Các thành viên chiến bộ đứng ngoài bày trận cùng hộc máu, lui vài bước ra sau.
Đúng lúc này, Liêu Xương lái xe đến.
Liêu Xương xuống xe, nhìn các thành viên chiến bộ bị thường, ánh mắt lạnh xuống, ra lệnh cho thuộc hạ: “Bắt hết đám người này lại.”
Lập tức, người Chiến Long Điện xông lên.
Liêu Xương vội đi vào biệt thự.
Nhìn thấy cảnh tượng bên trong biệt thự, đồng tử ông ta co lại.
Đặc biệt là Huyền La đang nằm đó, trên vai treo 5 ngôi sao.
Chiến Tướng 5 sao của chiến bộ.
Ông ta hành lễ với Lý Quân: “Điện chủ, chuyên cơ riêng đã sẵn sàng, có thể xuất phát bất cứ lúc nào.”
“Được.”
Lý Quân gỡ đao A Tị xuống rồi bước ra khỏi biệt thự.
Nam Tiêu Vân nắm lấy Huyền La đi theo sau.
2 tiếng sau.
Lý Quân và Nam Tiêu Vân cùng xuất hiện trước cửa căn cứ.
Vừa xuống xe đã bị cản lại.
“Ai? Người không phận sự miễn vào.”
Một thành viên chiến bộ lớn tiếng nói.
Nhưng sau khi nhìn thấy Huyền La trong tay Nam Tiêu Vân thì biến sắc.
Có ai trong chiến bộ Trung Vực lại không biết đến vị Chiến Tướng 5 sao Huyền La chứ.
Nhưng giờ thì bọn họ nhìn thấy gì đây, Huyền La chi chít vết thương, còn bị người bắt cóc.
“Cút!”
Lý Quân vung tay lên, sức mạnh khủng bố tràn ra, tên kia bị đánh bay ra ngoài.
Sau đó anh bước nhanh vào trong.
Tính lên thì chắc hẳn hội nghị thẩm phán đã bắt đầu.
Lý Quân không rảnh lãng phí thời gian với đám tôm tép này.
Trong sảnh chính của chiến bộ trung ương, có khoảng hơn trăm chỗ ngồi.
Có thể ngồi ở đây đều là những người nắm quyền to trong chiến bộ, trên đài cao tận trong cùng có bốn người, lần lượt là Tam trưởng lão, Ngũ trưởng lão, Thất trưởng lão và Bát trưởng lão.
Mà Nạp Lan Long Hiên nên ngồi ở vị trí Lục trưởng lão lại chỉ có thể ngồi lẻ loi trên một chiếc ghế, giống như đang đứng về phía đối lập với cả chiến bộ.
Tam trưởng lão ngồi chính giữa uy nghiêm lên tiếng:
“Nạp Lan Long Hiên, tôi hỏi ông, Lý Quân có phải là đồ đệ của ông không?”
Ngũ trưởng lão mấp máy môi: “Đừng thừa nhận, chỉ cần ông không thừa nhận thì không ai có thể làm gì được ông.”
Ai ngờ, Nạp Lan Long Hiên chỉ cười to:
“Đúng vậy, Lý Quân là đệ tử thân truyền của ta.”
Nghe vậy, Ngũ trưởng lão biến sắc.
Tam trưởng lão lạnh lùng nói:
“Nạp Lan Long Hiên, nếu ông đã thừa nhận Lý Quân là đệ tử của ông thì ông cũng phải chịu trách nhiệm về những chuyện mà hắn đã làm.”
“Đệ tử của ông giết hại Giang Nam vương, Giang Nam vương lại là quan viên nhất phẩm, ông có gì muốn nói không?”
Nạp Lan Long Hiên: “Uông Minh Viễn hoành hành ngang ngược, chọc phải đồ đệ của tôi, giết thì giết, có gì mà phải xoắn.”
“Tam trưởng lão, không phải ông muốn tranh thủ cơ hội này kéo tôi xuống ghế sao? Việc gì phải tìm nhiều cớ vậy làm gì?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất