Lúc này Giang Bằng đau đến mức ahyr nước mắt.
Hắn ta cảm thấy cánh tay của mình đã hoàn toàn bị phế đi.
Hắn ta là người nhà họ Giang ở Giang Nam, nhà họ Giang từng có người làm phó trưởng lão của chiến bộ.
Tuy rằng Giang Bắc Huyền đã chết, bây giờ nhà họ Giang cũng hoàn toàn suy bại.
Nhưng nhà họ Giang vẫn còn không ít cao thủ lưu lạc bên ngoài, tuy không bằng những thế gia lớn kia, nhưng ở trong mắt người thường thì bọn họ vẫn là quái vật khổng lồ.
Hắn ta vốn là dòng bên của nhà họ Giang, tác oai tác quái ở khu vực này, với thân phận con cháu nhà họ Giang nên không ai dám đắc tội hắn ta.
Hắn ta không ngờ hôm nay lại đụng phải một tên điên, không chút nương tay ra tay với hắn ta, còn vặn cánh tay của hắn ta thành bánh quai chèo.
“Tên khốn ỷ thế hiếp người, bây giờ mày còn muốn nói gì nữa không?”
Lý Quân lạnh lùng nói.
Giang Bằng gằn giọng nói: “Thực lực của mày không tệ, chắc cũng đến từ giới võ đạo nên chắc cũng biết rõ địa vị của nhà họ Giang ở Giang Nam.”
“Tuy nhà họ Giang đã suy tàn nhưng một câu của tao cũng có thể điều động vô số lực lượng khủng bố, khi đó mày sẽ chết rất thảm, bao gồm cả gia đình mà mày đã cứu này.”
Nghe thấy vậy, sắc mặt Lý Quân lại có chút cổ quái.
Nhà họ Giang của Giang Bắc Huyền?
Không ngờ tên này lại là người nhà họ Giang.
Anh bật cười: “Ha hả, Lý Quân này đã tiêu diệt Giang Bắc Huyền, một con cá lọt lưới như mày lại dám đe dọa tao.”
Nghe thấy hai chữ “Lý Quân”, Giang Bằng sợ tới mức run người.
Là người nhà họ Giang, sao lại không biết đến Lý Quân.
Rốt cuộc chính tay Lý Quân đã tiêu diệt nhà họ Giang.
Giang Bắc Huyền và những người cầm quyền nhà họ Giang đều chết trong tay Lý Quân.
Đối với người nhà họ Giang, Lý Quân là một ác ma.
Hắn ta còn tưởng loại người như Lý Quân cách chính mình quá xa, cả đời này cũng không gặp được.
Ai mờ ngờ tùy tiện cướp đoạt một cửa hàng, mà chỗ dựa của đối phương lại là Lý Quân.
CMN, quá dọa người.
Giang Bằng suýt nữa dọa đái ra quần.
Lý Quân có thể giết chết hắn ra dễ như trở bàn tay.
“Ngài Lý, tôi sai rồi, xin đừng giết tôi.”
Giang Bằng không quan tâm cánh tay đang đau đớn, vội vàng xin Lý Quân tha mạng.
Tuy người xung quanh không biết hai người đang nói gì, nhưng nhìn thấy Giang Bằng vừa mới còn đang uy hiếp Lý Quân mà giờ lại sợ run bần bật, nước mắt nước mũi chảy tùm lum thì đều trợn tròn mắt.
Có vẻ Lý Quân không chỉ mạnh mà địa vị còn rất lớn.
“Người này chính là Lý Quân.”
Đúng lúc này, Dương Minh Vũ đột nhiên hét lên.
Rõ ràng từng nghe qua tên tuổi của Lý Quân.
Quan trọng nhất ở chỗ Dương Minh Vũ chỉ là chủ một cửa hàng nhỏ, không hề có tiếp xúc gì với giới thượng lưu ở Giang Nam, sao lại biết chuyện giưới võ đạo.
Mạnh Lan khó hiểu hỏi chồng: “Minh Vũ, anh từng nghe qua chuyện của Quân Nhi?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất