Tiểu nam hài kia còn giòn giã kêu hắn một tiếng
- Đường tỷ phu.
Lạc Thanh Chu bay giữa không trung, yên lặng nhìn cảnh thê thảm trước mắt này, trong lồng ngực có lửa giận đang thiêu đốt.
Rốt cuộc là kẻ nào tàn nhẫn như thế, cả nhà đều giết, ngay cả tiểu hài cũng không buông tha?
Một cỗ khí tức nóng rực đột nhiên từ mặt đất truyền đến.
Hắn định nhãn nhìn lại, một đội võ giả mang theo như ngọn lửa tràn đầy khí huyết, từ cửa lớn đi vào trong phủ.
Có võ giả lấy ra một viên hạt châu trong suốt, chiếu sáng bốn phía, thậm chí còn chiếu lên giữa không trung.
Lạc Thanh Chu không dám lưu lại, vội vàng lên cao, nhẹ nhàng rời khỏi chỗ này.
Bị pháp khí phát hiện, bị ngộ nhận thành hung thủ, vậy thì phiền toái.
Quan phủ võ giả bộ khoái xuất động, không biết có thể tra ra hung thủ hay không.
Trưởng công chúa bây giờ ở trong Mạc Thành, nơi này lại đột nhiên xảy ra hung án toàn gia như vậy, mà Tần gia bây giờ còn có tước vị, chỉ sợ không chỉ có quan phủ, phủ thành chủ và rất nhiều người đêm nay đều khó ngủ.
Đêm nay không thích hợp du đãng.
Chỉ sợ qua không bao lâu, nơi này sẽ xuất hiện rất nhiều cao thủ võ giả.
Tần phủ hiện tại đoán chừng lòng người bàng hoàng, hắn phải nhanh chóng trở về.
Một đường đi nhanh.
Trên đường phố vốn dĩ yên tĩnh không người, lúc này xuất hiện rất nhiều người.
Có vài người là bàng chi khác Tần gia nhận được tin tức dẫn theo một đám người vội vàng chạy đến.
Có một ít là người quan phủ.
Còn có người gia tộc khác của Mạc Thành.
Tần gia xảy ra chuyện như vậy, ai dám không đến?
Cho dù là gia tộc bình thường có mâu thuẫn với Tần gia, lúc này cũng vội vàng ngựa không dừng vó chạy đến.
Bị người hoài nghi sẽ không tốt.
Đám người tụ tập trên đường đi tới, huyết khí như biển lửa thiêu đốt.
Một cỗ khí tức nóng rực, đập vào trên không.
May mắn bây giờ Lạc Thanh Chu đã là cảnh giới nhật du, nếu vẫn là cảnh giới dạ du, sợ rằng sẽ bị những khí tức nóng rực này ảnh hưởng.
Nhưng lúc này thần hồn rất dễ dàng bị phát hiện.
Hắn không dám dừng lại, lập tức bay trở về Tần phủ, từ nóc nhà xuyên vào phòng, hồn phách trở về cơ thể.
Chờ hắn mở cửa phòng thì thấy Tiểu Điệp đang trong tiểu viện ngăn đón Mai nhi, giải thích với Mai nhi:
- Mai nhi tỷ tỷ, công tử thân thể không thoải mái, để cho hắn ngủ thêm một chút đi.
Mai nhi vẻ mặt tràn đầy lo lắng nói:
- Không phải ta không cho cô gia ngủ, là phu nhân thúc giục để cô gia đi qua. Tất cả mọi người đều tụ tập ở đại sảnh, tình huống bây giờ rất nguy hiểm, không thể để cô gia một mình trong phòng.
Hai người đang giằng co, Lạc Thanh Chu từ trong nhà đi ra, nói:
- Đi thôi, đi đại sảnh.
Tiểu Điệp thấy hắn ra, rốt cục thở dài một hơi.
Mai nhi sắc mặt khó coi mà nói:
- Cô gia, đi nhanh đi, phu nhân rất gấp. Người nếu còn không đi, phu nhân sẽ dẫn Nhị công tử tự mình đến tìm người.
Lạc Thanh Chu theo sau lưng nàng, trong lòng nói thầm, xem ra vị nhạc mẫu đại nhân kia vẫn rất quan tâm hắn.
Nếu trong phủ khác, một người ở rể mà thôi, lỡ bị hung thủ giết chết trong phòng, cũng sẽ không có người nhớ tới.
Ba người rất mau tới đại sảnh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất