Chàng rể chiến thần – Dương Chấn - Tần Nhã

 

Dương Chấn vội vàng giải thích, nói mình không phải chê. 

Tuy anh và Hà Thanh Long chỉ vừa mới quen biết, Dương Chấn duyệt qua vô số người, anh vẫn có thể nhìn ra, lời mà Hà Thanh Long nói lúc này đều là thật, ông ta không phải tùy tiện lấy ra một thứ để đánh lừa anh. 

Tuy chiếc nhẫn đế vương này vẫn chưa thể mở ra, nhưng giá trị ẩn chứa bên trong chắc chắn không đánh giá được. 

Cuối cùng, dưới sự cố chấp của Hà Thanh Long, Dương Chấn chỉ đành nhận chiếc nhẫn đế vương này, dù sao sau này vẫn có chỗ dùng được. 

Nhận lấy nhẫn đế vương, Dương Chấn cầm trong tay cẩn thận đánh giá, lúc này mới phát hiện ở vòng tròn trong của chiếc nhẫn có khắc một chữ “để”. 

Dương Chẩn đoán người khác gọi nhẫn trữ vật này là nhẫn đế vương, có lẽ do nhìn thấy chữ đế bên trong nên đặt tên như thế. 

Sau đó, Dương Chấn đeo chiếc nhẫn lên ngón tay, dùng tất cả phương pháp mà anh nghĩ ra thử một phen, nhưng từ đầu tới cuối cũng không thể mở ra. 

Vào lúc này, ở cửa Thần Đan Tông truyền tới tiếng bước chân dày đặc. 

“Xảy ra chuyện gì? Sao không có một ai?” 

Một giọng nói thô kệch bỗng vang lên. 

Sau đó thì nhìn thấy một đám người khí thế hừng hực đi vào, người đàn ông trung niên cầm đầu trông khoảng 40 tuổi, cất bước một cách dứt khoát. 

Tuy người đàn ông trung niên mặt mày rất hống hách nhưng rõ ràng có thể nhìn ra, tu vi võ đạo của ông ta căn bản không cao, chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh lục phẩm trung kỳ. 

Bên cạnh người đàn ông là hai cường giả vóc dáng vạm vỡ, toàn thân tản ra khí tức Thiên Cảnh lục phẩm đỉnh phong. 

Ở đằng sau bọn họ là một đám võ giả căn bản không đủ lọt vào mắt của Dương Chấn. 

Một đám người đang nghi hoặc, bình thường Thần Đan Tông canh phòng nghiêm ngặt tới mức một con ruồi cũng không bay vào được, hôm nay sao không nhìn thấy một thủ vệ nào ở cửa. 

Sau khi bọn họ đi vào trong Thần Đan Tông, nhìn thấy thi thể đầy dưới đất thì bỗng ngây người. 

Hai mắt của người đàn ông trung niên đỏ ngầu, toàn thân nổi sát khí, gầm lên: “Ở đây đã xảy ra chuyện gì? Là tên khốn nào làm?” 

Nhưng xung quanh không ai trả lời ông ta, ông ta đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, sắc mặt thay đổi, lẩm bẩm: “Lẽ nào... lẽ nào kết giới của trung giới cổ võ và thượng giới cổ võ đã vỡ hoàn toàn, có cường giả của thượng giới cổ võ tới hay sao?” 

Nghe vậy, các võ giả khác ở bên cạnh đều lộ vẻ sợ hãi, bọn họ ở trung giới cổ võ coi như là tồn tại khá khủng bố, nhưng ở trước mặt những cường giả của thượng giới cổ võ kia, bọn họ giống như con kiến. 

Mấy người ngây người một lúc mới hoàn hồn, lại tiếp tục đi vào bên trong. 

Rất nhanh, bọn họ đã phát hiện Dương Chấn và Hà Thanh Long ở bên cạnh lồng Khốn Thần. 

“Cậu... cậu vậy mà chưa chết ư? Chuyện này sao có thể chứ?” 

Sau khi người đàn ông trung niên nhìn thấy Dương Chấn thì đần mặt, rõ ràng rất bất ngờ, ông ta có chút không thể chấp nhận sự thật này, đưa tay dụi mạnh måt. 

Hà Thanh Long hừ lạnh một tiếng, anh nói với người đàn ông trung niên: “Cậu cho dù dụi mù con mắt cũng vô dụng, cậu Dương quả thật chưa chết!” 

Sau đó, Hà Thanh Long lại giới thiệu với Dương Chấn: “Cậu ta chính là con trai lớn của Hoàng Hạc Phi – Hoàng Vân, coi như là người xuất sắc nhất ở phương diện võ đạo trong Thần Đan Tông, tuy tu vi của bản thân không tính là cao, nhưng ỷ vào bối cảnh của Thần Đan Tông, đằng sau có một đám tông chủ làm chó sai cho cậu ta!” 

Dương Chấn vốn căm hận Thần Đan Tông tới cực điểm, anh và con gái cũng suýt chết ở Thần Đan Tông. 

Hiện nay nhìn thấy con trai của Hoàng Hạc Phi, trong cơ thể lập tức phóng thích ra sát khí cuồn cuộn, căn bản không thể khống chế, hai mắt nhanh chóng trở lên đỏ ngầu. 

“Ba ơi... Ba, ba sao thế?” 

Tiếu Tiếu ở trong lòng bị sát khí lạnh lẽo đó dọa tái mặt, run rẩy khẽ hỏi. 

eyJpdiI6IkRQRzFZYjY5emR2a09xbDNIaHlFWnc9PSIsInZhbHVlIjoienhtenpMOVFvMjRWVmROOHdPcTc1SjlhdWNONjVPXC84S0ErNUQ3ODRtZjdLWTFyM3J6M21tYzJ3VnZnSHFSbkxEUXQxZWRTVjRuakZxUW5pTDdsdjQ0RWhxM1k3OVhHYnNDZDQrbko5eE5wMFBKU0pJa1E5R0l1UG9zbm1MblJJQUJnQ2xRTWJlNG5ucnJUV3I3Yms1ZUFDWUNzQ0RZSjZpT1lBbXdOUTZHVzNpNnd5ZTJPVXlEdGpxalBlYkVpV2ZWTzVrZThoNjcza0JWejFqaFwvSmNwWGZ4WnBvbXU0Nmo1RUUyNlB6NWpCYkpZUGNLeVByU3ZMQnNzNFd3REFscnd0Mys5TWNyUmVTRVNWSU45UnBiMzRvWHk4U2NOVFwvRmRzc2YwaTBsWFVBM1lLMjRwTE8xMDJObWwzdzRJNEJUT3NOSjVGeGZ0c3l1c1VsNjdvdHRsRkFueDFkRm1RelJiTzRuOFdVWks1cG1GY3BIWjJEbG5tWDNRQ25zczVNZlpqbUxMWjJRZFNpOHNkSHVhQVNhRThXa3BHZFwvWFZicHNZRnR6U0ZqRVBOMUltd2QyMjVVS1cwV3QxWXZ3U2NGeVdkQlc0WkpKSTRIcGo1YXRxVk1LVXcrY3dGdVZcL3h2VCsxOSs0YUpOdz0iLCJtYWMiOiJkZGE4ODYzNGUyZmU3YTFjNDcxMTg4NTMxYzBiNDYwNGQ5NTNiNjQzZmVkYWI3NjdiYjQyMGIyYTljNDM4YmYyIn0=
eyJpdiI6IkduXC9UbUY5elhpdFRKK01cL2JaVzVIQT09IiwidmFsdWUiOiJCaEFGYzA2cHo1aDVUXC9SRmVocUw1R3dnd3psK05sMW5jUDVRZ2dCcDY3RUJcL05IMUpIR2VCT2VSTDR3bVVuSEljR2o3M3R6ZU1kb0dueVpXZCs5azdFNGZVVXJmY29IcUpaYnVPdWM3TUhDQWgydkJZbm1ia2ZMUHVJUGd1OG5ZdVpucGR6Nkp4R2d4d3U3Ukl3b0FDY1J2WlBPMlNWV2g5RzM1UlZpaXBlazI4V1ZsRjFrM3hqOVFXVDVoWHNpWiIsIm1hYyI6IjgwMzE3ZmM3ODc2ZDJjM2Q4MTUzNGQ4M2I0OWZmYjI0Mzg5Nzg1YWQzODAzOTgwMzFlZWRlMWE1ODc5NDBiYTIifQ==

Ngay sau đó, Dương Chấn một tay ôm Tiếu Tiếu, một tay cầm Thiên Tử Kiếm, dưới chân nổi gió mà lao về phía Hoàng Vân.

Ads
';
Advertisement