Tiến vào Mai Hương uyển.
Thân ảnh băng lãnh vẫn như cũ âm thầm đứng dưới mái hiên, không biết đang ngẩn người, hay là đang suy nghĩ gì.
Nhìn thấy bọn hắn, hai tròng mắt của nàng mới có tập trung.
Bách Linh thấp giọng nói:
- Cô gia, ta đi vào gọi tiểu thư. Người đưa đồ cho Thiền Thiền ăn, nàng khẳng định đói chết.
Nói xong liền chạy vào trong nhà.
Lạc Thanh Chu đi đến dưới mái hiên, đem đùi gà cùng điểm tâm trong tay đưa tới trước mặt thiếu nữ, nói:
- Hạ Thiền, mang cho ngươi, có lẽ còn nóng.
Ánh mắt Hạ Thiền lạnh như băng nhìn hắn một cái, sau đó nhìn về phía nơi khác, không có để ý.
Lạc Thanh Chu không nói lời gì, trực tiếp bắt lấy bàn tay nhỏ của nàng, nhét túi đồ ăn vào trong tay của nàng, ra lệnh:
- Ăn.
Hạ Thiền híp híp con ngươi, ánh mắt lần nữa lạnh như băng nhìn về phía hắn. Cảm giác thấy lạnh cả người đánh tới Lạc Thanh Chu.
Nhưng hắn không sợ hãi chút nào, đối mặt cùng ánh mắt nàng nói:
- Có bản lĩnh ngươi liền rút kiếm, giết cô gia tốt bụng đã từng nhảy cầu cứu ngươi, trong thời tiết gió táp mưa sa thiểm điện sét đánh xuống dưới cầu bồi tiếp ngươi, ban đêm rét lạnh giúp ngươi trồng hoa bên trong vườn hoa, khi ngươi sinh bệnh phát sốt thì trông ngươi cả một đêm.
Hạ Thiền: - ...
Lạc Thanh Chu uy hiếp nói:
- Ngươi nếu không ăn, lần sau rơi vào trong nước, sét đánh, ta đều không cứu ngươi. Lần sau ngươi lại đi vườn hoa trồng hoa, ngươi bệnh trở lại, ta sẽ không bồi ngươi. Ngươi đi tìm Bách Linh đi, nhìn nàng có ôn nhu cùng quan tâm ngươi như cô gia ta hay không.
Hạ Thiền xoay người qua một bên, miệng hừ một tiếng, nhưng trong tay đã nắm chặt túi đồ ăn hắn vừa mới đưa cho.
- Nhân lúc còn nóng ăn đi, ta đi trước.
Lạc Thanh Chu giao phó xong, quay người rời đi, nói vào trong phòng:
- Bách Linh, nói với đại tiểu thư một tiếng, ta đi về trước.
Cửa sổ thư phòng đột nhiên bị đẩy ra.
Bách Linh đứng bên cửa hô:
- Cô gia, người không bồi chúng ta?
Lạc Thanh Chu đi tới cửa, quay đầu nói:
- Ta còn muốn trở về đọc sách, ngươi và Hạ Thiền bồi đại tiểu thư trở về đi.
Nói xong, trực tiếp bước nhanh rời đi.
Bách Linh nhìn bóng lưng hắn biến mất ở cửa ra vào, ngơ ngác một chút, đóng cửa sổ lại, xoay người nói:
- Tiểu thư, cô gia vừa rồi chính là nói như vậy. Hắn nói hắn không nỡ bỏ người, không muốn bị người bỏ, dù người không để ý tới hắn, hắn cũng muốn cùng người làm phu thê cả một đời.
Tần Khiêm Gia ngồi trước bàn, an tĩnh nhìn thi từ trên giấy tuyên, trầm mặc một lát, mới lên tiếng nói:
- Hắn không thích Vi Mặc sao?
Bách Linh lo nghĩ, nói:
- Cô gia không nói, bất quá nhìn tình huống, cô gia giống như chỉ thích... Thiền Thiền.
Ngoài cửa sổ đột nhiên truyền đến một đạo âm thanh lạnh lùng:
- Rõ ràng, là ngươi.
Dưới ánh đèn, gương mặt Bách Linh đỏ lên, thấp giọng bĩu môi nói:
- Mới không phải đâu.
Lạc Thanh Chu trở lại tiểu viện.
Ở trong phòng lật nhìn một hồi thư tịch liên quan tới yêu thú trong Hắc Mộc lâm, Tiểu Điệp thì khoan thai trở về, giải thích nói:
- Công tử, nô tỳ vừa đi chỗ tiểu Đào tỷ tỷ trở về.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất