Thân ảnh xanh nhạt xoay đầu lại, nhìn hắn nói:
- Gọi ta là tỷ tỷ, có phải có chút xấu hổ hay không?
Lạc Thanh Chu:
- … Nói thật, là có chút...
Gương mặt hắn có chút nóng lên, cúi đầu nói:
- Chẳng qua nếu như tiền bối thích, vậy sau này vô luận ai ở đây, ta đều gọi tiền bối là tỷ tỷ.
Thân ảnh xanh nhạt không nói gì thêm.
Lạc Thanh Chu do dự một chút, nhịn không được hỏi:
- Cái kia... Ta có thể hỏi một chút hay không, Nguyệt tỷ tỷ ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?
Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một lát, nói:
- Kể chuyện xưa đi.
Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, “A” một tiếng, không dám hỏi thêm nữa, bắt đầu tiếp tục kể lại câu chuyện từ tối hôm qua.
-... Thời Đường thịnh thế, thiên hạ Thái Bình, bát phương tiến cống, tứ hải xưng thần...
- Lại nói Lưu Hồng giết chết Gia Đồng, thi thể thuận dòng chảy tới, duy có thi thể của Trần Quang Nhị, chìm ở đáy nước bất động. Có Dạ Xoa tuần hải Hồng Giang Khẩu gặp, đưa tin báo về Long cung, trong lúc Long Vương thăng điện, Dạ Xoa đưa tin: Nay Hồng Giang Khẩu không biết ai đánh chết một sĩ tử đọc sách, đè thi thể ở dưới đáy nước...
Giảng đến nơi đây, ánh mắt thân ảnh xanh nhạt đột nhiên khẽ động, nhìn phía dòng sông xa xa, lẩm bẩm:
- Long cung...
- Lúc này Đường vương đang xuất mộng đi ra ngoài cửa cung, bước chân chậm rãi thưởng thức hoa dưới ánh trăng, bỗng nhiên Long Vương biến thành hình người, tiến lên quỳ lạy.
Miệng gọi - Bệ hạ, cứu ta! Cứu ta!
- Lại nói trong phủ thừa tướng Ngụy Trưng, đêm xem dị tượng, bảo hương đang tỏa khói nghi ngút, chỉ nghe chín tiếng hạc kêu, lại gặp tiên sứ, nâng một đạo kim chỉ của Ngọc Đế, nói hắn buổi trưa ba khắc, mộng trảm lão long ở Kinh Hà. Thừa tướng cám ơn thiên ân, trai giới tắm rửa, thử tuệ kiếm trong phủ, vận nguyên thần...
Giảng đến đây, thần sắc thân ảnh xanh nhạt cứng lại:
- Thần hồn nhập mộng... Trong mộng trảm long... Nguyên thần xuất khiếu...
Lạc Thanh Chu một hơi kể xong hai hồi, nghe được trong miệng nàng thấp giọng thì thào, không dám đánh nhiễu, yên tĩnh đứng đấy.
Sau một lúc lâu.
Thân ảnh xanh nhạt nói:
- Câu chuyện xưa này của ngươi...
Trong lòng Lạc Thanh Chu siết chặt, cho rằng nàng còn muốn hỏi lai lịch cố sự này, đang lúc suy nghĩ làm như thế nào trả lời, nàng lại dừng một chút, chỉ từ tốn nói hai chữ:
- Rất tốt.
Lạc Thanh Chu cung kính nói:
- Nguyệt tỷ tỷ thích nghe thì tốt. Chỉ cần ta về sau có thời gian, mỗi đêm đều sẽ tới kể cho Nguyệt tỷ tỷ nghe.
Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một hồi, hỏi:
- Ngươi lần trước nói hồng nhan tri kỷ kia, bệnh tình của nàng như thế nào?
Lạc Thanh Chu giật mình, đáp:
- Gần đây thân thể tốt hơn một chút.
Thân ảnh xanh nhạt nhìn qua nơi xa, không nói gì thêm.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất