Lương Tây Kinh không phải là loại người sau khi chia tay bạn gái rồi thì lại hi vọng người ta sống không tốt.
Ngược lại anh hy vọng rằng Thi Hảo sẽ được hạnh phúc.
Chỉ là nhìn vào những bức ảnh ở trước mắt, trái tim anh dường như đang mắc nghẹn lại khó lòng nuốt trôi được.
Chia tay với mình, rời khỏi công ty, cô ấy vui như vậy ư?
“Hắt xì...” Từ bãi biển trở về khách sạn và đăng ảnh lên vòng bạn bè xong, Thi Hảo đang định nằm trên sô pha một lát rồi mới đi tắm thì bỗng nhiên lại hắt xì hơi một cái.
Ôn Ỷ đang tẩy trang nghe vậy thì vội vàng quay đầu nhìn cô: “Cậu bị cảm rồi à?”
Thi Hảo xoa xoa mũi, cau mày nói: “Đâu có đâu.”
Cô uể oải nhắm mắt lại, lẩm bẩm: “Có thể là ai đó đang mắng tớ.”
Ôn Ỷ: “...”
Cô ấy liếc nhìn cô, không nhịn được bật cười: “Để tớ xem ai dám.”
Thi Hảo nghiêng người, cong môi: “Nhất định là có người dám.”
Hai người đang nói chuyện phiếm, Ôn Ỷ nhìn vẻ mặt thảnh thơi của cô thì hỏi nhỏ: “Tâm trạng của cậu đã ổn hơn chút nào chưa?”
“... Rồi.” Thi Hảo dừng một chút, sau đó ngẩng đầu nhìn cô ấy: “Mọi người nói quả nhiên không sai.”
Ôn Ỷ: “Sao cơ?”
Thi Hảo: “Cảnh đẹp và thức ăn ngon có thể khiến con người ta quên đi hết mọi ưu phiền.”
Ôn Ỷ liếc nhìn cô một cái, chua chát nói: “Lẽ nào chị em tốt không thể à?”
Thi Hảo cong môi sau đó dỗ cô ấy: “So với hai cái trước thì chị em tốt càng quan trọng hơn.”
Chẳng có gì đáng ngạc nhiên sau khi Ôn Ỷ được dỗ đã vui vẻ trở lại.
Cô ấy tự vui một mình một hồi: “Vậy cậu ở đây một mình một lát nhé, tớ đi tắm đã.”
Thi Hảo ừ một tiếng, vẫy vẫy tay với cô ấy: “Cậu mau đi tắm đi.”
Ôn Ỷ bước vào phòng tắm, trong phòng trở nên yên tĩnh như cũ.
Thi Hảo nhìn điện thoại, có không ít bạn bè và đồng nghiệp đã thích và bình luận về những bức ảnh trên vòng bạn bè mà cô vừa đăng tải lên. Trong số đó, Thi Hảo cũng nhìn thấy lượt thích và bình luận của Tần Yến.
Anh ấy hỏi cô đang đi chơi ở đâu.
Thi Hảo sửng sốt, không biết nên trả lời anh ấy như thế nào. Cô cũng không xác định được anh ấy chỉ là đang thuận miệng hỏi, hay là... Hỏi thay Lương Tây Kinh.
Khi cái tên Lương Tây Kinh bỗng hiện lên trong đầu cô, Thi Hảo lập tức dập tắt suy nghĩ này.
Sẽ không đâu.
Lương Tây Kinh sẽ không làm loại chuyện này, anh không phải loại người không thể buông xuống, vương vấn không dứt được, lại càng sẽ không để Tần Yến đến hỏi bóng hỏi gió như này.
Nghĩ đến đây, Thi Hảo cảm thấy thoải mái hơn một chút nhưng dường như cũng không phải như vậy.
Thật khó để diễn tả tâm trạng của cô lúc này.
Đột nhiên điện thoại của Thi Hảo rung lên, là tin nhắn của Lý Thiến Vi: [Thi Hảo!! Cô đi chơi cũng vui quá rồi đấy hu hu hu, cô làm tôi cũng muốn ra ngoài chơi.]
Thi Hảo cau mày, mời cô ấy: [Cô còn chưa dùng ngày phép của năm nay đúng không? Hay là cô xin nghỉ phép rồi qua đây chơi?]
Lý Thiến Vi: [Tôi cũng muốn lắm nhưng cô không biết công ty gần đây bận rộn đến mức nào đâu.]
Thi Hảo hơi khựng lại: [Dạo này công ty bận việc gì vậy?]
Theo sự hiểu biết của Thi Hảo đối với tập đoàn thì lúc này thì dù mọi người ở công ty có bận thì cũng không bao gồm phòng trợ lý của tổng giám đốc.
Phòng trợ lý bọn họ thường bận rộn một chút vào khoảng thời gian đầu năm và cuối năm lúc tiếp nhận các dự án lớn.
Lý Thiến Vi: [Tổng giám đốc Lương gần đây phát điên rồi.]
Thi Hảo: [Sao vậy?]
Lý Thiến Vi nói một lèo với cô: [Tôi cũng không biết có chuyện gì đã xảy ra với anh ấy, có lẽ anh ấy đã gặp phải thất bại ở đâu đó chăng? Hoặc có thể là lần trước công ty không cạnh tranh được dự án ở thành phố Bình nên anh ấy đã báo thù công ty đó bằng việc giành lấy một số dự án, chúng tôi đã bận rộn đến mức ngay cả thời gian nghỉ trưa cũng phải hy sinh, hoàn toàn không dám xin nghỉ phép.]
Nhìn thấy tin nhắn Lý Thiến Vi nhắn tới, Thi Hảo sửng sốt một chút sau đó mới trả lời lại: [Thì ra là như vậy.]
Lý Thiến Vi: [Đúng vậy, nhưng dù chúng tôi có bận rộn tới mức nào cũng không bận rộn bằng anh ấy. Anh ấy y hệt như những lời đồn trước đây của mọi người trong công ty rằng giống như khi vừa mới tiếp quản tập đoàn. Có một hôm hơn bảy giờ sáng tôi đến công ty đã gặp được anh ấy rồi.]
Thi Hảo híp mắt: [Gần đây anh ấy ở luôn ở công ty sao?]
Lý Thiến Vi: [Tôi nghe trợ lý Dương nói vậy đấy, còn cụ thể như thế nào thì tôi không biết rõ.]
Không đợi Thi Hảo lên tiếng, Lý Thiến Vi lại phàn nàn tiếp: [Hơn nữa sau khi cô từ chức, chúng tôi đã mất đi một người cùng gánh vác công việc hu hu hu.]
Thi Hảo: [... Thư ký mới còn chưa tới sao?]
Lý Thiến Vi: [? Đâu có tuyển thư ký mới đâu.]
Thi Hảo: [Còn chưa tuyển được à?]
Hô hấp của Thi Hảo có chút đình trệ, cô không nhịn được hỏi: [Không tuyển người là có ý gì?]
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất