Máu của Hồ Lăng Phong bắn lên mặt những người xung quanh, mùi máu tanh nồng nặc theo gió thổi vào mũi mọi người.
Một vệt đỏ tươi kia hết sức chói mắt, cảnh cáo tất cả bọn họ.
Chỉ trong chớp mắt, xung quanh lặng ngắt như tờ.
Không một ai dám nhắc đến việc họ là người của Lãnh chúa Lĩnh Nam.
Lý Quân căn bản không quan tâm, kẻ trái ý hắn đều phải chết.
Sau một lúc im lặng.
Những cường giả Thiên Nhân Cảnh kia cắn răng, cầm vũ khí chặt đứt cánh tay của mình.
Tiếng cánh tay rơi xuống không ngừng vang lên, cơn gió bắc lạnh càng khiến người nhà họ Long thêm rùng mình.
“Cút đi.”
Lúc này, Lý Quân thản nhiên nói.
Những người kia dùng điểm huyệt để cầm máu rồi khập khiễng rời khỏi đó.
Lúc này, gió càng mạnh hơn.
Đối mặt với một Lý Quân như Ma Thần, người nhà họ Long câm như hến.
Ánh mắt Lý Quân nhìn chằm chằm Long Thanh Dương ở trong đám người, anh quát lớn: “Quỳ xuống.”
Cơ thể anh hóa thành một tàn ảnh, lập tức xuất hiện trước mặt Long Thanh Dương, bàn tay vươn ta chộp lên vai gã.
“Răng rắc.”
Long Thanh Dương quỳ rạp xuống, không có lực phản kháng.
“Nghe Long Lộc nói, ông là thân tín của Lý Thương, năm đó chính ông là người đã rải tro cốt của mẹ tôi trên phố, ông có biết kết cục của mình là gì không.”
Lý Quân lạnh lùng hỏi.
Nghe vậy, Long Thanh Dương cười lớn: “Cùng lắm là chết mà thôi!”
“Nói cho tôi biết, năm đó Lý Thương đã phái ai đi diệt khẩu, tôi có thể cho ông chết một cách nhanh chóng.” Lý Quân nghiêm túc nói.
Nếu như Lý Thương đã thừa nhận phái người đi giết chết Nhậm Châu Vũ, vậy thì kẻ thực hiện chắc chắn là người nhà họ Long.
Hiện tại tìm không thấy Lý Thương, nhưng những người ra tay năm đó thì một người cũng không thể sống.
“Lý Quân, cái thứ nghiệt chủng nhà mày, hóa ra là muốn báo thù cho mẹ mày, đáng tiếc, mặc dù tao biết ai ra tay nhưng tao sẽ không nói cho mày.”
Long Thanh Dương biết hôm nay chắc chắn mình phải chết.
Với thực lực của Lý Quân, sợ là sau này Lý Thương cũng không báo thù cho mình được, khiến Lý Quân cảm thấy khó chịu là điều duy nhất mà ông ta có thể làm bây giờ.
“Ông muốn chết!”
Chân khí ngưng tụ trên lòng bàn tay, ánh mắt Lý Quân hiện ra vẻ tàn bạo.
“Phi.”
Long Thanh Dương khạc nhổ nước bọt vào giày Lý Quân.
“Thứ con hoang, mày giết tao đi, tao sẽ không bao giờ nói cho mày biết, đừng mơ moi được thông tin gì từ tao.”
Ánh mắt Long Thanh Dương đầy vẻ oán độc.
Chỉ là vừa dứt lời.
“Răng rắc.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất