Laura sững sờ nhìn linh vị dưới đất, ngây ra rất lâu.
Sau đó cô từ từ cúi người nhặt linh vị từ dưới đất lên, đặt lại chỗ cũ.
“Ba nuôi, cảm ơn ba chỉ dẫn con.”
“Con biết nên làm sao rồi.”
Sau đó cô ta rút điện thoại gọi một cuộc cho Triệu Dung – thiên kim đại tiểu thư của nhà họ Triệu.
“Dung, bây giờ có rảnh không? Chị muốn tìm em nói chuyện.
“Được, những ngày này em cũng sắp mốc meo rồi.”
Sau một vài lời nói khách sáo, Laura cúp máy, nhìn ra bên ngoài cửa sổ tự lẩm bẩm với mình: “Hy vọng mình làm như vậy là chính xác.”
Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc.
Giang Nghĩa về tới công ty, vừa đi vào cửa lớn thì nhận được sự chú ý của mọi người.
“Chủ tịch Giang thật khí khái, thoáng cái thì xử lý được Nhất Phẩm Đường, trâu bò!”
“Sau này, khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc chúng ta có thể đi ngang ở thủ đô rồi”
Giang Nghĩa khẽ mỉm cười kêu mọi người tản đi, vừa chuẩn bị đi vào trong thì Miêu Đồng cầm điện thoại chạy tới: “Chủ tịch Giang, điện thoại của nhà họ Triệu.
Nhà họ Triệu?
“Là cô Tề sao?”
“Không phải, là Triệu Dung gọi tới.”
"Á?"
Giang Nghĩa thật ra khá bất ngờ, bởi vì từ sau chuyện vệ sĩ thì về cơ bản anh không có bất cứ liên lạc nào với Triệu Dung, không biết hôm nay cô ta đột nhiên gọi điện là vì chuyện gì.
Nhận điện thoại, Giang Nghĩa tò mò hỏi: “Cô Triệu, xin hỏi tìm tôi có chuyện gì sao?”
“Cái đó... anh Giang, tối nay anh có thời gian không? Tôi muốn mời anh tới nhà tôi ăn cơm, cảm ơn chuyện anh lần trước giúp tôi.”
Còn cảm ơn? Không phải đã cảm ơn rồi hay sao?
Khi Giang Nghĩa muốn từ chối thì Triệu Dung đột nhiên nói: “Lần này thật sự rất quan trọng, cầu xin anh.”
Giang Nghĩa là kiểu người ăn mềm không ăn cứng điển hình.
Đây là điểm yếu của anh.
Nghe thấy Triệu Dung cầu xin như vậy, Giang Nghĩa cũng không thể từ chối, chỉ có thể cố mỉm cười đáp ứng.
“Được, vậy tám giờ tối tôi tới.”
“Quyết vậy nhé.”
Cúp máy, Miêu Đồng nhìn Giang Nghĩa với vẻ mặt ghen tuông: “Chủ tịch Giang, một người đàn ông đã kết hôn như anh, buổi tối chạy tới nhà của một cô gái chưa chồng ăn cơm, cô nam quả nữ, không thích hợp nhỉ?”
Khụ khụ...
Cũng đã đồng ý người ta rồi, còn có thể như nào?
Miêu Đồng cất điện thoại đi, vừa đi vừa nói: “Mỗi lần ở cùng với tôi thì nói kết hôn rồi, nam nữ khác biệt; hừ hừ, vừa ở cùng với cô Triệu thì không có kiêng kỵ gì cả. Haizz, xem ra vẫn là loli tốt, dễ được cưng chiều hơn.”
Mọi người xung quanh nghe vậy thì dùng một loại ánh mắt khác lạ nhìn Giang Nghĩa, Giang Nghĩa nhìn mà ngại ngùng.
Cuối cùng đã tới tám giờ tối.
Giang Nghĩa một mình lái xe tới biệt thự độc lập mà Triệu Dung ở, dừng xe lại, sau khi đi vào cửa lớn thì nhìn thấy trong nhà dọn dẹp sạch sẽ, hơn nữa bày một bàn đồ ăn ngon, còn đốt nến.
Một bữa tối dưới ánh nến.
Chỉ là hai người ăn nhiều vậy à?
Giang Nghĩa đi vào, Triệu Dung lập tức đi tới đón, khẽ mỉm cười nói: “Anh Giang, chào mừng”
Giang Nghĩa có hơi khó xử, nói: “Cô Triệu, lần trước cô đã mời tôi ăn cơm một lần rồi, sao lại mời tôi lần nữa?”
Giang Nghĩa ngẩng đầu nhìn, phát hiện Laura đứng ở đó, lạnh lùng nhìn anh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất