Nói xong, Đàm Quốc Đống lấy ra một tấm bản đồ: “Ông nội, cháu định làm một liên minh thú cưng mô phỏng theo Rừng rậm động vật của nhà họ Khương! Tên là Thiên đường động vật, vị trí đã chọn xong rồi, bản thiết kế cũng đã làm xong, chỉ đợi khởi công thôi.
Đàm Vĩnh Thắng cầm lấy nhìn một lượt: “Ừ, Rừng rậm động vật là cây hái ra tiền của nhà họ Khương, không phải thứ tùy tiện là có thể chiếm được. Cho dù chúng ta có thể tạo ra một thị trường mới, vậy các dịch vụ sau này có thể theo kịp không? Những khách hàng cũ của nhà họ Khương, dựa vào cái gì mà từ bỏ nhà họ Khương để lựa chọn chúng ta?”
Về chuyện này, Đàm Quốc Đống đã có tính toán ban đầu.
Anh ta nói: “Ông nội yên tâm, cháu đã nghĩ xong phải đối phó với nhà họ Khương như thế nào rồi! Cháu sẽ khiến danh tiếng Rừng rậm động vật của nhà họ Khương trở nên thối nát, sau đó Thiên đường động vật của chúng ta sẽ thuận lợi khai trương, như vậy có thể giành được khách hàng của bọn họ. Lại muốn dùng chiêu bôi đen.
Nhà họ Đàm thích nhất là chơi trò tiểu nhân, bẩn thỉu như thế này.
Đàm Vĩnh Thắng suy nghĩ một lúc, nói: “Cháu muốn bôi đen nhà họ Khương cũng không phải là không thể, nhưng năng lực quan hệ xã hội của nhà họ Khương cũng không đơn giản. Quốc Đống, cháu phải lên kế hoạch thật kỹ lưỡng”
Đàm Quốc Đống vui vẻ nói: “Ông nội, ông cứ yên tâm, chuyện này cháu sẽ giao cho Ngụy Lương Huân làm, người phụ nữ kia rất tàn độc”
Ngụy Lương Huân?
Đàm Vĩnh Thắng nói: “Chính là người phụ nữ một mình đánh sập bảy thương hiệu thương mại điện tử lớn ở Thủ Đô?”
“Chính xác!”
“Được, có người phụ nữ này ra trận, hủy hoại danh tiếng Rừng rậm động vật của nhà họ Khương cũng không phải là chuyện không có khả năng.
Hai ông cháu uống mấy cốc trà, sau đó Đàm Quốc Đống đứng dậy, rời khỏi phòng sách, đi tìm Ngụy Lương Huân, lập tức ra tay đối phó với Rừng rậm động vật
của nhà họ Khương.
Đợi sau khi Đàm Quốc Đống rời đi, Đàm Vĩnh Thắng rót một ly trà, cầm lên nói về phía góc tường: “Tên điên, ông cũng nhìn thấy rồi đúng không, Quốc Đống bây giờ giỏi giang đến mức nào, ông có thể yên tâm rồi?”
Trong góc có một chiếc camera giấu kín, cho dù nhìn kỹ cũng chưa chắc có thể nhìn ra được.
Chỉ cần ở trong căn phòng này, mỗi một lời nói, hành động đều sẽ bị quay lại, sau đó truyền đến màn hình lớn trong căn phòng bí mật dưới lòng đất của căn biệt thự, ở đó nhốt một tên điên, lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào đó.
Phía Tây thành phố, rừng rậm động vật.
Ở Thủ Đô tổng cộng có hơn ba mươi Rừng rậm động vật, mà cửa hàng ở phía Tây thành phố là cửa hàng to nhất, cũng là trụ sở chính của Rừng rậm động vật.
Ở đây, mỗi ngày đều có hàng chục nghìn người lui đến, tấp nập, náo nhiệt.
Sau khi chiếc xe dừng lại, Giang Nghĩa và Khương Lị xuống xe, bọn họ đi theo Văn Vân Chi vào Rừng rậm động vật.
Lần này, Giang Nghĩa thật sự đã được mở mang tầm mắt.
Giống như cái tên Rừng rậm động vật, ở đây thật sự là một khu rừng rậm.
Diện tích cây xanh ở đây vô cùng lớn, những vật kiến trúc đều được khảm vào trong rừng rậm, những cây to che hết cả bầu trời khiến tâm trạng của mọi người trở nên khoan khoái, dễ chịu.
Cứ đi mấy bước là nhìn thấy đủ loại động vật.
Trong tai tràn ngập tiếng chim hót, tiếng côn trùng kêu, nghe rất vui tai.
Ven đường còn có các loại đồ ăn vặt, đồ uống, mệt còn có khu nghỉ ngơi, cứ cách 10m lại có một đài phun nước nhân tạo vô cùng lớn.
Sự kết hợp hoàn hảo giữa công nghiệp hiện đại hóa và chủ đề rừng rậm.
Giang Nghĩa vừa đi vừa ngắm nghía, bất giác lại thích nơi thần kỳ này.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất