Chồng Tôi Là Kẻ Thù

Ôn Ỷ giả vờ như không nghe ra sự giễu cợt trong lời của anh. Mặt cô không hề biến sắc đáp trả một câu: "Tổng giám đốc Tần khen nhầm rồi."

 

Tần Lâm: "..."

 

Nghe được đoạn đối thoại giữa hai người, Ngô Tuấn Niên thoáng cảm thấy bầu không khí giữa bọn họ có hơi kỳ lạ. Song nếu hỏi anh ấy cụ thể là lạ ở chỗ nào thì anh ấy lại không chỉ ra được.

 

Mà Tần Yến thì thật sự muốn phá lên cười nhạo những lời ngây thơ của anh trai mình.

 

Bốn người cùng đi vào phòng bao.

 

Tần Yến đưa thực đơn cho Ôn Ỷ rồi nói: "Ưu tiên phái nữ."

 

Ôn Ỷ: "Cảm ơn."

 

Tần Yến khoát khoát tay: "Cô khách khí với tôi như vậy làm gì?"

 

Ôn Ỷ: "..."

 

Ngô Tuấn Niên ngồi bên cạnh nhận ra có gì đó không đúng nên vô thức hỏi: "Ôn Ỷ và sếp Tiểu Tần có quen biết nhau à?"

 

Anh ấy đã từng nghe đến tên Tần Yến rồi nhưng đây là lần đầu tiên gặp được người thật ngoài đời.

 

Nghe vậy, Ôn Ỷ và Tần Yến cùng quay sang nhìn đối phương một cái: "Ừ, bạn thân tôi là thư ký của bạn sếp Tiểu Tần, nên tôi và sếp Tiểu Tần từng có duyên gặp nhau mấy lần."

 

Ngô Tuấn Niên nhướng mày suy nghĩ rồi hỏi: "Tôi nhớ bạn thân của cô tên là Thi Hảo phải không?"

 

Ôn Ỷ ừ một cái.

 

Biết được nguyên nhân Ôn Ỷ và Tần Yến quen nhau, Ngô Tuấn Niên không còn nghi ngờ gì về sự quen thuộc giữa cuộc đối thoại của hai người nữa.

 

Chẳng qua lúc ngẩng đầu chạm phải ánh nhìn của Tần Lâm, anh ấy luôn bắt được ánh mắt có vẻ khá quái lạ của anh nhìn mình.

 

Ngô Tuấn Niên nhíu mày lại, tạm thời còn chưa hiểu lý do là gì.

 

Không bao lâu sau, đồ ăn mà bọn họ gọi được đưa lên.

 

Tần Yến nhiệt tình mời mọc Ôn Ỷ: "Em gái Ôn Ỷ đã từng tới nhà hàng này dùng bữa bao giờ chưa?"

 

Nhà họ Tần không tham gia vào quá nhiều ngành nghề, phần lớn tâm sức của bọn họ đều dồn vào ngành ăn uống. Nhà hàng tư nhân của nhà họ Tần nổi tiếng khắp cả nước.

 

Bên cạnh đó, trừ nhà hàng tư nhân ra thì nhà họ Tần còn có không ít cửa hàng ăn uống đặc sắc nữa. Tiếng tăm của bọn họ trong lĩnh vực thực phẩm cực kỳ tốt.

 

Chẳng qua Tần Lâm không nhúng tay vào chuyện này nên có rất nhiều người không biết anh là anh họ của Tần Yến, càng không biết từ nhỏ anh đã ở nhà Tần Yến và được ba mẹ Tần Yến nuôi như con trai ruột.

 

Ba mẹ Tần Lâm bất ngờ gặp tai nạn máy bay qua đời hồi anh còn đang học tiểu học. Sau đó anh chuyển tới nhà chú thím, cũng là nhà Tần Yến ở, được ba mẹ Tần Yến nuôi lớn.

 

Ba mẹ Tần Yến biết chuyện hai đấng sinh thành qua đời đã để lại cho anh cú sốc to lớn nên chỉ cần là chuyện anh không thích thì bọn họ sẽ không ép anh phải làm.

 

Trước kia mỗi lần nhà họ Tần cần tham gia các bữa tiệc, bọn họ đều sẽ hỏi ý kiến của anh. Nếu anh không muốn đi thì không cần đi cũng được.

 

Dần dà rất nhiều người đều quên mất rằng nhà họ Tần còn có một nhân vật số một là Tần Lâm nữa. Mà dù có người nhớ thì cũng sẽ không cố gắng đi phân biệt mối quan hệ anh em giữa Tần Lâm và Tần Yến làm gì.

 

Bởi vì trông hai người thật sự rất giống anh em ruột thịt.

 

Ba mẹ Tần Yến cũng đối xử với Tần Lâm giống con ruột mình thật.

