Ở một bên khác.
Liêu Nhất Phàm ở trên đường trở về, gọi một cuộc điện thoại cho Kerry.
“Alo, lão tổng, sự việc đã xử lý xong! Tên ngu Giang Nghĩa bị tôi lừa cho ngỡ ngàng, cậu ta còn tưởng khoa học kỹ thuật Liêu Duẫn thật sự thua lỗ.”
“Cậu ta đồng ý ký hợp đồng rồi sao?"
“Phải, hẹn ngày mai ký hợp đồng ở khoa học kỹ thuật Liêu Duẫn, tôi dựa theo những gì anh nói, đưa giá trị thường mười lăm nghìn tỷ, vừa hay Giang Nghĩa cắn răng có thể móc được số tiền này. Cậu ta đoán chắc còn tưởng kiếm được món hời to, đang cười trộm ở nhà? Đâu có biết là một cái hỗ sâu đợi cậu ta nhảy vào, ha ha ha!” “Làm tốt lắm.” Kerry vẫn nhắc nhở: “Nhưng cậu vẫn đừng quá vui mừng, mọi chuyện vẫn phải cẩn thận. Tên khốn Giang Nghĩa đó vẫn có chút bản lĩnh, trước khi chưa chính thức ký hợp đồng, mọi thứ vẫn chưa thể nói chắc được.”
“Ừ, tôi hiểu! Ngày mai xem tôi tiếp tục biểu diễn đi, bảo đảm sẽ khiến Giang Nghĩa tưởng nhặt được món hời lớn.
“Được, xem cậu.”
Kerry cúp máy, tâm trạng của anh ta rất tốt.
Anh ta trực tiếp châm điếu thuốc, hút trong vui vẻ, vừa hút vừa ngâm nga.
Lúc này, Laura đi vào.
“Anh cả, sao lại vui như vậy?”
Kerry nói: “Kế hoạch thuận lợi hết cả, Giang Nghĩa đồng ý ngày mai đi ký hợp đồng, chỉ cần cậu ta cắn câu thì con cá lớn như cậu ta không chạy thoát được.”
Laura gật đầu nói: “Tốt quá rồi, tên khốn Giang Nghĩa này hại chết Weiss và ba nuôi, lần này cuối cùng cũng chết trong tay hai anh em chúng ta. Tới lúc đó, nhất định phải khiến anh ta cầu sống không được cầu chết không xong, dày vò một trận.”
Đối với phản ứng như này của Laura, Kerry tỏ ra rất hài lòng.
Xem ra Laura không nghi ngờ anh ta.
Kerry càng vui mừng, hút mạnh vài hơi thuốc, sau đó ho sặc sụa.
Laura vội vàng đi rót nước cho Kerry.
Cô ta vừa vỗ lưng của Kerry vừa nói: “Anh cả, cơ thể của anh đã tệ như vậy rồi, đừng hút thuốc nữa.”
Kerry mỉm cười: “Vui quá. Với lại, anh vốn nên chết từ lâu rồi, hơn hai mươi năm nay đều ông trời ban tặng cho anh. Với cái cơ thể này của anh, bất cứ lúc nào cũng có thể chết đi, có hút thuốc hay không, anh cũng không biết sẽ chết khi nào.
“Nếu may mắn, anh có thể sống thêm vài năm”
“Nếu không may mắn, một giây sau anh có khả năng sẽ chết, sẽ không vì hút thêm vài điếu thuốc mà ảnh hưởng.”
Laura lắc đầu bất lực, nói: “Anh cả sao anh lại nói như vậy? Bớt hút thuốc vẫn có lợi cho cơ thể. Vận may của anh luôn tốt, nói không chừng anh sẽ sống lâu hơn bất cứ ai trong chúng ta, sống lâu trăm tuổi cũng có khả năng.
“Sống lâu trăm tuổi?”
Kerry cười ha hả: “Thật ra anh mới là người nên chết đầu tiên. Weiss trẻ như vậy, khỏe mạnh như vậy; sức khỏe của ba nuôi cũng luôn rất tốt. Bọn họ vốn không nên rời đi ở trước mặt anh.”
Anh có hơi bị thương nói: “Anh mới là người có sức khỏe tệ nhất, có thể chết bất cứ lúc nào ở trong nhà, điều nực cười là bây giờ Weiss và ba nuôi cũng đi rồi, anh lại còn sống! Ông trời thật sự đang đùa giỡn với anh!”
“Tất cả chuyện này đều là vì tên khốn Giang Nghĩa đó!”
Kerry siết chặt nắm đấm, hằn học nói: “Vậy nên anh nhất định sẽ giết chết Giang Nghĩa, báo thù thay cho Weiss và ba nuôi. Chỉ có làm được những điều này, sau này xuống hoàng tuyền, anh mới có mặt mũi gặp bọn họ.”
Những lời này là nói rất chân thành, không hề có một chút sự giả tạo nào.
Nếu không phải ngay từ đầu biết Kerry đang diễn kịch, Laura nói không chừng thật sự sẽ cảm động vì những lời này của Kerry.
Cô ta cố nặn ra một giọt nước mắt, nói: “Vậy nên hai anh em chúng ta mới càng nên đoàn kết một lòng, giết chết Giang Nghĩa mới đúng!”
Kerry nhìn Laura, cảm thấy rất an ủi.
Không ngờ người trước mắt sớm đã có phòng bị với anh ta.
Thời gian thoáng cái đã trôi qua.
Ngày hôm sau rất nhanh đã tới.
Theo thời gian đã hẹn, Giang Nghĩa dẫn Bạch Dương và hai nhân viên tài vụ của khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc tới khoa học kỹ thuật Liêu Duẫn, ở dưới sự tiếp đón của ban quản trị - đám người Liêu Nhất Phàm, rất long trọng đi tới phòng họp.
Các bên ngồi theo vị trí.
Vẻ mặt của Liêu Nhất Phàm vô cùng cảm động, nói: “Chủ tịch Giang, cậu thật sự nguyện ý giúp khoa học kỹ thuật Liêu Duẫn chúng tôi thoát khỏi bùn lầy sao? Tôi không muốn vì rắc rối của mình mà liên lụy cậu.”
Đây là nhằm chuẩn vào tính cách của Giang Nghĩa, dùng chiêu lấy lùi làm tiến, lạt mềm buộc chặt.
Dưới tình huống tất cả mọi người không nhìn thấy, khóe miệng của Liêu Nhất Phàm hơi cong lên, nở nụ cười vô cùng giảo hoạt, giống như đang nói: Giang Nghĩa, tên ngu cậu cắn câu rồi nhỉ?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất