Lạc Thanh Chu biết nó da dày thịt thô, cho nên không cho nó bất kỳ cơ hội thở dốc nào, lại rót lực vào cánh tay, liên tục đập ba quyền lên đầu nó!
Ba quyền đánh xuống, đầu yêu báo rốt cục vỡ tan, óc não trộn lẫn máu tươi, thân thể xụi lơ trên mặt đất, kịch liệt co quắp.
- Oanh!
Lạc Thanh Chu lại đánh ra một quyền cuối cùng, triệt để kết liễu tính mạng nó!
- Hô... Hô...
Đứng trước thi thể yêu báo, hắn thở hổn hển nặng nề, mồ hôi toàn thân chảy xuống, phía sau lưng bị móng vuốt yêu báo làm bị thương, toàn thân cơ bắp da thịt có chút phát nhiệt, đồng thời bắt đầu đau nhức.
May mắn vừa rồi đánh nhau với yêu báo này, phát hiện đối phương sợ hãi, sau đó thử dùng nhiếp hồn chấn phách chi thuật vị thần hồn tiền bối kia truyền thụ cho hắn công kích một chút, không ngờ lại thu được hiệu quả rất tốt.
Nếu không trận chiến này, đoán chừng còn phải tiếp tục một hồi lâu.
Dựa vào tốc độ yêu báo và sự quen thuộc địa hình nơi này, nếu như đối phương một lòng muốn chạy trốn, hôm nay hắn thật đúng là không nhất định có thể giữ nó lại.
Hôm nay hắn không chỉ thành công săn giết một con yêu thú, còn rèn luyện da thịt, ma luyện kỹ xảo thực chiến, hơn nữa còn phát hiện nghe lén tiếng lòng không ngờ còn có tác dụng với yêu thú!
Còn có, nhiếp hồn chấn phách chi thuật vị Nguyệt tiền bối kia truyền thụ cho hắn, không ngờ cũng có thể sử dụng với yêu thú!
Lần này ra, tuyệt đối là thu hoạch lớn!
Lạc Thanh Chu nghỉ ngơi sơ sơ, lấy chủy thủ võ giả hắn đã hao tốn giá tiền rất lớn mua được ở tụ bảo các trong túi trữ vật ra, chuẩn bị mổ bụng con yêu thú này, nhìn xem trong có yêu đan không.
Nếu như con yêu thú này trong cơ thể có yêu đan, vậy lần thu hoạch này càng lớn hơn!
Lúc hắn cầm chủy thủ muốn động thủ mổ bụng, sau lưng đột nhiên truyền đến một trận tiếng bước chân rất nhỏ.
Trong lòng hắn nhảy lên, quay đầu nhìn lại.
Hai nam tử trung niên mặc trang phục màu đen, hai mắt sáng lên đi tới.
Lạc Thanh Chu đứng lên.
Hắn nắm chặt chủy thủ trong tay, nhìn về phía hai người.
Hai người mặc trang phục võ giả kia, một cao một thấp, mặt mày bộ dáng có chút tương tự, hình như là một đôi huynh đệ.
- Tiểu huynh đệ vận khí thật tốt nha.
Một người mặt tươi cười nói:
- Huynh đệ chúng ta liên tục tới đây vài ngày, cũng không có gặp được yêu thú, lại bị ngươi gặp được. Yêu báo này là đồ tốt, da lông trân quý, trong bụng nói không chừng còn có yêu đan.
Hai huynh đệ đứng khoảng cách hơn năm bước, trên mặt lộ ra biểu tình cười như không cười.
Tên nam tử lùn mở miệng nói:
- Tiểu huynh đệ, bán da lông và yêu đan cho huynh đệ chúng ta. Cái khác, ngươi lấy đi, thấy sao?
Lạc Thanh Chu thu hồi chủy thủ trong tay, vẻ mặt bình tĩnh nói:
- Hai vị chuẩn bị ra giá bao nhiêu tiền?
Tên nam tử lùn nhếch miệng cười một tiếng, vươn năm ngón tay:
- Năm kim tệ.
Lạc Thanh Chu không nói gì thêm.
Nam tử cao cười rạng rỡ nói:
- Tiểu huynh đệ, năm kim tệ đã rất tốt, mà ngươi còn có thể lấy những thứ khác của yêu báo. Nếu như gặp phải những người khác, ha ha, bọn hắn cũng không có hảo tâm như hai huynh đệ chúng ta đâu, đến lúc đó chỉ sợ ngay cả chính ngươi, nói không chừng cũng phải ở lại Hắc Mộc lâm này.
Lạc Thanh Chu chậm rãi nắm chặt nắm đấm.
Tên nam tử lùn ánh mắt khinh miệt nhìn thoáng qua, cười lạnh nói:
- Vừa rồi một quyền cuối cùng kia của ngươi chúng ta đều thấy được, ngươi nhiều nhất là Luyện Gân cảnh giới? Hơn nữa thoạt nhìn, ngươi thể lực hình như cũng tiêu hao không sai biệt lắm, trên người còn bị thương.
Nói đến đây, hắn vuốt ve nắm đấm của mình, nhếch miệng cười nói:
- Huynh trưởng ta là Luyện Cốt cảnh, ta là Luyện Gân cảnh. Tiểu huynh đệ, làm người từng trải, ta khuyên ngươi phải nghĩ lại. Tiền tài mặc dù quan trọng, nhưng mạng nhỏ, mới là quan trọng nhất.
Lạc Thanh Chu yên lặng một lát, cúi đầu nhìn thi thể yêu báo trên đất một chút, vẻ mặt lại biến ảo một hồi, mới đưa tay ra nói:
- Mười kim tệ, ít nhất nhiêu đó.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất