“Nhưng mà cũng không lớn lắm.” Tiểu Tranh suy nghĩ rồi bổ sung, sau đó dùng ngón trỏ và ngón cái vòng lại so sánh: “Khoảng chừng này thôi ạ.”
Quân Hoa sửng sốt: “Chỉ có vậy thôi sao?”
Tiểu Tranh gật đầu, giọng điệu có chút khoe khoang: “Cháu tận mắt nhìn thấy mà. Cô ấy nói đây là bí mật của cô ấy, bảo cháu đừng nói cho ai biết.”
Nói xong câu đó, cậu bé bỗng có chút ngượng ngùng gãi đầu: “Ông ngoại đừng nói cho ai biết nhé.”
“Đương nhiên, đương nhiên.” Quân Hoa lơ đãng đáp.
Nếu Tiểu Tranh không nhớ nhầm, vậy thì có nghĩa là… vết bớt trên mặt Diệp Sanh Ca đã nhỏ đi?
Cô bắt đầu đóng phim cũng chỉ mới hai tháng nay, chẳng lẽ nói cô đã tìm được cách xóa bỏ vết bớt rồi sao?
Quân Hoa có chút bất an, lúc này Lăng Vũ Đồng tìm đến.
“Bố.” Cô đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Tiểu Tranh đang nằm úp sấp trên bàn viết, có chút ngại ngùng: “Đứa bé này lại đến quấy rầy bố rồi.”
Lăng Vũ Đồng luôn rất cung kính với người bố trên danh nghĩa này.
“Không sao, Tiểu Tranh rất ngoan.” Quân Hoa nói rồi đột nhiên hỏi: “Vũ Đồng, bố nhớ hôm đó con có nói nữ chính trong bộ phim mới của đạo diễn Trần An Chi có khả năng là Diệp Sanh Ca đúng không?”
Nghe đến cái tên Diệp Sanh Ca, trong mắt Lăng Vũ Đồng thoáng có chút khó chịu.
“Hiện tại cô ta chỉ có thể coi là một trong những ứng cử viên thôi.” Lăng Vũ Đồng nói: “Bố, sao tự dưng lại hỏi đến cô ta?”
“Bố chỉ nghĩ là nếu cô ấy là nữ chính, vậy hai người các con sẽ phải hợp tác với nhau mấy tháng liền.” Quân Hoa cười cười: “Bố cũng rất thích phim của đạo diễn Trần An Chi, không muốn bộ phim mới của ông ấy xảy ra vấn đề gì.”
Lăng Vũ Đồng cắn môi. Cô ta thật sự chưa từng nghĩ đến vấn đề này.
“Diễn viên chính thức vẫn chưa được xác định.” Lăng Vũ Đồng nói rồi nắm lấy tay Tiểu Tranh: “Có kết quả con sẽ báo cho bố.”
“Ừ.” Quân Hoa gật đầu.
Sau khi hai mẹ con rời đi, Quân Hoa trầm ngâm một lát, lấy điện thoại ra gọi cho trợ lý.
Không đến mười phút, cấp dưới đã gửi số điện thoại của Diệp Sanh Ca vào điện thoại của ông ta.
…
Biệt thự Thiên Phàm.
Diệp Sanh Ca tắm rửa xong đang soi gương.
Hiện tại vết bớt trên mặt cô chỉ còn lại kích thước bằng móng tay, cố gắng thêm chút nữa thì có khi tối nay có thể xóa bỏ hoàn toàn vết bớt.
Nghĩ đến vấn đề đã khiến cô phiền não bấy lâu nay sắp được giải quyết, không khỏi có chút kích động.
Kỷ Thời Đình vẫn còn ở thư phòng, cho nên cô ôm lấy máy tính bảng nằm nhoài trên giường, chọn một bộ phim mình thích bắt đầu xem.
Xem được một nửa, điện thoại vang lên.
Diệp Sanh Ca cầm điện thoại lên nhìn thoáng qua, là một số lạ, nhưng cô vẫn không chút do dự nghe máy, dù sao hiện tại cô là bà chủ của một studio, có điện thoại lạ gọi đến tìm kiếm hợp tác cũng là chuyện bình thường.
“Xin chào.”
“Là cô Diệp phải không?” Giọng nói của đối phương nghe rất nho nhã: “Tôi là Quân Hoa, tôi có thể nói chuyện với cô một lát được không?”
“Ngài Quân?” Diệp Sanh Ca vô cùng kinh ngạc, thật sự không ngờ người có địa vị cao này lại gọi điện thoại cho cô, cô mím chặt môi: “Là vì chuyện của Lăng Vũ Đồng và Tiểu Tranh sao? Nếu vậy, tôi nghĩ tôi và ngài không có gì để nói.”
Chỗ dựa lớn nhất của Lăng Vũ Đồng một là con trai, hai là Quân Hoa. Hiện tại con trai đã chứng minh không có quan hệ gì với Kỷ Thời Đình, nhưng Quân Hoa lại luôn giữ thái độ đứng ngoài cuộc, không ủng hộ cũng không ngăn cản.
Bây giờ cuối cùng ông ta cũng chuẩn bị ra tay rồi sao?
“Không, cuộc gọi này của tôi không liên quan đến bọn họ.” Quân Hoa cười cười: “Thực ra, tôi quen biết bố mẹ của cô.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất