Chồng yêu ơi, em muốn làm nũng! - Kỷ Thời Đình

Anh nhìn vẻ kiên quyết trên gương mặt cô, nhìn thấy cả sự yếu đuối ẩn sâu trong đáy mắt, bỗng nhiên nhớ tới lời nói của Tống Như Hứa lúc nãy.
“Anh sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tâm trạng của cô ấy. Vì vậy, anh có thể khiến cô ấy khá hơn, cũng có thể khiến bệnh tình của cô ấy trầm trọng hơn.”
Ít nhất có một điều Tống Như Hứa nói không sai. Anh thật sự ảnh hưởng rất lớn đến tâm trạng của cô, nỗi đau, sự bi thương, mâu thuẫn giằng xé của cô, anh đều nhìn thấy rất rõ ràng.
“Nhìn thấy anh, cô ấy sẽ nhớ đến việc mình từng làm tổn thương anh, nỗi đau và sự tự trách có thể khiến bệnh tình của cô ấy nặng hơn. Nhưng đồng thời, anh cũng là nguồn gốc dũng khí và động lực của cô ấy. Một mặt là không nỡ từ bỏ anh, một mặt là sợ hãi sẽ làm tổn thương anh lần nữa. Anh Kỷ, anh cảm thấy, đối với cô ấy mà nói, loại cảm xúc nào chiếm ưu thế hơn?”
Bây giờ xem ra, cô rõ ràng là sợ hãi việc làm tổn thương anh hơn.
Yết hầu Kỷ Thời Đình trượt lên xuống, đột nhiên chuyển chủ đề: “Mấy ngày nay anh đã tìm hiểu qua các ngành nghề kinh doanh của T.S, anh phát hiện, hình như studio của em chiếm một nửa cổ phần của T.S.”
Diệp Sanh Ca không hiểu tại sao anh lại đột nhiên nhắc đến chuyện này, nhưng vẫn gật đầu: “Đúng vậy. Tiền khởi nghiệp của studio đều là do T.S bỏ ra.”
“Lúc đó chúng ta đã kết hôn chưa?” Anh thản nhiên hỏi.
Diệp Sanh Ca gật đầu: “Studio… coi như là món quà anh tặng em.”
“Nhưng hiện tại, studio vẫn chưa thu được lợi nhuận.” Người đàn ông thản nhiên lên tiếng.
Diệp Sanh Ca lắp bắp giải thích: “Studio thành lập chưa lâu, hiện tại vẫn đang trong giai đoạn đầu tư, dự tính phải đến hai năm sau mới bắt đầu có lãi.”
Thực tế, chỉ trong vòng hơn hai tháng, số tiền khởi nghiệp mà T.S đầu tư đã gần như cạn kiệt. Giai đoạn đầu khởi nghiệp, có quá nhiều khoản phải chi tiêu, cũng may cô và Thượng Thiên Ý đều đã lăn lộn trong nghề nhiều năm, coi như là có kinh nghiệm phong phú, tiền tuy đã dùng hết nhưng ít nhất cũng không lãng phí.
Cô và Thượng Thiên Ý đều rất lạc quan về triển vọng của studio, nhưng dù triển vọng tốt đến đâu cũng cần có thời gian.
Vì vậy, lúc này nghe Kỷ Thời Đình nhắc đến, cô không khỏi chột dạ.
“Ừ.” Kỷ Thời Đình khẽ gật đầu, “Gần đây em vẫn luôn bận rộn chuyện studio sao?”
Diệp Sanh Ca gật đầu: “Gần đây em không quay phim, cũng không có công việc nào khác.”
Kỷ Thời Đình nhìn cô một lúc lâu với ánh mắt sâu xa.
Đối với người phụ nữ này mà nói, tình cảm chưa bao giờ quan trọng bằng công việc và sự nghiệp. Giờ phút này, nỗi buồn và đau khổ của cô, có lẽ vẫn là do áy náy và tự trách chiếm phần lớn. Nếu chỉ đơn thuần là chia tay với anh chưa chắc đã khiến cô suy sụp như vậy.
Trước đây anh từng căm hận sự lý trí và dè dặt của cô, nhưng giờ phút này anh lại cảm thấy, có công việc để cô phân tán sự chú ý chưa chắc đã là chuyện xấu.
Ánh mắt nóng bỏng và sâu thẳm của người đàn ông khiến Diệp Sanh Ca dần cảm thấy bất an.
“Sao vậy?” Cô khẽ hỏi.
“Anh cảm thấy, có lẽ em nói đúng.” Kỷ Thời Đình trầm giọng lên tiếng, “Chúng ta đều cần phải bắt đầu một cuộc sống mới.”
Diệp Sanh Ca khẽ run lên, cổ họng nghẹn lại không nói nên lời, chỉ có thể khẽ gật đầu.
“Vậy, em định hẹn hò với người đàn ông khác sao?” Người đàn ông cười khẽ như không hề để tâm, “Để bắt đầu một cuộc sống mới thật tốt đẹp?”
“Không…” Diệp Sanh Ca theo bản năng trả lời, sau đó cúi đầu xuống, “Công việc của em rất bận, e là không có thời gian.”
“Không ngờ vợ cũ của anh lại là một người cuồng công việc.” Giọng điệu của anh vừa như khen ngợi vừa như châm chọc.
“Nếu…” Diệp Sanh Ca đè nén nỗi chua xót trong lòng, “Nếu anh muốn bắt đầu hẹn hò, không cần… không cần phải bận tâm đến em.”
Kỷ Thời Đình khẽ nhếch môi: “Ồ, nhưng không thể tìm người nào kém hơn em chứ?”

Ads
';
Advertisement