 

Ôn Ỷ bị cách xưng hô của Tần Yến chọc cười. Cô nhắc nhở: "Anh gọi tôi Ôn Ỷ là được rồi."

 

Cô mím môi dưới, cố hết sức phớt lờ ánh mắt từ phía đối diện rồi đáp qua loa: "Trước kia tôi đã từng đến đây."

 

Tần Yến nhướng mày, cố ý nhìn về phía Tần Lâm: "Trước kia á? Cô đi với bạn à?"

 

Ôn Ỷ đảo mắt nhìn qua chỗ khác sau đó thản nhiên trả lời: "Không phải."

 

Tần Yến đang định tiếp tục hỏi dồn thì Tần Lâm lạnh lùng lên tiếng: "Cậu có muốn ăn cơm nữa không vậy?"

 

Tần Yến: "..."

 

Anh ấy lườm Tần Lâm một cái rồi u oán nói thầm trong lòng rằng mình làm vậy là vì ai chứ?

 

Chẳng phải là vì anh à?

 

Bốn người có mối quan hệ chưa được "thân quen" cho lắm cùng ăn một bữa tối. Bữa ăn này còn thoải mái hơn những gì Ôn Ỷ tưởng tượng.

 

Trừ lúc bắt đầu Tần Yến lắm mồm hỏi mấy câu ngoài lề ra thì sau đó anh ấy đều vô cùng nhiệt tình chiêu đãi Ôn Ỷ và Ngô Tuấn Niên, hết giới thiệu từng món ăn trên bàn rồi lại hỏi hai người về hương vị các món nữa.

 

Tần Yến rất sôi nổi, cũng không hề tự cao tự đại nên nói chuyện với anh ấy thoải mái hơn nói chuyện với Tần Lâm rất rất nhiều lần.

 

Cơm nước xong, Ôn Ỷ định đứng dậy thanh toán.

 

Tần Yến không khỏi tức cười: "Em gái Ôn Ỷ à, sao tôi có thể để em tốn kém được?"

 

Anh ấy nhìn về phía hai người: "Bữa tối nay để tôi mời. Chờ tôi tới thành phố Giang rồi cô đừng quên mời tôi ăn cơm là được."

 

eyJpdiI6Im01THlpK2k1MXhmSVZpVVNsR2FxS0E9PSIsInZhbHVlIjoidjNLYVwvVlZFRWtIUUJ3TDZ0bnh0T3hcL1VGelBhMG1SXC9GTGg3T3NiNGRraWtWQnFuZ1c1aHhLc3pDYjIyYjN6dzErWWVyT3BjS3FmWiszSlNyUlkxeXhHUDZxMnhPYllta3ZVTUlVXC9xdHpmTm1ZZGRac3M2SFFkenVkakRNN1VcL0JTNFlLejNNTDN2XC9MRkZlVE1MUnh2dXEweERWXC9CRXVjZFBzQzBqSW54VDZ0TW5TMHh4VnRadnZsaHNpYUtsRDdSZ2ZSa0ROQmFxQ0FvaXVqZmh3dFoyS1wvYWYxY3hYdkplTEt2Nmx1b3phMkNMNldVVlFcLzA0dHRMa1kxb0swdGxzR1dNQlRiQUtzeUtvSWFtQytkUnpielBsZlJ4Z2crTjdsanlFa285MnFYaFpTalJZaFJ1UVJQbG1RU2NQU0d5aDJycEQ0ODNNWXlIZXpqS1BQT1wvTlJmMllveGtLaVVFK0J5UjVUbTZueE9NUUtSUWRjWUZ2Z1JXeVwvQ3p4NnBlcGtUM1dkZE1FelJBeGFYQTVqVHR0VitPRlJuTVR5bmtjMnFvc0IyV0lQQUNWM2ZJeEh6N29mMkJLa3o1dlVsIiwibWFjIjoiYTVjYTc4N2E5YzdhZTczNzBiNmRmMDcxZDQxNmU4NTMxNWY3MmQ1YjZmYjEyMWRhYjIwMWI5YTljZWMyOTYzOCJ9
eyJpdiI6IjJsZHQ5TktkMkNXU1ZVQzdFMlE0eVE9PSIsInZhbHVlIjoiQVJ4ZWROUVNjRTVGRjJwRjhCMEZvdnI4TGdzRHZMbUJacFRHMll5VUpDdkZlajY4Z21FOVJiVHJCeGlnNEltbHlLaVQ0aUdkYXNEVytYbmdIalpqVUE9PSIsIm1hYyI6ImJiMzA1M2U2ZDZkYjY3MmY1ZjAwNmI0NDQ0ZjBmZDgwMTNmYzBiMDcxMWY4NzQ3MTc1ZDU4YjZkNWE5ODYxY2EifQ==

Tần Yến giơ tay lên làm động tác OK.

Ads
';
Advertisement