vậy, khóe miệng của Lưu Tuyết Kiện giật giật, lần nữa lại trở nên hống hách.
“Tôi muốn xem anh còn có thể hống hách được bao lâu, đợi cuộc tranh bá thần đan kết thúc, sau khi tôi và ông nội tôi lọt vào top 6, không cần tôi đích thân ra tay cũng có rất nhiều võ giả tranh nhau muốn giết chết anh!”
Ánh mắt của Dương Chấn vẫn nhìn chỗ khác, Lưu Tuyết Kiện hơi nhíu mày, trong lòng không khỏi nói thầm: “Lẽ nào tên này là một tên hèn, bây giờ bên cạnh không có trợ thủ nên không có dũng khí nói chuyện với mình sao? Trước đó là nhờ người khác ra mặt giúp anh ta, ngay cả rằm cũng không dám đánh, bây giờ cũng như thế, vậy chắc chắn là như vậy rồi, đồ hèn...
Lúc này, Dương Chấn cũng thu hồi ánh mắt, nhìn sang Lưu Tuyết Kiện, trong lòng không khỏi cảm thán tên này thật âm hồn bất tán, anh không đi tìm anh ta gây sự thì thôi, anh ta còn liên tục khiêu khích anh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất