Triệu môn chủ lập tức nở nụ cười tà ác.
Rõ ràng người của nhà họ Diệp vẫn quá xem thường mức độ vô sỉ của Triệu môn chủ, tên này căn bản không thể dùng từ “con người” để hình dung.
“Con đường còn lại ấy à, đương nhiên là gả tiện nữ Diệp Mạn này cho tôi, sau này làm phu nhân của tôi, tôi sẽ tự mình bảo vệ nhà họ Diệp các người!”
“Có sự bảo vệ của tôi, bảo đảm sau này không ai dám bắt nạt nhà họ Diệp các người nữa.
Nhìn gương mặt đó của Triệu môn chủ, Diệp Mạn cũng thấy buồn nôn, sao bà ta có thể bằng lòng gả cho loại đàn ông như này.
Diệp Mạn tức giận nói: “Tôi cho dù có chết cũng không thể gả cho ông!”
Sau đó, Diệp Mạn trực tiếp uy hiếp Triệu môn chủ: “Con rể của tôi là Dương Chấn, nếu ông dám động vào tôi, sau khi nó trở về nhất định sẽ tiêu diệt nhà họ Triệu các người!”
Vốn tưởng có thể dùng tên tuổi của Dương Chấn chấn nhiếp Triệu môn chủ, tuy nhiên Triệu môn chủ lại không để tâm, ngược lại vẻ mặt đắc ý cười nói: “Thằng con rể phế vật đó của bà suy cho cùng cũng chỉ là một phế vật!”
“Tôi sớm đã nghe nói, tên phế vật họ Dương đó không rõ tung tích từ lâu, còn cả con gái và cháu gái của bà cũng vì tên phế vật đó mà đắc tội với rất nhiều người nên bị giết.”
“Nói ra thì khá đáng tiếc, cô con gái đó của bà so với bà có một loại phong tình khác, nếu cô ta còn ở đây, tôi nhất định sẽ để bà và cô ta cùng nhau làm người phụ nữ của tôi, ha ha ha...
“Thằng con rể phế vật đó của bà cũng không dám đi tìm vợ con, ngược lại trốn đi làm rùa rụt cổ, cậu ta chỉ là phế vật mà thôi”
“Huống chi, hiện nay kết giới giữa trung giới cổ võ và thế giới mới của chúng ta đã bị vỡ, có rất nhiều cường giả đã tới đây, thằng con rể phế vật đó của bà ở trước mặt những cường giả đó thì chả là cái thá gì hết.”
Về chuyện Dương Chấn tới trung giới cổ võ cũng chỉ mấy vị trưởng lão của nước Cửu Châu và những người thân cận nhất bên cạnh Dương Chấn mới biết.
Người của thế giới mới cũng chỉ vì rất lâu không nhìn thấy bóng dáng của Dương Chấn, về sau có thông tin truyền ra, nói rằng Dương Chấn đắc tội với quá nhiều cường giả, vậy nên trước khi cường giả của trung giới cổ võ tới đã ẩn đi.
Lúc đầu Dương Chấn trấn áp cả thế giới mới, là sự tồn tại như vương giả, nhưng những người này hiện nay căn bản không sợ Dương Chấn nữa.
Mà Triệu môn chủ trước mắt này chính là một ví dụ tốt nhất, trước kia ông ta ngay cả tư cách gặp Dương Chấn cũng không có, hiện nay căn bản không để Dương Chấn vào trong mắt.
Đối với bọn họ mà nói, Dương Chấn đã là quá khứ, đây cũng là lý do tại sao dạo gần đây có rất nhiều thế lực dám tới nhà họ Diệp gây sự.
Diệp Mạn nghe thấy lời của Triệu môn chủ thì tức tới run người.
Tuy Diệp Mạn biết Dương Chấn không trốn đi như trong lời đồn, nhưng bà ta cũng biết rõ Dương Chấn đi tới trung giới cổ võ nguy cơ bốn bề, Dương Chấn có thể sống hay không cũng chưa chắc được.
Cho dù sống sót cũng chắc chắn không phải đối thủ của những cường giả ở trung giới cổ võ, lúc này Dương Chấn càng không thể tới cứu bà ta.
Nhất thời, Diệp Mạn rất tuyệt vọng.
Đầu óc bà ta xoay chuyển nhanh chóng, sau đó bà ta nhớ ra anh em tốt bên cạnh Dương Chấn, bà ta mở miệng lần nữa: “Con rể của tôi chỉ tới nơi xa làm việc thôi, còn có anh em tốt của nó tọa trấn ở đây.
“Ông tốt nhất là thả tôi ra ngay, sau đó cút ra khỏi nhà họ Diệp, tôi sẽ coi như chưa từng xảy ra chuyện gì cả!”
“Nếu không ông nhất định sẽ hối hận về hành vi lúc này của ông!”
Lần này, còn chưa đợi Triệu môn chủ lên tiếng, người đàn ông hống hách bèn cười lạnh vạch trần Diệp Mạn: “Tôi thừa nhận tên khốn Mã Tuân mà bà nói rất lợi hại, nhưng cũng chỉ là trước kia thôi.”
“Bà nên biết điều tí đi, ngoan ngoãn làm người phụ nữ của Triệu môn chủ chúng tôi, chúng tôi bảo vệ nhà họ Diệp của bà không bị diệt vong!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất