“Cái gì?” Từ Hướng Kiệt kinh ngạc.
“Ông cũng thấy rồi đấy, tôi và Mộ Hiểu Nhã căn bản không thể ở chung trong đoàn phim.” Giọng Diệp Sanh Ca lạnh nhạt, “Diễn xuất của cô ta kém cỏi, ba bữa nửa tháng lại trốn việc, đến bây giờ cảnh quay của cô ta cũng chẳng được bao nhiêu. Đổi người khác đóng tổn thất cũng không lớn. Tóm lại là tôi và cô ta, nhất định phải có một người rời đi. Ông không thể để tôi đi chứ?”
Nói xong, cô mỉm cười rạng rỡ với Từ Hướng Kiệt.
Từ Hướng Kiệt ấp úng nói: “Đương… đương nhiên, cô là nữ chính, nhất định không thể đi. Nhưng nhất định phải để Mộ Hiểu Nhã rút lui sao?”
“Đúng, nhất định.” Diệp Sanh Ca vỗ vai ông ta, giộng điệu đầy ẩn ý, “Đây là ý của ngài Kỷ. Đạo diễn Từ, ông cứ làm theo là được. Bộ phim này sẽ không bị ảnh hưởng đâu, ông cứ yên tâm đi.”
Từ Hướng Kiệt cười khổ một tiếng: “Cô nói dễ nghe thật đấy.”
“Tóm lại, bất kể kết cục cuối cùng của bộ phim này như thế nào tôi đều là người chịu trách nhiệm đầu tiên, ngài Kỷ nhất định sẽ không trách ông đâu.” Diệp Sanh Ca cam đoan, “Thời điểm đuổi việc Mộ Hiểu Nhã là vào sáng ngày mốt, ông nhất định phải để Weibo chính thức đăng thông báo vào lúc đó. Lý do là diễn xuất của Mộ Hiểu Nhã quá kém, thực sự không thể đảm đương nổi vai diễn.”
… Cách làm này cũng quá tuyệt tình rồi chứ?
Nhưng nghĩ đến người chống lưng phía sau cô gái trước mặt, Từ Hướng Kiệt cuối cùng đành bất đắc dĩ đồng ý.
Diệp Sanh Ca hài lòng trở về phòng mình.
Lâm Nhiễm vẫn chưa đi, đang ở trong phòng giúp cô dọn dẹp vệ sinh. Thấy Diệp Sanh Ca trở về, cô ấy rất vui mừng: “Chị Sanh Ca, dư luận quả nhiên đã có chuyển biến rồi, kim chủ của chị lợi hại thật đấy!”
Diệp Sanh Ca ngẩn người: “Cái gì?”
“Chính là chiều nay, trên một diễn đàn bỗng nhiên có người đăng bài nói chỉ là một bức ảnh thôi, hơn nữa chị cũng đâu có đánh Mộ Hiểu Nhã, sao lại bị bôi đen thành ra thế này? Sau đó bên dưới có rất nhiều người hưởng ứng, dần dần lại có người vạch trần những điểm tự mâu thuẫn trong lời nói của Mộ Hiểu Nhã. Sau đó bài đăng này lại được đăng lại lên Weibo được rất nhiều người có ảnh hưởng lớn chia sẻ. Chiều hướng dư luận lập tức thay đổi, ít nhất là bây giờ cư dân mạng đều đứng về phía chị, cho rằng đây là Mộ Hiểu Nhã đang nhân cơ hội này để đánh đập người mới.”
Lâm Nhiễm càng nói càng phấn khích: “Mộ Hiểu Nhã vốn định bôi đen chị, kết quả lại gián tiếp giúp chị tạo dựng danh tiếng, còn thu hút được thiện cảm của một bộ phận cư dân mạng.”
Diệp Sanh Ca theo bản năng phản bác: “Không thể nào? Rõ ràng là thủy quân của Mộ Hiểu Nhã kiểm soát bình luận quá mức khiến cư dân mạng chán ghét cho nên mới bị phản tác dụng thôi.”
“Làm gì có chuyện trùng hợp như vậy.” Lâm Nhiễm vẫn khăng khăng cho rằng đây là công lao của kim chủ đại nhân.
Diệp Sanh Ca không tranh luận với cô ấy nữa. Cô đi tắm rồi lên mạng lướt Weibo một chút, phát hiện tình hình quả thực giống như Lâm Nhiễm nói.
Hơn nữa, thời điểm đăng bài trên diễn đàn cũng được nắm bắt rất tốt. Trong giới giải trí làm gì có nhiều chuyện trùng hợp như vậy.
Thực sự là Kỷ Thời Đình phái người đứng sau thao túng sao?
Cô cắn môi, tuy không muốn thừa nhận nhưng lý trí lại rất rõ ràng, đây chính là đáp án có khả năng nhất.
Thôi kệ, dư luận đã chuyển hướng là tốt rồi.
Nghĩ vậy, cô lấy điện thoại di động ra, bấm gọi vào số điện thoại của vệ sĩ vừa mới ghi nhớ.
“Alo, là Tiểu Khâu phải không?” Cô lên tiếng hỏi.
Đối phương cung kính đáp lại.
“Đừng sợ, chuyện tôi muốn cậu làm rất đơn giản.” Diệp Sanh Ca mỉm cười nói, “Sáng ngày mốt cậu nghĩ cách trà trộn vào trung tâm ghi hình của đài truyền hình, nhớ kỹ là ngàn vạn lần đừng để người khác chú ý.”
Tiểu Khâu thận trọng đáp ứng.
Diệp Sanh Ca cúp điện thoại, mân mê chiếc điện thoại trong tay, cười lạnh một tiếng.
Giả mạo Mộc Hạ rất vui sao?
Vạch trần còn vui hơn đấy!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất