Nhưng là một đại tướng dưới trướng của Giang Nam vương, sao có thể chùn bước trước mặt vương phi.
Hơn nữa, đao trong tay ông ta không phải chưa từng giết chết cường giả Ngự Khí Cảnh.
“Nhóc con, xem ra bản chỉ huy sứ phải đích thân ra tay bắt cậu rồi.”
Nói xong, Đan Phi Hùng giẫm mạnh chân, trường đao mạnh mẽ chém về phía Lý Quân.
“Đan chỉ huy sứ, đừng giết chết. Tôi muốn tra tấn hắn ta.”
Giọng nói đầy oán độc của Tô Thất Thất vang lên.
“Không biết tự lượng sức mình!”
Đối mặt với Đan Phi Hùng đang lao tới, gương mặt Lý Quân vẫn thờ ơ.
Anh cũng không nhớ mình đã từng giết bao nhiêu người có thực lực giống đối phương.
“Vừa lúc, dùng máu ông để huyết tế đao của tôi.”
Lý Quân cười lạnh, ánh sáng lạnh lẽo của thanh đao trong tay hóa thành một vệt sáng, chém ngang xuống.
“Răng rắc.”
Đao của Đan Phi Hùng lập tức bị chém gãy đôi, lưỡi dao lóe lên, để lại một vết thương trên vai.
Vẻ mặt Đan Phi Hùng thay đổi, cơ thể ông ta nhanh chóng lui về sau, ánh mắt hiện rõ vẻ khiếp sợ.
“Đây là đao gì mà lại sắc bén như vậy.”
“Ông có lời trăn trối gì thì cứ nhắn nhủ.”
Giọng nói lạnh lùng của Lý Quân vang lên.
Đan Phi Hùng cười lạnh.
“Haha, chẳng qua cũng chỉ dựa vào binh khí sắc bén mà thôi, tới đây.”
Nói xong, ông ta ném đao gãy xuống, bàn tay như móc câu mang theo sóng khí cuồn cuộn đánh về phía Lý Quân.
“Tự tìm đường chết.”
Ngay sau đó, thân hình Lý Quân hóa thành tàn ảnh, thanh đao trong tay nhanh như tia chớp.
“Phụt!”
Máu phun ra từ cổ Đan Phi Hùng.
Lý Quân và Đan Phi Hùng lướt ngang nhau.
Vị chỉ huy sứ của Tuần Thiên vệ trợn trừng mắt, cơ thể dần ngã xuống.
Đan Phi Hùng, chết.
“Đan chỉ huy sứ.”
Tô Thất Thất sợ hãi, gương mặt bà ta trắng bệch.
Biểu cảm những thành viên còn lại của Tuần Thiên vệ cũng thay đổi.
Đan Phi Hùng chết rồi, đó chính là một trong những đại chiến tướng dưới trướng Giang Nam Vương.
Đao trên tay nhuộm biết bao máu của cường giả.
Uy danh của ông ta còn có thể dọa cho một đứa trẻ con nít khóc, vậy mà bị người ta cắt cổ.
“Giết!”
Phó chỉ huy gầm lên, các thành viên của Tuần Thiên vệ đầy sát ý, vẻ mặt hung ác lao về phía Lý Quân.
“Đến đúng lúc lắm, hôm nay tôi sẽ giết một cách sảng khoái.”
Giọng nói của Lý Quân lạnh như băng, biểu cảm vô cùng hờ hững.
Anh vọt nhanh về phía Tuần Thiên vệ, cơ thể để lại một tàn ảnh.
Mà bên kia, Đan Phi Hùng nằm trên mặt đất, trừng mắt to, đến chết cũng không thể nào tin nổi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất