Toàn bộ lãnh thổ của Đạo Quốc hiện tại không khác nào nhân gian luyện ngục.
Từng cánh cổng kết nối hỗn độn với đường kính vài trăm vạn dặm liên tục xuất hiện, kéo theo đó là từng bầy quái vật hung tàn, hình thù dữ tợn, xấu xí từ trong đó gào thét mà ra ngay trong đêm tối.
Vô số các phương Đạo Quốc, Đại Quốc, Thiên Quốc thậm chí còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì quốc thổ của bọn hắn đã bị nuốt chửng.
Không biết bao nhiêu sinh linh rơi vào trong lỗ đen hỗn độn, rơi vào từng cái miệng khổng lồ, bị lực lượng cuồng bạo nghiền nát.
Trong tình cảnh thảm khốc, Quốc chủ của các quốc gia này cố gắng liên lạc với những Thần Quốc mà bọn hắn lệ thuộc, hàng năm đều phải cống nạp tài nguyên kia.
Nhưng mà bọn hắn lại không hề biết rằng, chính mình đã bị xem là vật tế thần để các phương Thần Quốc phối hợp với Hỗn Độn Liên Minh mở ra những đại môn hỗn độn, kết nối với những chủng tộc hung ác ngoài kia.
Đứng trên các cánh cổng hỗn độn, có thể thấy thân ảnh những Quốc chủ hàng đầu Đạo Quốc như Loạn Hoàng Vũ, Hiên Viên Quốc Chủ, Huyễn Tượng Quốc Chủ, Thiên Hoàng Quốc Chủ đều đang mở đường cho đám quái vật đến từ hỗn độn xâm nhập.
Thủ lĩnh của các tộc quái vật này đã giao ước với Hỗn Độn Vô Cực, chúng nó sẽ không nhắm vào thành viên của Hỗn Độn Liên Minh, đổi lại được quyền cắn nuốt bừa bãi toàn Nguyên Giới để gia tăng sức mạnh.
Mà để mở ra những cánh cổng này phải có địa bàn đủ lớn và bí mật, đảm bảo trong quá trình tạo cổng không bị người của Phá Đạo Liên Minh phát hiện.
Thế nên cao tầng Đạo Quốc chỉ có thể tạo cổng ở tại chính địa bàn của mình, để Đạo Quốc chính thức chìm vào hỗn độn.
Bọn hắn không bận tâm đến sống chết của đám quốc gia kiến hôi nhỏ yếu dưới trướng, không quan tâm hàng tỷ sinh linh, không quan tâm đến lãnh thổ huỷ diệt, càng không quan tâm đến Quốc Vận tan biến.
Thậm chí ngay cả dân chúng ở chính Thần Quốc của bọn hắn cũng không ngoại lệ, chỉ giữ lại cường giả Thần Đạo Cảnh mà thôi.
Bởi vì bọn hắn đã không còn đường lui nữa rồi.
Nếu Hỗn Độn Liên Minh chiến thắng, Minh chủ đột phá cường giả Siêu Thần, bọn hắn sẽ trở thành cao tầng của thế giới này, cao cao tại thượng, lấy lại tất cả những gì đã đánh đổi.
Ngược lại nếu Phá Đạo Liên Minh thắng, vậy giữ lại Đạo Quốc cũng chẳng có ý nghĩa gì.
“Giết hết, ta muốn Đạo Giới chính thức tận thế, sau đó lan ra khắp Nguyên Giới!” Loạn Hoàng Vũ ngửa đầu nộ hống:
“Ta muốn tiện nhân Yêu Chỉ Hân hối hận vì lựa chọn của ả!”
“Trước tiên giải quyết Man Lực Thần Ngưu Tộc!” Thiên Hoàng Quốc Chủ tàn nhẫn cười lạnh:
“Đám trâu khốn kiếp này ở Đạo Quốc nhưng gia nhập Phá Đạo Liên Minh, tội đáng chém.”
“Không cần ngươi nói!” Huyễn Tượng Quốc Chủ nhàn nhạt lên tiếng:
“Đám quái hỗn độn sẽ tự đánh hơi được nơi nào có huyết khí dồi dào, nơi nào có sinh linh đông đúc mà tìm đến.”
Quả nhiên không ngoài dự đoán, sau khi thôn phệ sạch sẽ các quốc gia tại Đạo Quốc, hàng tỷ con quái vật tu vi từ thấp đều cao bắt đầu phân thành từng bầy di chuyển khắp các nơi, tốc độ như lưu tinh bay vọt.
Có bầy kéo đến Đạo Địa, có bầy tiến vào Đạo Hải, cũng có bầy lao về phía Hành Giới và Đạo Vực.
Và đương nhiên Man Hoang Sơn ở gần Đạo Quốc nhất cũng không thoát khỏi số phận.
“Đi!” Loạn Hoàng Vũ cất tiếng cười dài:
“Chúng ta cũng phải tham chiến, tận mắt nhìn thấy Phá Đạo Liên Minh run rẩy.”
Hơn mười vị Quốc chủ bạo phát tu vi, tất cả đều là Thần Đạo Hậu Kỳ trở lên hướng về các thế lực chống đối lao vọt.
...
Man Hoang Sơn...
Nơi này không chỉ có Man Lực Thần Ngưu mà còn có rất nhiều chủng tộc yêu thú khác.
Tuy nhiên khi hỗn độn càn quét mà qua, tất cả yêu tộc đều có kết cục thê thảm, hoá thành chất dinh dưỡng tiến vào trong bụng đám hỗn độn hung ác.
Đứng trước sức mạnh vượt trội về thể phách, quy tắc và lực lượng, gần như không có một chút khả năng nào để yêu tộc bình thường chống lại quái thú hỗn độn.
Nhìn lũ quái vật hỗn độn như mây đen che trời kéo đến tàn sát vạn yêu bên ngoài, Man Lực Tộc Trưởng dù rất muốn chi viện nhưng nội tâm vô lực.
Bởi y biết rằng ngay cả tộc của mình hiện thời cũng khó mà bảo toàn, huống hồ lo giải cứu người khác?
“Cố thủ!” Man Lực Tộc Trưởng gầm lên:
“Kích hoạt Vạn Sơn Đại Lực Trận, thủ cho đến khi cường giả Bá Chủ Chi Thành đến viện trợ.”
“Tuân lệnh!”
18 vị Ngưu Tướng gầm lên, lập tức dẫn theo 18 Man Lực Quân phân ra 18 hướng.
Quân Ý kích hoạt, Quân Hồn triển khai, 18 nhánh Man Lực Quân đồng thanh gầm thét, ngưng tụ ra hư ảnh 18 con trâu núi khổng lồ.
Hư ảnh thập bát ngưu lao thẳng vào mười tám ngọn núi lớn nhất tại Man Hoang Sơn, hoá thành lực lượng cuồn cuộn tiến vào trong đó.
ẦM...
Vô số Trận Văn bên trên những ngọn núi lớn thức tỉnh, tầng tầng lớp lớp, phô thiên cái địa.
Hàng vạn ngọn núi bắt đầu di chuyển, kết hợp với Trận Văn tạo thành một toà Vạn Sơn Đại Lực Trận khổng lồ, có khả năng phòng ngự trước cả đại năng.
Hàng vạn hư ảnh ngọn núi và những ngọn núi lớn thật sự tạo thành đại trận, đây là sự hoà quyện giữa trận pháp và thiên nhiên đại trận, ngay cả Thần Đạo Viên Mãn cũng không dễ dàng công phá.
Vạn Sơn Đại Lực Trận được di trì bởi 18 nhánh ngưu quân, là một trong những thủ đoạn khiến Man Lực Thần Ngưu tự tin tồn tại ở Đạo Quốc mà không sợ bị các Thần Quốc hùng mạnh nhắm vào.
Ngay khi Vạn Sơn Đại Lực Trận bao trùm Man Hoang Sơn cũng là lúc hàng vạn con quái vật hung tàn xông đến.
Chúng nó không biết sợ, không biết đau đớn, chỉ có thô bạo và huỷ diệt.
Chúng nó không phải tất cả đều là Yêu Thần, nhưng số lượng của chúng quá đông, dù là Yêu Đại Đạo hay Yêu Thiên Đạo cũng vô cùng nguy hiểm.
Hỗn Độn Lực Lượng bạo phát, điên cuồng húc vào đại trận.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH...
Từng ngọn núi lớn hình thành giữa đại trận mọc lên như những tấm khiên khổng lồ ngăn cản, liên tục ngăn trở thế công của đám quái vật.
BÙM...
Liên tục có hỗn độn quái vật đẳng cấp thấp nổ tung vì bị đại trận phản chấn.
Nhưng mà chúng nó vẫn không biết sợ, ngược lại những con quái phát nổ sẽ trở thành chất dinh dưỡng, máu và thịt của chúng nó sẽ bị đồng bọn hấp thụ, từ đó càng trở nên mạnh hơn.
Tộc quần Man Lực Thần Ngưu ở trong trận nhìn ra mà rùng mình, Man Lực Thần Ngưu cũng là đại tộc anh dũng thiện chiến, nhưng sự quái dị và sự nguy hiểm của đám quái vật ngoại lai này cũng khiến bọn hắn kiêng kỵ không ngớt.
Vạn Sơn Đại Lực Trận chèo chống nửa canh giờ, 18 nhánh Man Lực Quân cắn răng chịu đựng, lực lượng trong cơ thể bọn hắn liên tục bị rút ra để cung cấp cho trận pháp.
“Đám súc sinh các ngươi còn không mau quy hàng?”
Một tiếng cười lạnh vang lên.
Chỉ thấy Cương Nham Quốc Chủ, Thiên Hoàng Quốc Chủ và Đại Tượng Quốc Chủ cùng lúc xuất hiện bên ngoài Vạn Sơn Đại Lực Trận, đứng giữa vô vàn quái vật hỗn độn.
Giữa trán bọn hắn có một dấu ấn Hỗn Độn, chính dấu ấn của Hỗn Vô Cực ban cho này giúp bọn hắn không bị quái vật tấn công.
Hơn nữa bọn hắn còn kế thừa một phần năng lực hỗn độn của Hỗn Vô Cực.
“Hôm nay là ngày tàn của Man Lực Thần Ngưu Tộc!” Cương Nham Quốc Chủ cất tiếng gào thét, cơ thể chợt biến hoá thành một dung nham cự nhân cao hàng vạn trượng.
Dung nham cự nhân điều động Quy tắc Hỗn Độn dung hợp cùng Dung Nham Thần Lực của mình bao trùm hai cánh tay.
“Dung Nham Hỗn Độn Quyền!”
Hắn hưng phấn cười dài, hung tợn đấm liên hoàn vào Vạn Sơn Đại Lực Trận.
ĐÙNG...
PHỐC...
Một đấm vừa ra, hai trong mười tám nhánh quân thổ huyết.
Hai quyền vừa ra, một nửa đại lực quân toàn thân run rẩy.
Năm quyền liên tục nện, 18 nhánh quân cùng lúc tan rã, quân hồn tán loạn.
RĂNG RẮC...
Vạn Sơn Đại Lực Trận xuất hiện vết nứt, hư ảnh những ngọn núi lớn cũng trở nên ảm đạm.
“Các trưởng lão duy trì!” Man Lực Tộc Trưởng nghiêm nghị quát.
RỐNG...
Tám vị Man Lực Thần Ngưu Trưởng Lão hoá thành tám con trâu cao lớn như sơn nhạc, lực lượng từ cơ thể bọn hắn như biển cả mênh mông đánh vào đại trận, không để Vạn Sơn Đại Lực Trận sụp đổ.
Bởi tất cả đều hiểu rằng một khi Vạn Sơn Đại Lực Trận xảy ra vấn đề, tộc quần của Man Lực Thần Ngưu sẽ lập tức rơi vào nanh vuốt của đám quái vật hỗn độn.
Dù cao tầng cấp Thần Đạo có thể thành công bỏ chạy thì Man Lực Thần Ngưu Tộc cũng xem như bị diệt tộc rồi.
“Hỗn Độn Tượng Thân!”
Đại Tượng Quốc Chủ uy nghiêm lên tiếng, cơ thể của hắn bỗng nhiên biến thành một con Hỗn Độn Thần Tượng với vĩ lực kinh thiên, nhắm thẳng vào đại trận lao thẳng đến.
“Không được!”
Man Lực Tộc Trưởng không để đối phương thành công, lập tức lao ra khỏi đại trận.
Bản thể Man Lực Thần Ngưu hiện ra, trên thân trâu khổng lồ có từng lớp từng lớp giáp được đúc thành từ Tre Cổ Việt, những đường vân biến dị gia trì sức mạnh, kiên cố như pháo đài.
Một tiếng gầm như trống trận, đôi sừng trâu hấp thụ hết sức mạnh của một Thể Thần Viên Mãn, vô số cơ bắp nổi cộm lên như đá tảng, hung hăng húc mạnh như pháo đài.
ĐÙNG...
Thiên địa rung chuyển, voi và trâu húc nhau chí tử.
Hỗn Độn Tượng Thân và Man Lực Thần Ngưu liên tục đâm đầu vào nhau, mỗi một lần húc đều tạo ra dư ba tàn phá bừa bãi.
Nhờ vào Tre Cổ Việt đúc thành chiến giáp, Man Lực Tộc Trưởng mới có thể trụ được trước một cường giả đồng cấp được gia trì Hỗn Độn như Đại Tượng Quốc Chủ.
“Kỳ quái, không gian tại sao kiên cố như vậy?” Thiên Hoàng Quốc Chủ cảm giác được khác thường lẩm bẩm nói.
Thông thường khi hai đại năng giao đấu kịch liệt, không gian đã sớm nát bấy mới đúng.
Nhưng lần này dù Hỗn Độn Tượng và Man Lực Thần Ngưu húc nhau, dư ba đủ nghiền chết Thần Đạo Sơ Kỳ nếu xui xẻo trúng phải, vậy tại sao không gian vẫn vững vàng kiên cố, chỉ nhẹ lay động một chút mà thôi.
Y đâu biết rằng đây là do Tinh Môn gia trì, thiên địa ở tại Nguyên Giới đã không thể dễ dàng phá hoại.
Dù những cánh cổng liên kết với hỗn độn được mở ra, nhưng ngay cả đám quái vật hỗn độn cũng không thể xuyên toa được không gian của Nguyên Giới, trừ phi chúng nó sở hữu Không Gian Thần Lực.
“Mặc kệ, trước hết phá trận đem bầy trâu này gác bếp!”
Thiên Hoàng Quốc Chủ nhếch miệng cười gằn, Thiên Hoàng Truyền Đạo Kinh vận chuyển, sau lưng y hiện ra hư ảnh bảy vị Thiên Hoàng các thế hệ.
Nhưng khác với trước đây, lần này hư ảnh bảy vị Thiên Hoàng đều đen kịt, được Hỗn Độn Thần Lực gia trì, sức mạnh của Thiên Hoàng Quốc Chủ cũng theo đó mạnh lên gấp mấy lần.
Đây là chỗ tốt khi đi theo Hỗn Vô Cực.
“Thiên Hoàng Ấn!”
Cao cao tại thượng, Thiên Hoàng Quốc Chủ tung ra một đại ấn nện thẳng xuống đầu trâu của Man Lực Tộc Trưởng.
“RỐNG!”
Man Lực Tộc Trưởng ngửa đầu gầm thét, máu huyết sục sôi, tiếng gầm mang theo âm ba như trống trận tác động vào không gian, vang dội bốn phương oanh tạc lấy Thiên Hoàng Ấn.
Nhưng mà sức mạnh hiện nay của Thiên Hoàng Quốc Chủ đã khác, Thiên Hoàng Ấn vẫn dữ tợn lao đến, xuyên qua âm ba, nện thẳng vào đầu Man Lực Tộc Trưởng.
Răng rắc...
Sừng trâu nát vụn, Man Lực Tộc Trưởng thổ huyết bay xa.
Hỗn Độn Tượng Thân của Đại Tượng Quốc Chủ thừa cơ, vung chân đạp xuống.
“PHỐC!”
Man Lực Tộc Trưởng bị trấn vào lòng đất, tạo thành một cái hố sâu khổng lồ.
“Tộc Trưởng!” Ánh mắt các vị trưởng lão muốn rách cả ra, nhưng bọn hắn đang tập trung bảo vệ Vạn Sơn Đại Lực Trận trước vô vàn quái thú hỗn độn, thật sự không thể cứu viện.
Nếu cứu viện tộc trưởng, đại trận sẽ sụp đổ, Man Lực Thần Ngưu chắc chắn diệt vong.
“Chết!”
Thiên Hoàng Quốc Chủ ngưng tụ ra một thanh Hỗn Độn Đao, hướng ngay cổ trâu Man Lực Tộc Trưởng trảm xuống.
Trước mắt Man Lực Tộc Trưởng bỗng nhiên sáng lên, vô số Phù Văn chói sáng.
Không gian dao động, Không Gian Tổ Phù kích hoạt, Bảo Kiều mang theo Võ Tam Nương, Cự Mỹ Anh, Đình Manh Manh, Băng Linh Nhi và Hoạ Mộng giáng lâm.
“Đến rồi!” Man Lực Tộc Trưởng nở nụ cười yếu ớt dù nằm giữa vũng máu.
Bởi hắn biết tộc của mình chắc chắn được cứu rồi.
“CÚT!”
Trước Hỗn Độn Đao gào thét mà đến, Khai Thiên Phủ được Cự Mỹ Anh nắm trong tay.
Thân thể nàng to hơn cả bản thể yêu thần, Khai Thiên Phủ khai thiên lập địa như vạn quân, nặng nề bổ thẳng.
ĐÙNG...
Hỗn Độn Đao nát bấy, Khai Thiên Phủ thuận thế bổ thẳng xuống đầu Thiên Hoàng Quốc Chủ.
“Thiên Hoàng Ấn!”
Ông ta vội vàng nâng lên Thiên Hoàng Ấn phòng ngự, sức mạnh các đời Thiên Hoàng đều hội tụ vào trong này.
ẦM...
Vạn dặm rung chuyển, Cự Mỹ Anh và cả Thiên Hoàng Quốc Chủ đều liên tục lùi bước.
Nàng nhếch mép, một tấm đại thuẫn hiện ra, Hư Vô Tồ Phù vận chuyển bao trùm lấy nó.
Tay phải nắm Khai Thiên Phủ, tay trái chấp chưởng Hư Vô Thần Thuẫn lao đến Thiên Hoàng Quốc Chủ.
Hoạ Mộng thấy các trưởng lão của Man Lực Thần Ngưu gần kiệt sức, lập tức vũ động hai tay.
Tay của nàng như những ngòi bút vẽ giữa không trung, Quy tắc Thần Đạo và Thần Lực theo đó hoá thành hàng tỷ luồng Trận Văn nhanh chóng dung nhập vào Vạn Sơn Đại Lực Trận, gia trì đại trận càng thêm kiên cố.
“Tiện nhân!”
Thấy cảnh này, Nham Tương Quốc Chủ trợn mắt, vung lên Nham Quyền đấm về phía nàng.
Võ Tam Nương cười gằn bước đến bên cạnh Hoạ Mộng.
Cửu Đạo Thánh Pháp, Bát Môn Độn Giáp, Chư Thần Hoàng Hôn, Vô Tận Chiến Kinh cùng nhau vận chuyển.
Thể Thần Hậu Kỳ, thân thể của nàng đã được rèn luyện từ Thể Thần Thuỷ và Bách Vũ Linh Chi, ngàn vạn tầng vực bao trùm toàn thân.
“Phân Chia Thiên Hạ!”
Một cước đá ra, thiên hạ phân cách, nham thạch bùng nổ.
Võ Tam Nương lao vào biển dung nham, quyền đấm cước đá, nghênh chiến trực diện Nham Tương Quốc Chủ.
Nàng hiến tế tuổi thọ của mình, số lượng Quyền Vực, Sát Vực, Chiến Vực, Cước Vực vẫn đang điên cuồng đề thăng.
RỐNG...
Băng Linh Nhi hoá thành Thái Cổ Thần Long Tượng, trên thân voi được Thần Long Giáp bao trùm, đôi ngà voi dài như hai thanh cự đao vài chục mét, hung hăng đạp nát sơn nhạc lao về phía Hỗn Độn Tượng Thân.
“Ngu xuẩn!” Đại Tượng Quốc Chủ cười khinh miệt:
“Ngươi không được hỗn độn cung cấp chiến lực, tu vi còn thấp, lấy gì đấu với ta?”
Hắn khiển thân voi, khí thế Hỗn Độn bùng phát nghênh đón.
Nào ngờ lúc này, giữa trán của Thái Cổ Thần Long Tượng cũng hiện lên một dấu ấn Hỗn Độn, khiến Băng Linh Nhi không sợ chút nào.
“Làm sao có thể?”
Đại Tượng Quốc Chủ không dám tin gầm lên.
Song tượng lao đầu vào nhau.
ĐÙNG...
Như thiên thạch và sao băng va chạm, hai tôn cự tượng liên tục lùi hàng trăm bước, đạp nát không biết bao nhiêu khu rừng.
“Không phải có mình ngươi được Hỗn Độn Ấn!” Băng Linh Nhi lạnh lùng nói.
Đế Lạc cũng cung cấp Hỗn Độn Ấn cho các nàng.
Phần lớn thủ đoạn Hỗn Vô Cực, Đế Lạc cũng có thể làm.
“Đám hình thù xấu xí này thật khiến người ta buồn nôn!”
Đình Manh Manh bất mãn nói, đem Hỗn Độn Thú phóng ra.
Nó vừa xuất hiện, thân thể mập mạp đã che phủ toàn bộ dãy sơn mạch, ngay cả một số quái vật đến từ hỗn độn cũng trở nên tí hon, bị nó vô tình đạp chết.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất