“Vẫn phải tiếp tục bồi dưỡng nhân tài, anh sẽ cung cấp tài nguyên. Thành viên nhà họ Dương cũng cần được bồi dưỡng mạnh mẽ, nếu so sánh với thế lực của cả Nhân tộc thì người Trái đất chúng ta vẫn rất yếu.” Dương Thiên nói.
“Vâng.” Vương Nhã Lộ gật đầu.
Sau đó, hai người lại giống như người bình thường, chậm rãi đi dạo. Thực lực đạt tới trình độ như thế này, Dương Thiên rốt cuộc đã không cần phải liều mạng như trước nữa, có thể dành chút thời gian ở bên gia đình mình.
...
Tại một tòa cung điện lớn trong Thần quốc Côn Trụ, đông đảo cường giả đang tụ tập. Những cường giả này có cường giả cấp Viên mãn, có cường giả cấp Hư thần, tất cả bọn họ đều đang cung kính đứng ở phía dưới, an tâm chờ đợi.
Vút!
Một bóng dáng bỗng nhiên xuất hiện ở vị trí cao nhất. Đây là một người thanh niên vô cùng trẻ tuổi, toàn thân mặc một bộ khải giáp màu đen dữ tợn, lưng đeo một thanh chiến đao màu đen.
“Bái kiến Thánh thần Dương Thiên!” Nhìn thấy người thanh niên này xuất hiện, tất cả mọi cường giả cấp Hư thần và Viên mãn đều cung kính nói.
“Ừm.” Dương Thiên gật đầu, nhìn về phía những cường giả bên dưới.
Hắn phụ trách bốn mươi Thần quốc của Nhân loại, ngoại trừ bốn mươi vị Quốc chủ cấp Viên mãn thì còn gần một trăm vị cường giả cấp Hư thần và đông đảo cường giả khác. Một khi có chuyện gì xảy ra, hắn có thể nhanh chóng giải quyết.
Những cường giả này bây giờ đều đang ở trước mặt Dương Thiên.
Nhưng mà việc quản lý Thần quốc chỉ cần một vị quốc chủ là có thể rồi. Còn những cường giả cấp Viên mãn và cấp Hư thần chỉ là thời điểm mấu chốt ra tay, nếu bọn họ không giải quyết được nữa thì mới phải thông báo cho Dương Thiên.
Nhân tộc có đến một ngàn Thần quốc, thoạt nhìn thì có vẻ như người mạnh nhất chỉ là cường giả cấp Viên mãn một hệ. Nhưng chỉ cần xảy ra chuyện thì tất cả các cường giả khác sẽ tới trong một thời gian ngắn, tinh vực Nhân loại cũng được phòng thủ vô cùng kiên cố.
“Mọi chuyện sau này nhờ cả vào các ngươi, bốn mươi Thần quốc nhất định phải được đảm bảo yên ổn. Nếu có chuyện gì thì lập tức báo cho ta biết.” Dương Thiên nói.
“Vâng.” Các cường giả ở phía dưới nhận lệnh.
Trong nhóm cường giả ở dưới có cả Hư thần Huyền Vân, Thần chủ Côn Trụ, nhưng lúc này trên mặt bọn họ đều là vẻ cung kính.
Bây giờ Dương Thiên đã trưởng thành tới trình độ khiến cho bọn họ phải ngước nhìn, trở thành cường giả cấp Thánh thần, một trong những sự tồn tại tối cao của Nhân tộc, quyền thế ngập trời.
Bây giờ trong lòng nhóm Hư thần Huyền Vân không có suy nghĩ gì khác, chỉ có kính sợ.
Phải biết rằng Nhân tộc có tổng cộng hơn 3000 cường giả cấp Hư thần, nhưng số lượng cường giả cấp Thánh thần lại vô cùng thưa thớt, thực lực của mỗi vị cường giả cấp Thánh thần đều vô cùng cường đại.
Một mình Dương Thiên đã có thể diệt sát 8000 cường giả cấp Hư thần, bắt giữa 15.000 cường giả cấp Hư thần, tuyên bố với vũ trụ mình cường thế quật khởi.
Dương Thiên nhìn đông đảo cường giả trước mắt. Hắn hơi mỉm cười, ngày trước, nhóm người Thần chủ Côn trụ, Hư thần Huyền Vân chính là thứ tồn tại xa vời mà hắn chỉ có thể mơ ước, bây giờ lại quy về dưới trướng hắn.
Sau đó, Dương Thiên căn dặn một chút sự tình. Xong xuôi mọi chuyện, thân ảnh hắn khẽ lóe lên, nhanh chóng rời khỏi cung điện.
...
Bóng dáng của Dương Thiên lại xuất hiện trên sao Hỏa của hệ Ngân hà.
“Tiếp theo sẽ là thời gian tu luyện!” Dương Thiên nghĩ thầm trong lòng.
Bây giờ mọi chuyện đã kết thúc, hắn đã tiến vào hàng ngũ những người mạnh nhất của Nhân tộc. Việc hắn cần làm lúc này chính là dung hợp hoàn mỹ pháp tắc không gian và hệ phong, hoặc là nắm giữ hoàn chỉnh pháp tắc thời gian!
Chuyện này yêu cầu thời gian.
Đương nhiên, dựa vào tốc độ tu luyện của Dương Thiên thì khoảng chừng mấy vạn năm là có thể nắm giữ pháp tắc thời gian. Còn về vấn đề pháp tắc dung hợp thì lại khó khăn hơn nhiều.
Dương Thiên nhìn về phía Hỗn Nguyên châu đang tản ra luồng sáng màu đen.
“Mười ngày trôi qua, quá trình Hỗn Nguyên châu hấp thu cũng sắp kết thúc rồi.” Dương Thiên lộ ra một tia tươi cười.
Hắn đánh chết 8000 cường giả cấp Hư thần của dị tộc ở bí cảnh Toái Tinh, có được hơn 800 chí bảo pháp tắc cao cấp và mấy chục chí bảo pháp tắc đỉnh cấp, tất cả đều bị Hỗn Nguyên châu hấp thu.
Ong...
Một dao động kỳ dị hiện lên, đông đảo chí bảo pháp tắc biến thành bột mịn, mà luồng sáng xung quanh Hỗn Nguyên châu cũng dần dần thu liễm lại.
“Chủ nhân.” Một âm thanh vang lên.
“Hỗn Nguyên, ngươi đã tỉnh rồi?” Dương Thiên cười nói.
Dương Thiên gật đầu, ánh mắt lộ ra một tia vui sướng.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất