Chồng Cũ Đến Cầu Hôn – Chu Lãng – Nguyễn Du Hà

Chu Lãng không muốn có con, trước mắt ông ta sắp mất đi con bài khống chế anh, nhưng may thay miếng thịt béo bở là nhà họ Quý lại bày ra ngay trước mắt.

Sao ông ta có thể cam tâm từ bỏ cơ hội được đưa đến tận cửa chứ.

“Dượng!”

Chung Nhàn kéo tay cô ta, an ủi: “An An, con đừng sốt ruột, mọi chuyện đều có cách giải quyết.”

Ông Chu cũng biết tính của Chu Lãng, trước mắt việc quan trọng là xúc tiến cuộc hôn nhân giữa nhà họ Chu và nhà họ Quý, chỉ đành dùng giọng điệu thương lượng nói chuyện với anh: “Chu Lãng, dù thế nào đi chăng nữa An An cũng là em con, con làm như vậy là muốn đẩy nó vào đâu, đẩy nhà họ Chu chúng ta vào đâu?”

Chu Lãng lạnh lùng nói: “Con không có em gái, chẳng phải ông rõ nhất sao.”

Ông Chu tức giận: “Con nói những lời khốn kiếp gì vậy hả!”

Đúng lúc này, Chung Nhàn lên tiếng: “Chu Lãng, chúng ta không nợ gì cậu cả, cậu là người thừa kế của Chu thị, những thứ nên cho cậu đều đã cho cậu rồi. Hiện giờ tôi chỉ muốn An An được gả vào nhà họ Quý một cách có thể diện, chỉ có chút yêu cầu vậy thôi, cậu cũng muốn phản đối sao?”

Sắc mặt Chu Lãng không hề thay đổi, chầm chậm mở miệng nói: “Quý Hoài Kiến không thích cô ta thì lấy đâu ra thể diện.”

“Chuyện tình cảm đều có thể từ từ bồi dưỡng, năm đó khi bố cậu để cậu cưới Nguyễn Du Hà, chẳng phải cậu cũng không đồng ý sao.”

Sắc mặt Chu Lãng sa sầm, không nói gì.

Thật sự không hiểu Nguyễn Du Hà thích gì ở Quý Hoài Kiến, anh ta một mặt thì ở bên cô, mặt khác lại thảo luận hôn sự với một người phụ nữ khác. Cô thích tự tìm ngược vậy sao?

Chính vào lúc hai bên căng thẳng, không ai chịu nhường ai thì một giọng nói ôn hòa nhẹ nhàng vang lên ở ngoài cửa: “Hình như tôi đến muộn rồi, mọi chuyện đã kết thúc rồi sao?”

Chu An An ấm ức kể khổ: “Anh họ không đồng ý hôn sự của em.”

Chu Tuyến Niên ngồi trên xe lăn, người đẩy xe đằng sau anh ấy là Lâm Tri Ý.

Nghe vậy, Chu Tuyến Niên có chút bất ngờ, nhưng lại lập tức mỉm cười: “An An, anh họ em không đồng ý đương nhiên là có lý do của mình, em đừng ở đây làm ầm làm ĩ với cậu ấy nữa, cậu ấy xử lý chuyện công ty thôi đã đủ mệt rồi.”

“Nhưng em…”

“An An, chuyện kết hôn cần hai bên đều tự nguyện mới được.”

Chung Nhàn dường như muốn nói gì đó, mấp máy môi mãi nhưng từ đầu đến cuối vẫn không nói gì.

Ông Chu vì những lời này của anh ấy cảm thấy không vui: “Tuyến Niên, con cũng không còn nhỏ nữa, trước đó ông không giục con, nhưng cũng đến lúc con nên suy nghĩ chuyện hôn sự rồi.”

Chu Tuyến Niên vẫn mỉm cười dịu dàng ấm áp: “Con chỉ là một người què không làm được trò trống gì, ai lại đồng ý gả cho con chứ.”

Sắc mặt ông Chu nhất thời cứng đờ, không nói gì nữa.

Chung Nhàn đứng thẳng người dậy, có chút kích động nói: “Những điều này không phải lỗi của con, muốn trách thì chỉ có thể trách người đã cướp hết mọi thứ của con!”

“Đủ rồi!”

Sắc mặt ông Chu vô cùng khó coi: “Chẳng phải là đang thảo luận chuyện hôn sự của An An sao, bàn đến tận đâu rồi?”

Chung Nhàn cười lạnh một tiếng, xoay người lên tầng.

Ông Chu cũng đi vào thư phòng.

Chu An An tức giậm chân, vừa sốt ruột lại vừa buồn bực, chạy ra ngoài.

Tất cả mọi người đều rời đi trong không vui.

Đáy mắt Chu Lãng hiện lên sự trào phúng, vẻ mặt lạnh lùng, lãnh đạm.

eyJpdiI6ImlIZ1BPT2EwVkI2b0NPN25qMEVOcnc9PSIsInZhbHVlIjoiVUY3V212c0RpbjlPTW1lRmlIaWFhSGMrMkJ0Z0RKQnVEK0ZIQWp2MVZjTU1DdStmWnAzRG9NYW0xNStvS1VYY2xoZ0UxY3R5SW05eVFXaEJvbGJMdGsrejZTV0lcL1Q4ZHNrQ2dHUVlkQ3FBY2VSOFk3QW8rSzBhcTk3V3Q4QnBYXC9qNWJxUDRyeklKZ1prcytkUnB1Q000MHhTcXJGQlFXa3RTK2VIVlpOM0JpMUhXNmt0c0w1d2lhUFlxQnFOb01BeXpDRUdab0ZcL1lTQXZTOEV2R3NNNVJBSnlNaFpVWVVaVk5OaUhTcXk3MEhjM3h0d1Vaa3hldzg0SVJUdytZciIsIm1hYyI6IjViYzkwMmE4ZWNmOGVlMzFmY2Q2OGZmYzdkMDgzYjAzZWU3ZGVjMGQ4Y2JkODMxOGUyYjUxOTAxMzJiODBmMTkifQ==
eyJpdiI6InJOaVJMR1lSTTFnVFRxbnN3MUFKZGc9PSIsInZhbHVlIjoiYjFFUFd2TEloR1dtbDRqVEVqUnkyY0VxdllCRzVjR1JtcXoxWjB4TlhJR0t4YXNhK1U4cVFHa0NXN3VzcFdvcXhZUVJSbktUaXlzUXlhWlMzUHNaRkE9PSIsIm1hYyI6IjQyMDU5NDRhZWJmNDQ2OTBhNmMzZDQ5NzE0YzM5OTZlNWFhNWMwZGY4ZGEyNjRjNmQxNDcxZGU3MGE5ZGMyYmUifQ==

Chu Tuyến Niên ngồi trên xe lăn, cắt tỉa cây cỏ trước mặt: “Vừa nãy những lời mẹ nói em đừng để trong lòng. Em cũng biết, từ lúc anh xảy ra chuyện cảm xúc của bà ấy vẫn luôn không ổn định, đi khám rất nhiều bác sĩ rồi vẫn không đỡ.”

Ads
';
Advertisement