Chàng rể chiến thần – Dương Chấn - Tần Nhã

 

Mọi người bỗng vô thức ngẩng đầu, nhìn lên trời. 

“Cũng không có gì không đúng!” 

Rất nhanh, có người không vui nói, người đó cho rằng Dương Chấn đang đùa giỡn bọn họ. 

Có điều, Dương Chấn trở về cũng được vài ngày rồi, một số người cũng biết rõ, Dương Chấn không phải người thích nói giỡn, vì thế ánh mắt của bọn họ tiếp tục nhìn lên trời. 

Thời gian trôi qua từng chút một, trôi qua khoảng ba phút nữa, bỗng nhiên sắc trời tối sầm, mây đen bao trùm cả đỉnh đầu của biệt thự nhà họ Diệp. 

“Hình như thật sự có chút không đúng lắm. 

Có người thốt lên. 

Bởi vì bọn họ phát hiện, màn đêm ở chỗ khác ở Yên Đô rất tĩnh lặng, chỉ có trên đỉnh đầu nhà họ Diệp bị mây đen bao phủ, giống như có một ngọn núi rơi từ trên trời xuống, muốn hoàn toàn đè sập nhà họ Diệp. 

Mặt đất cũng nổi gió lạnh, khiến mọi người ở đó run người. 

Người của nhà họ Diệp trợn to mắt, trong ánh mắt tràn ngập sự sợ hãi, đưa tay chỉ vào bầu trời trên đỉnh đầu nhà họ Diệp, run rẩy nói: “Mây đen đó hình như sắp rơi xuống... Không! Đó không phải là mây đen, cũng không phải núi, nó giống như một đám người đông chi chít!” 

Bóng đen khổng lồ càng lúc càng rõ nét, cuối cùng dừng cách đỉnh đầu nhà họ Diệp khoảng hơn 10m. 

Lúc này mọi người nhìn rõ, quả nhiên là một đám người, hơn nữa trên người mỗi người đều tỏa ra khí tức của cường giả, nhất là người đứng ở trên cùng, cho 

mọi người cảm giác thực lực của đối phương mạnh mẽ cao thâm khó lường. 

Ở bên cạnh người đó chính là Lưu Nguyên Đông đã chạy trốn sau khi bỏ lại lời đe dọa ở nhà họ Diệp. 

“Lang tông chủ, dưới chân chính là nhà họ Diệp đó, tên nhóc đó là tên súc sinh tàn nhẫn giết hết Tam Thanh Tông của chúng tôi, xin Lang tông chủ đại nhân ra tay vặn đầu của cậu ta, trả thù cho Tam Thanh Tông chúng tôi” 

Sau khi Lưu Nguyên Đông nhìn thấy Dương Chấn thì tức điên, trong mắt tràn ngập sát khí, cúi người giống như con chó mà cầu xin tông chủ của Thiên Lang Tông giúp ông ta báo thù rửa hận. 

Lang tông chủ xuôi theo hướng mà Lưu Nguyên Đông chỉ, nhìn sang Dương Chấn, ông ta bỗng có hơi bất ngờ. 

Khi ông ta vừa tới nhà họ Diệp thì đã điều tra tình hình trong nhà họ Diệp, phát hiện người có thực lực mạnh một chút cũng chỉ có mấy cường giả đó của nhà họ Diệp, nhưng thực lực của mấy cường giả đó căn bản không phải đối thủ của Lưu Nguyên Đông, tuyệt đối không thể có bản lĩnh tắm máu Tam Thanh Tông. 

Vốn Lang tông chủ còn nghi ngờ về điều này, thầm nghĩ người thanh niên khủng bố trong lời Lưu Nguyên Đông có phải đã sớm rời khỏi nhà họ Diệp rồi không. 

Kết quả bây giờ lại phát hiện người mà Lưu Nguyên Đông chỉ đó chỉ là một thanh niên nhìn trông non choẹt và rất vô hại. 

Hơn nữa ông ta căn bản không để thanh niên này vào trong mắt, trước đó khi điều tra đã trực tiếp bỏ qua thanh niên này, theo ông ta thấy, ông ta phun nước bọt cũng có thể đập chết người thanh niên trắng trẻo đó. 

Lang tông chủ thấy có hơi khó tin, không nhịn được mà nhíu mày nhìn sang Lưu Nguyên Đông, đồng thời phóng ra một cỗ sát cơ, lạnh lùng nói: “Ông chắc chắn không nói giỡn, thật sự là tên oắt con đó giết chết cả Tam Thanh Tông các ông hay sao?” 

Lưu Nguyên Đông bị dọa tái mặt, lau mồ hôi ở thái dương, vội vàng nhăn mặt nói: “Lang tông chủ, tôi đâu dám lừa ngài.” 

“Quả thật là tên oắt đó ra tay, tôi mới đầu cũng không tin nhưng cậu ta vừa nhấc tay thì đã giết người của tôi rồi” 

“Nhìn trông cậu ta dường như không có tu vi khí tức, tôi cũng rất băn khoăn chuyện này là sao!” 

eyJpdiI6ImtBTXBKT29cL1dqbHZnSE5IOTY4aXR3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IlM5RmRUSzhwZlplUFhON0NDU2dBdWNJb3dBSG9rUkxiTDFSMkRkVjFEY2lEYW85dWh2dGJQOTdDZWY3YWFrSGViQ2I5KzNVWFQrS2hxSGt1YVJpTHR2Rlpod2kzVTY0YzJsK3RUVGQzbmRGMWNza0oySENDYllKVE5UdVpseDlZb1NjSExaWWJ6c2VnZ2lwbTEwVTcwMHhvVTM4eWlzdklKT01iNEFVQ292VlF3b2E4c2RcL1hPNTlFTmZ6aVUyWndFVVprK0kzWVFmbmc3YnJSemRNQXg2ZVRPOERtVkF1cG5ycStoZ1ZaNXQ3THJrT1ppUVFcL3llZFJGTG80UHl2QndVSnp1QXpQcXJGSldONWRFaEpnY3R1UWZGZGJtdVMyZFFzYXZSRk9sazg3VXZhbUdGVVEzbzF0cjBVUHQxY0t0VVh2d0wyc2QwNDZlN1FuU2NLdkN1RUF2akJRcWRtYXNQdVR1TFNTTVZTUlwvQXpKa3hQZVZlSDdhRzhoME9KdVwvRHFXdlZRV1pMeHJlVUhNVmxRWG9zUGFUaXEzVVZSeWprMDVORlZFSU50a3hqd0UrMmRRSVErWXduU1YzWVkwdm5DdUp5YUlsVExQaEdjZGhRXC9YWW9rM0pGK2ttV0dISVk1bzhLekpCalVMamJrczhQM3N4Wm4yRUdCS2ZDNnk5Z3hDMXpTdnJmQm1pa1JpS0MxVnRRPT0iLCJtYWMiOiIyYzA5MzhjZDk2ZTJkMjBlMTcxOWZmZjg2M2Q3ODI3ZmI4YmZmYzliMzcyMTliMzdmMWQyNmUwYzk2NzQzYzgzIn0=
eyJpdiI6Imc4WEIxaVB2QW1TakhNRGdxMUJNNlE9PSIsInZhbHVlIjoiQ2VabGUrRlZHTVo3ZlwvVnROT2RxVXpHcUVFR1Y2cEVhTTBJcUVVazBETTBaWjdwVjFFMkQ2dUd5R2hJNytOOVhwbXpDNk1LWk9hamJVRkVVMXUralBnXC9YRHdqOGxJQXM5UytHV096NWtQbmc2N0FWWFwvWmU0XC9SUHVBNnhHWGdjalV4VVNSSnI1TzFmNmFXdWNKRENpUlwvbXY0K3lJUFwvV1l6dVM2eE8wMGc4ViswR2kwY3FBYkZGRlg3N0xtV0FLK0lSNUVCdXNWUWIyUll3RVJ5NGZvUUo0d2hxZisrNUNUZnVCU3hIRjRKb055bzJXdDZoSFdCbTFhcXkzUFRuMlFjeWJCMU94bXFENWxFOGhkVDFBdWJ6NHY2WnQ5RlJJandEbkZNUVhjV0kybzZKdUdDZUtrRHd1SXJ5WHJzVXBBMVNGWVZQS0JWakMzWEdybktsSlFCRGVUclwvXC9yb3ZEV3R5QXhaQ1R0ZDNXVFZZQlwvUncwRG9VRE9uRGJjWlNXSkw4Zk84RW1YNityR1J1SUllVVdTNEtqZGlFanhZTndSUjM4cnFaNHlrVFNrZFNLbWprdzNuXC9aNlpySmFnSWd0c1h4SHV1TzNrMStWMTd2TzlGaGMrTkRNMXo4TngrUExPQ2dnclpOaUtvUFptSEJteGZFY05DUlJnY25LMDc5OGtXcEpKaFFxcTd4blN2c25Hcnhvbk1UVFhFdXQ4U3FHWmtjazVRZlpvWmUyYTdGUVNxXC9Qb3dyNUNqQWlTMUM5N011Rkt6RFhuSG1vc2IyS3luVFp3R2QyYVhGRXpYWE9CbzltdnQySGhEVmdyMVNlQTlwY0phOURkUFh2d2h5SUdJNEdMZkd1NHJpQWpqQ3dSRExRdz09IiwibWFjIjoiMjgzZDJjOTY4OGViZmI5NWU1MWY3YmQ5Y2IzOWI5ZDkzMWFiMDA2YjU4MmE5NTI5NDE1NDAyMGExMzJjOTg4ZSJ9

Lang tông chủ lạnh lùng nhìn chằm chằm Dương Chấn, hỏi: “Oắt con, cậu là ai?”

Ads
';
Advertisement