Dưới ánh đao của Lý Quân, bốn người đã không coi khinh nữa.
Chân khí nổ, bốn người này kết hợp thành một ma trận.
Ánh đao của Lý Quân quá mạnh, bọn họ chỉ có thể dốc toàn lực.
Tiếng gầm rú vang lên, bốn người kia xông lên sợ hãi.
Bọn họ phát hiện ra trận pháp cũng sắp không chịu nổi đao của Lý Quân.
Cả bốn chim cảm thấy như thằn lằn sâu vào trung tâm lốc xoáy, thân thể không còn là của chính mình nữa.
"Là!"
Lúc ánh đao hoàn toàn xuống, bốn người bay ra ngoài.
Lý Quân song song vào Vũ Cửu.
Vũ Cửu là người mạnh nhất trong số bốn người kia.
Lý Quân không loại Hạ Càn đã được thương mại mà vào Vu Cửu, chứng tỏ không coi bọn họ ra gì.
Một đao chém xuống, mang theo sự tàn khốc tàn khốc.
“Ầm ầm.”
Giống như thiên thần điều khiển chiến xa cắt ngang không trung, trên thân đao nhuốm một màu đỏ tươi.
“Phụt.”
Sắc mặt Vu Cứng lại.
Kiếm trong tay đỏ, cả thân thể được nhẹ đao chém thành hai nửa, máu trẻ thiền ra.
Theo cái chết của Vu Cửu, xung quanh rơi vào tĩnh lặng.
Chỉ còn tiếng gió rít.
Bốn tên cầm đầu khu vực liên thủ nhưng vẫn bị Lý Quân giết chết một người, quá đáng sợ.
Ba người còn lại vàng ngược về sau, bọn họ không ngu, vừa rồi bốn người liên thủ còn không đua lại, ba người còn lại đối mặt với Lý Quân không ai khác chịu chết.
Toàn bộ trận đấu nhà họ Hồng tràn đầy nỗi sợ hãi.
Chưa từng có kiến trúc năng lực của Lý Quân thì vĩnh viễn không biết được khủng bố bố của anh.
Nhưng Lý Quân không có ý định thả tha cho ba người.
Anh vung trường đao lên ui theo Hạ Cần.
Vì cứu Vu Cửu mà bị thương, hiện tại không có ai cứu được Hạ Càn.
Vì bị thương nên tốc độ đã chậm lại, giờ lại bị Lý Quân ui theo, ánh mắt lộ ra sự tuyệt vọng.
Sau đó một tia sáng lạnh dịu lên, đầu ông ta bay lên không.
Phần đầu thư rác rơi xuống đất.
Giang Thành và Long Thái đã lùi lại vòng doanh nghiệp nhà họ Hồng, tất cả mọi người mọi bọt nước nhìn ghét Lý Quân.
Lúc này Lý Quân như một sát thần.
Ngay cả Hồng Thánh Vân cũng dịu mắt lại, khó nén được chấn động,
Còn những người khác thì đều cảm thấy bên người.
Trước đó Hồng Thánh Vân muốn sử dụng bảo vật kia, bọn họ đều cảm thấy chuyện bé xé ra to, nhưng lúc này đều cảm thấy may mắn nhà họ Hồng còn con át chủ bài như thế. được Lý Quân nuôi dưỡng.
Hồng Thánh Vân ngâm sâu, bước lên một bước.
Ông ta dậm mạnh chân xuống đất, sau đó cả người bay lên trời.
Chụm tay thành vuốt, sơn cước Lý Quân.
Thực lực của chúa Lĩnh Nam cũng cực kỳ khủng bố.
Tất cả mọi người nhìn rồng chiến trường.
Hồng Thánh Vân có thể so sánh ngang với đại trưởng lão chiến bộ.
Bên kia, đại trưởng lão Phương Tưởng cũng đang nhìn xuyên chiến trường.
Ông ta cũng tò mò về thực lực của Hồng Thánh Vân.
“Lý Quân, mày giết đại tướng của tao, hôm nay tao phải giết mày, với thực lực của mày đánh nhẽ sẽ có tương lai sáng lạn, đáng tiếc mày phê vào người không nên phê.”
Bàn tay của Hồng Thánh Vân sắp đến gần đỉnh cao của Lý Quân.
Chân khí trong cơ sở Lý Quân nổ, chém xuống đao A Tị.
"Ầm ầm."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất