Cảm giác này giống với lần trước khi anh đi trên đường phố, nhưng lần này lại mãnh liệt hơn, như thể có thứ gì đó quan trọng đang ở ngay gần đây.
Nhưng khi anh định bước ra khỏi biệt thự để tìm kiếm thì cảm giác đó đột nhiên nó lại biến mất.
Lý Quân không khỏi nhíu mày.
"Rốt cuộc đây là chuyện gì? Rốt cuộc trên đất Cảng Đảo này đang che giấu thứ gì? Tại sao mình lại có cảm giác này?"
Cùng lúc đó, tại phủ Tổng đốc ở Cảng Đảo, Tổng đốc là người thống trị tối cao của Cảng Đảo, nhất là nơi Cảng Đảo này khác với những vùng khác của Long quốc, gần như một vương quốc độc lập.
Chức vị Tổng đốc chẳng khác nào một Vương gia phong kiến thời xưa.
Lúc này, trong đại sảnh của phủ Tổng đốc.
Tổng đốc Trịnh Văn Định ngồi ở vị trí chủ tọa, bên dưới là ba người con trai của ông ta – Trịnh Dự, Trịnh Diệp, Trịnh Dương, cùng vài tâm phúc quan trọng.
Trịnh Văn Định đã ngoài sáu mươi, vẻ mặt uy nghiêm, ông ta không lên tiếng thì cả đại sảnh không ai dám nói gì, im phăng phắc.
Lúc này, ông ta đặt tài liệu trong tay xuống bàn, mở miệng nói: "Hai sát thủ xếp hạng sáu và bảy trên bảng Sát thủ Thế giới là Xích Phượng và Đồ Phu đều chết dưới tay Lý Quân, mà đây là tư liệu chi tiết về Lý Quân."
"Cậu ta quật khởi từ Sở Châu, giết đến Kinh Thành rồi lại giết tới Giang Nam, Lý Quân này một đường quật khởi nhờ giết chóc, dưới chân toàn là xác chết. Giờ đây, cậu ta lại đối đầu với Lãnh chúa Lĩnh Nam – Hồng Thánh Vân, các con thấy cậu ta có cơ hội chiến thắng không?"
Nghe vậy, người con cả Trịnh Dự lên tiếng: "Ban đầu con thấy nếu cậu ta đối đầu với Lãnh chúa Lĩnh Nam thì sẽ không có cơ hội. Nhưng nhìn vào tư liệu của cậu ta, người này thường đảo ngược thế cục trong tình huống không ai ngờ đến, liên tiếp tạo ra kỳ tích. Nếu một lần kỳ tích là may mắn thì nhiều lần kỳ tích như vậy chứng tỏ cậu ta có lá át chủ bài mà chúng ta không hề biết."
"Hơn nữa, lần này cậu ta chủ động đến Cảng Đảo, con nghĩ chưa chắc là không có cơ hội thắng."
Người con thứ hai là Trịnh Diệp cũng gật đầu tán thành: "Một lần thì có thể là may mắn, nhưng nếu lần nào cũng may mắn, chẳng phải cậu ta chính là con của thiên mệnh sao?"
Chỉ có người con út Trịnh Dương có ý phản đối: "Chính vì trước đây cậu ta luôn giành chiến thắng nên cậu ta mới xem thường Hồng Thánh Vân. Nhưng Hồng Thánh Vân là bá chủ Lĩnh Nam, nhà họ Hồng chắc chắn không phải nơi mà một mình Lý Quân có thể lay động."
"Mặc dù đằng sau cậu ta có Chiến Long Điện, có Ảnh Thí Các, thậm chí có cả Nạp Lan Long Hiên cũng tuyệt đối không có cửa thắng."
Nghe xong ý kiến của ba người con, ánh mắt Trịnh Văn Định trầm ngâm.
"Những gì các con nói đều có lý, nhưng sự xuất hiện của Lý Quân lại là một cơ hội cho nhà họ Trịnh chúng ta."
"Có lẽ, đây là cơ hội để nhà họ Trịnh chúng ta thực sự giành lại quyền lực mà phủ Tổng đốc đáng có, vì vậy, bất kể thế nào, người này cũng đáng để lôi kéo."
Nói xong, Trịnh Văn Định đưa mắt nhìn về phía con trai cả.
"Trịnh Dự, con đi gặp mặt Lý Quân, mời cậu ta đến nhà họ Trịnh làm khách."
"Cha muốn thử thăm dò ý tứ của cậu ta, xem rốt cuộc cậu ta có con át chủ bài gì rồi mới quyết định bước đi tiếp theo của nhà họ Trịnh."
"Nhớ kỹ, thực lực của người này rất mạnh, nếu cậu ta không muốn kết giao với chúng ta thì cũng phải giữ thái độ cung kính, không được thất lễ."
Trịnh Dự gật đầu: "Cha cứ yên tâm, con nhất định sẽ làm tốt việc này."
Con út Trịnh Dương ở bên cạnh có chút không vui, nhưng đây là quyết định của cha hắn ta nên cũng không nói gì thêm.
…
Trong biệt thự, Lý Quân vẫn đang xem tư liệu về nhà họ Hồng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất