“Bát trưởng lão, đây là ân oán riêng của tôi và Bạch Diệc Phi, mời ông giao Bạch Diệc Phi ra đây, tôi sẽ lập tức rời đi.”
“Nếu không tôi sẽ xông vào, đến lúc đó tự gánh lấy hậu quả.”
Nghe thấy vậy, Bát trưởng lão nổi cơn thịnh nộ.
“CMN, dám uy hiếp ta, còn dám bảo ta tự gánh lấy hậu quả, hắn cho rằng mình là ai.”
“Hầu Thiên Lôi này chưa từng bị uy hiếp như thế.”
Ông ta lập tức cầm lấy bộ đàm rồi ra lệnh: “Lập tức đánh thằng nhãi này thành thịt vụn cho ta.”
“Ầm.”
Ngọn lửa phun ra từ miệng pháo, kéo dài qua cả cây số rồi lao về phía Lý Quân.
Vị trí của Lý Quân bốc cháy, khói đen nghi ngút.
Nhưng điều khiến mọi người giật mình là Lý Quân lại xuất hiện cách vị trí nổ khoảng trăm mét.
Số đạn pháo vừa rồi không hề gây tổn thương cho anh.
Sao tốc độ lại nhanh như thế?
Vô số người của chiến bộ, bao gồm các chiến tướng ở phòng chỉ huy đều trợn tròn mắt.
Bát trướng lão nắm chặt tay.
“Một đám vô dụng, tiếp tục nã pháo cho ta, ta không tin hắn còn có thể trốn được.”
Tiếng nổ vang lên ầm ầm.
Lối vào sơn cốc bị lửa đạn bao trùm.
Vô số quả cầu lửa nổ tung trên mặt đất, cục đá bùn đất bị xới tung.
Chờ đến khi lửa đạn dập tắt, mặt đất gồ ghề lồi lõm, chỉ sợ một con kiến cũng không sống được.
Nhưng không chờ mọi người hoan hô lại có báo cáo vang lên.
Kẻ địch xuất hiện ở phía Nam.
Nghe thấy tin tức này, Bát trưởng lão Hầu Thiên Lôi trợn tròn mắt.
Phía Nam cách sơn cốc khoảng 3000m, cho dù tốc độ của đối phương nhanh đến mấy cũng không có khả năng xuất hiện ở nơi đó.
“Chẳng lẽ Lý Quân ở sơn cốc là giả, phía Nam mới là thật?”
Đúng lúc này tiếng báo cáo lại đến.
“Báo cáo trưởng lão, phía Tây Nam và Tây Bắc cũng có kẻ địch.”
“CMN, dùng thủ thuật che mắt hở? Dám chơi trò này với ta, truyền lệnh của ta, chỉ cần phát hiện kẻ địch thì lập tức nã pháo.”
Hầu Thiên Lôi rít gào.
Đỉnh núi xung quanh sơn cốc toàn là tiếng pháo nổ, thậm chí cả một ngọn núi đã bị san thành đất bằng.
Một vòng, hai đợt, ba lần…
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, chỉ cần là nơi có kẻ địch xuất hiện thì đều bị san bằng.
“Báo cáo trưởng lão, kẻ địch ở phía Tây Nam đã chạy thoát.”
“Báo cáo trưởng lão, kẻ địch ở phía Tây Bắc đã chạy thoát.”
Nghe thuộc hạ báo cáo, Hầu Thiên Lôi cười to rồi ra lệnh: “Đuổi theo cho ta, dám khiêu khích uy nghiêm của Hầu Thiên Lôi, ta muốn bọn họ đều chết sạch.”
Lúc này, Bạch Diệc Phi nhíu mày:
“Lão Lôi, hình như không đúng lắm, tại sao không thấy Lý Quân đâu?”
“Chắc tên Lý Quân kia bị lửa đạn nổ thành tro rồi chăng?”
Hầu Thiên Lôi thuận miệng nói.
Vừa nói xong thì nụ cười của ông ta tắt hẳn.
Bởi vì trong hình ảnh theo dõi, Lý Quân xuất hiện trên quảng trường chính giữa căn cứ.
Anh cầm chiếc đao bước từng bước về phía tòa nhà chủ huy.
Vừa rồi mọi người đều vội vàng nhắm vào kẻ địch xuất hiện bên ngoài nên không biết Lý Quân đột phá lớp phòng ngự của chiến bộ, đi vào bên trong từ khi nào.
Bây giờ Lý Quân cách tòa nhà khoảng 500m, một khi nhảy vào tòa nhà thì sẽ không dùng được vũ khí nóng, không thể phát huy được uy thế của chiến bộ.
“Không thể nào?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất