Qua sự nhắc nhở của người khác, Khâu Triển mới ngỡ ngàng nhận ra, anh ta mắc bẫy rồi.
Điều tức giận hơn là Khâu Triển vốn muốn dùng virus mẹ tập trung virus con, kết quả bởi vì tỷ lệ không khớp dẫn tới virus con không được tập trung lại, còn khiến virus mẹ lây lan ra.”
Cũng tức là ‘bệnh ban đầu không chữa khỏi, còn thêm ‘bệnh mới, lấy độc trị độc, độc càng thêm độc!
Có câu nói rất hay: Gia đình đã không giàu, nay càng nghèo hơn.
Hai loại virus giao thoa với nhau, lại sinh ra một lượng lớn virus loại mới.
Nhất thời, cả hệ thống của Zun trở thành một nơi sinh sản virus máy tính, một lượng lớn virus máy tính loại mới không ngừng sản sinh, cho dù muốn giải quyết cũng lực bất tòng tâm.
Đừng nói Khâu Triển, cho dù là Đại La Kim Tiên tới cũng không xử lý được.
Diêu Tịnh còn ngơ ngác hỏi: “Khâu Triển, như này là thế nào? Có thể sửa được không?”
Sửa được không?
Sắc mặt Khâu Triển trắng bệch, căn bản không biết trả lời câu hỏi này như nào.
Thời gian Đàm Quốc Đống và Khâu Triển tiếp xúc rất lâu, trước giờ chưa từng thấy Khâu Triển bí xị như này, anh ta không khỏi cũng nói theo: “Khâu Triển, có gì thì anh nói thẳng, không cần âm à, tìm tình hình thì chúng ta mới có thể tính toán bước tiếp theo.”
“Ài... Khâu Triển thở dài, chỉ nói một câu: “Hệ thống đã phế hoàn toàn rồi, không sửa được, bỏ tiền làm lại.”
Làm lại?
Diêu Tịnh suýt nữa thì ói ra.
“Anh có biết làm lại toàn bộ hệ thống của một công ty cần tốn bao nhiêu tiền không? Rất có khả năng Zun của chúng tôi sẽ không còn!”
Đối với vấn đề này, Khâu Triển cũng lực bất tòng tâm.
Rõ ràng thời tiết rất nóng, nhưng Diêu Tịnh lúc này cảm thấy cả người lạnh toát, giống như chui vào hầm băng, cô ta giương mắt nhìn Đàm Quốc Đống.
“Cậu Đàm, anh giúp tôi, giúp Zun.”
“Chúng ta là đồng minh, Zun chúng tôi sập, đối với nhà họ Đàm cũng không có chỗ tốt có đúng không?”
Lời này nói không sai, nhưng Đàm Quốc Đống là ai chứ? Gặp phải chuyện xấu thì chạy luôn, sao có thể bỏ ra số tiền lớn đi giúp Zun các người giải quyết vấn đề chứ? Vì vậy anh ta khéo léo từ chối: “Chuyện này tôi sẽ nghĩ cách, được rồi, công ty của chúng tôi còn có việc, Khâu Triển, theo tôi về.”
“Được.”
Cũng không màng tới sự van xin của Diêu Tịnh, Đàm Quốc Đống xoay người rời đi, không ở đây thêm một phút
Diêu Tịnh ở trung tâm bảo trì, nước mắt lã chã rơi xuống.
Vẫn là câu nói đó, khi bạn muốn hại người khác thì phải chuẩn bị sẵn tâm ý sẽ gặp báo ứng, trên đời này không có chuyện kiếm hời, chỉ cho phép bạn ức hiếp người khác, không cho phép người khác bắt nạt bạn.
Diêu Tịnh bụp một tiếng ngồi xuống sàn, khóc nức nở, những nhân viên đó không ai dám bước lên.
Diêu Tịnh rất hối hận.
Nếu ngay từ đầu mua chương trình “Just Running” này không phải là không sao rồi hay sao?
Bây giờ thì hay rồi.
Một lần thua hối hận thiên cổ!
Nếu cô ta không chèn ép FT, có lẽ sẽ bị FT đuổi kịp, nhưng tuyệt đối sẽ không thảm bại như bây giờ.
Zun đã hủy xong tay cô ta.
Cô ta tin nhầm Đàm Quốc Đống, cho rằng dựa vào cây đại thụ như nhà họ Đàm sẽ phất lên, kết quả khi nguy cơ tới, Đàm Quốc Đống chạy nhanh hơn bất cứ ai.
Không đáng tin!
Người thắng tối nay là Tề Vân Mỹ, là Giang Nghĩa, còn cả FT; một lượng lưu lượng lớn đều đổ vào FT.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất