Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)

 

Giang Nghĩa đi lên, bốn mắt nhìn nhau với Mạnh Vấn Thiện. 

Một hồi im lặng. 

Anh nói: "Anh làm loạn đủ chưa? Hôm nay là ngày vui, tôi không muốn gây sự. Dừng ngay trò cười này lại, tôi sẽ coi như chưa có gì xảy ra hết" 

Giang Nghĩa của hôm nay đã được xem như rất kiềm chế. 

Dù sao đang là ngày vui, động chân động tay thì không hay lắm. 

Nếu đổi thành ngày bình thường, Giang Nghĩa đã sớm xử sạch đám người này, cơ bản sẽ không để cho bọn họ còn đường lui. 

Nhưng đáng tiếc ở chỗ, trên thế giới này luôn có những kẻ ngu xuẩn không biết trời cao đất dày tồn tại. 

Mạnh Vấn Thiện cười lạnh một tiếng, nói: "Chủ tịch Giang, anh quá đáng rồi đó? Tôi tới đây để tổ chức lễ tang, sao có thể coi là trò cười được? Tôi đã đau lòng lắm rồi, anh còn gây sự như thế, biết xấu hổ chút đi được không?" 

Miêu Đồng nhổ một ngụm, nói: "Tổ chức lễ tang? Ha ha, ai trong nhà anh chết đấy?" 

Mạnh Vấn Thiện nhún vai đáp: "Là Vượng Tài nhà chúng tôi, hai ngày trước nó bệnh chết. Vượng Tài đã sống với tôi bảy tám năm, nó chết rồi, tôi làm lễ tang cho nó cũng không coi là quá đáng chứ nhỉ?" 

Nghe vậy, Miêu Đồng suýt đã tức chết. 

Không ngờ lễ tang này không phải làm cho con người mà là làm cho một con chó! 

Bạch Dương tổ chức hôn lễ ở bên cạnh, Mạnh Vấn Thiện lại tổ chức lễ tang cho chó nhà anh ta ở đây. Việc ghê tởm như vậy cũng chỉ có mỗi kẻ vô liêm sỉ như 

anh ta mới làm ra nổi. 

Nào là nhà sư niệm kinh, nào là dàn nhạc diễn tấu, nào là khóc tang chuyên nghiệp. 

Lễ tang này tổ chức còn rất ra hình ra dáng. 

Thậm chí trong quan tài kia cũng thật sự đặt thi thể của một con chó nhà. Không thể không nói, ít nhất màn kịch này diễn rất chân thật. 

Giang Nghĩa hít một ngụm khí, nói: "Tôi đã nói rồi, ngày vui lớn, tôi không muốn động võ. Cho anh cơ hội cuối cùng, chấm dứt ngay trò hề này. 

Mạnh Vấn Thiện nở nụ cười. 

"Cho tôi một cơ hội?" 

"Anh nghĩ anh là ai vậy?" 

Anh ta phất tay, đám lưng hùm vai gấu bên cạnh đều đứng lên, cả đám nhìn Giang Nghĩa bằng ánh mắt cực kỳ coi thường. 

Mạnh Vấn Thiện nói: "Ngã một lần là khôn ra rồi, lúc này tôi đã dẫn đủ người tới, anh muốn động vào tôi ư? Không có cửa đâu! Nếu thật sự định động tay với tôi, cẩn thận cái mạng của anh đó, dế nhũi ạ." 

Có vài người đúng là muốn chết. 

Rõ ràng có thể chọn đường sống, nhưng bọn họ cứ nhất định chọn đường chết, không thể không thừa nhận đây cũng là một loại bản lĩnh. 

Giang Nghĩa thở dài. 

Hôm nay anh thật sự không muốn ra tay, nhưng anh không ra tay cũng không có nghĩa là không thể giải quyết chuyện này. 

Giang Nghĩa không nói gì, chỉ giơ tay lên búng một cái. 

Mạnh Vấn Thiện sửng sốt mấy giây, thấy không có chuyện gì xảy ra, anh ta cười hì hì vui vẻ: "Này này này, anh cho mình là Thanos đấy à? Chỉ búng tay một cái mà muốn tiêu diệt tôi? Cười chết tôi rồi, ha ha ha ha." 

Đám đàn ông cao to cường tráng đằng sau cũng nở nụ cười. 

Không đợi bọn họ cười xong, một đống người đã vọt vào trong, ồ ạt vây chật kín cả đại sảnh. 

Nhìn qua chỉ thấy không dưới năm trăm người. 

Hơn nữa người nào cũng có ánh mắt cứng cỏi, dáng người cao lớn, đúng là Thần La Thiên Chinh mà Giang Nghĩa trực tiếp quản lý! 

Thấy nhiều người như vậy, Mạnh Vấn Thiện nuốt nước miếng, sợ tới mức ngồi liệt trên ghế, không đứng dậy nổi. Đương nhiên, anh ta vốn cũng không đứng nổi. 

Đám tay sai cũng sợ tới mức xanh mét mặt. 

eyJpdiI6ImxvZE9cL2VvUGFvbEoxWnp1a3BBeDdBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkFSV1c1S1VQa2RDZFByQnExMCtEbUtnOFhvSXIrSzI5dHd0b0JxVllWYmxBOEJYME1uZmJzT0w3MnJuWjdJU0krZHNHMUM0eG11TTQ0aDVQeVVCTEtUNnFBQjU0YUJhYlk4NURCQnk2UnI2ckdORzJ4b2NvYmdjZmorcGp6cG9XVkxYaWNBMjlsa3B6RmJWb2pJQ2NRaEJhY1BUTEZBdklOWVpudjh2VEgrTHFXR2FSRldBNWZqaWxxV1g5SHMwelBnd0ZjQk9oWkZhRVkxeUhtQmhWdkdTY05VRHh1WUhlWmhLdFhJZmpaenF4cGhFS3NWZGlRcGpnWmpmMTVcL2VoUDdYWk94UUVucnRGVWxhTGdGR214aGVBRkpcL25qWm93QlwvM0poZUxKa3JYckNpZmtDQ1wvM1RSXC9ZbXBka01qbmhMazBEZitcL2NZck5YaHZ1MEdabXVtWVA3bytnUVR1czJ3SklJRWpHSldBMG9pMW5pek1aY2ZhUzlYUlZJNmRMQyIsIm1hYyI6IjE3MGUyNDdmMDg1ZjdhMGJmMTUxNzM4YTUxNDcxMTU3MTJjZTlmNjVmMjFhMjI5YzkwMDU5M2VkZWQxYjcwODAifQ==
eyJpdiI6InZYZWxcL1F3ZWl0aDNpUlRGa1RqM1d3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IllSTGMrNHdvZ2FvbzJTS3RYMkVcL0ZZNXBLUnpjREo4MXZ2Z1NKUlplQ1lBbnNDRkJ5OFwvT3dkbWxLd2Zkckhib2s4cUZac2VNYmQ0eE5BS3RSVllnR1BpT1wvOGVxd2ZJT21uUzJaZ2NcL0pTb1pTN0lwTldCK1duNHhYY3dcL1c3Mk1VWGg1dEpRbm04WTlGMGpHbXBLVitucldPWXZyb1JUeWNvQ1hLKzZueVFUekp4aEIwdGVmMXA1elFPajEzMjNEd1FZeEEyNjN1bm00bitqVGFOVlY3cmhBdjlLOWlNdXdaUGZTT051WUd5TzNjd1Q5ODh1NmhSVlwvZ04wdmZZSHZmeThuandKRGJpWmNHNDRoRTQ2SmhDZEpUelBBSU43aDljaUFnOHdaQzIzMkpXZ2dTXC9CM3dOeWlOcktGSjhadnVWbVB6MTl2XC84b0oyZGhWTGxBMW53PT0iLCJtYWMiOiI1NWUyN2JhMDM1ZjVlZThhOTlkYmM2NWY5ZWIyZWM3Yzg5YzhiNzFhOTJkMDdkMDY1ZTljNTRiNjJhNTNjOGNmIn0=

Mạnh Vấn Thiện biết, hôm nay bản thân đã đá trúng tấm sắt rồi!

Ads
';
Advertisement