“Oành!”
Từng công kích không ngừng đánh trúng người Dương Thiên, trong khoảng thời gian ngắn ngủi, Dương Thiên đã chịu mấy chục lần công kích, chảng qua dao động khí thế trên người lúc này vẫn duy trì ở mức đỉnh phong.
“Hử? Dưới công kích của ta, khí thế trên người của Thánh Thần Dương Thiên này mỗi lần đều giảm xuống 1 chút, nhưng rõ ràng là không bị trọng thương, Thánh Thần Dương Thiên chỉ là cấp Thánh Thần đỉnh phong, có thể chống đỡ công kích của ta, khải giáp phòng ngự trên người hắn tuyệt đối thuộc về chí bảo pháp tắc linh cấp cực phẩm.”, Thánh Thần Bức Dực nhìn khải giáp màu đen dữ tợn trên người Dương Thiên, trong mắt có 1 tia tham lam.
Ông ta biết phòng ngự của Dương Thiên rất mạnh, bảo vật khẳng định vô cùng trân quý, không ngờ lại cho hắn kinh hỷ lớn như vậy.
Dương Thiên vậy mà lại có thêm 1 món chí bảo pháp tắc linh cấp loại lĩnh vực cực phẩm, công lại liền có 2 món.
Thánh Thần Bức Dực ông ta sống thời gian 1 kỷ nguyên, lang bạt vô số khu vực của tinh vực căn nguyên, bây giờ cũng chỉ có 2 món chí bảo pháp tắc linh cấp cực phẩm mà thôi. Chí bảo pháp tắc công kích của ông ta cũng không đạt đến mức như vậy.
“Khí thế trên người Thánh Thần Dương Thiên không có 1 chút suy giảm, có lẽ là do hắn mang theo phân thân.”, trong lòng Thánh Thần Bức Dực hiểu ra. Thế lực Thánh Tinh Bắc Ma bọn họ mạnh mẽ, hơn nữa cũng có 1 vài người bạn tốt là người của vũ trụ Tinh Lâm nơi Dương Thiên sống, cũng biết 1 chút tin tức về Dương Thiên, biết hắn có phân thân.
“Thánh Thần Dương Thiên, chỉ cần ngươi đem 2 món chí bảo pháp tắc phòng ngự và lĩnh vực giao cho ta, ta sẽ bỏ qua cho ngươi. Sinh mệnh cường giả vô hạn, nếu thật sự mất mạng, vậy thì cái gì cũng không có.”, Thánh Thần Bức Dực nói: “Sau này ngươi hoàn toàn có thế lấy được nhờ tự mình lang bạt.”
Thánh Thần Bức Dực không có hứng thú với mạng sống của Dương Thiên.
“Ha ha, Thánh Thần Bức Dực, muốn bảo vật của ta, thì phải dựa vào bản lĩnh của ngươi!”, Dương Thiên cười lạnh nói.
Hắn vẫn tiếp tục bay vào sâu trong khu Phong Vân, phân thân Kim Giáp Nguyên Trùng và phân thân Tinh Lạc vẫn đang bổ sông căn nguyên pháp tắc trong cơ thể.
Gió hỗn độn càng ngày càng tập trung, thậm chí mang đến 1 chút áp lực cho Dương Thiên.
Đường kính của khu Phong Vẫn là mấy triệu năm ánh sáng, khu vực này thật ra không tính là lớn, nếu cường giả cấp Thánh Thần phi hành, thì cũng không mất bao nhiêu thời gian liền có thể đi từ đầu này sang đầu khác. Nhưng nếu muốn thăm dò cẩn thận, thì phải mất rất nhiều năm mới làm được.
“Thánh Thần Dương Thiên, với thực lực của ngươi căn bản không kiên trì được bao lâu, sau khi chết, bảo vật trên người ngươi cũng sẽ mất hết mà thôi!”, Thánh Thần Bức Dực lại đánh 1 kích về phía Dương Thiên, muốn bắt hắn lại.
“Cút!”, Dương Thiên gầm lên 1 tiếng phẫn nộ, điện Tử Nguyên hơi chấn động, giải phóng ra thông qua khải giáp Thần Vẫn, cơ thể Dương thiên trong nháy mắt lại thoát ra khỏi Thánh Thần Bức Dực, xuất hiện ỏ phía xa.
“Quả nhiên là bảo vật tốt, thậm chí còn mạnh hơn 1 chút so với khải giáp Hắc Huyền trên người ta.”, Thánh Thần Bức Dực nhìn khải giáp màu đen dữ tợn trên người Dương Thiên, trong lòng càng thêm khát vọng.
“Thánh Thần Bức Dực, với thực lực của ngươi, muốn giết ta thì rất khó, ta cũng không sợ người khổng lồ Phong Vẫn ở đây xuất hiện, chúng ta cùng nhau chết đi?”, Dương Thiên hừ lạnh 1 tiếng.
“Thánh Thần Dương Thiên, ngươi không sợ thì ta sợ cái gì?”, Thánh Thần Bức Dực nhàn nhạt nói.
Kỳ thực Thánh Thần Bức Dực đã lang bạt ở khu vực cây Nguyên Linh này thời gian rất dài, cũng lang bạt 1 vài khu vực trong khu Phong Vẫn, trong lòng nắm chắc nên mới tiếp tục truy kích Dương Thiên.
“Hừ! Sống ở Thánh Tinh Bắc Ma 1 kỷ nguyên, Thánh Thần Bức Dực khẳng định có bản đồ của 1 ít khu vực trong khu Phong Vẫn, bây giờ khu vực mình phi hành có lẽ là nơi lúc trước ông ta đã lang bạt qua, nếu không sẽ không thể không có 1 chút kiêng kỵ nào cả.”, ý thức của Dương Thiên vẫn luôn quan sát Thánh Thần Bức Dực.
“Mình không tin khu Phong Vẫn này, Thánh Thần Bức Dực đã đi hết!”, trong mắt Dương Thiên lộ ra 1 tia điên cuồng.
Hắn liền thay đổi hướng phi hành của bản thân, bay đến 1 hướng khác trong khu Phong Vẫn.
Hắn dựa vào linh hồn nhạy bén của bản thân, cẩn thận thăm dò uy lực của những ngọn gió hỗn độn này, chỗ nào mạnh nhất thì bay về nơi đó.
“Muốn chạy?”, trong mắt Thánh Thần Bức Dực xuất hiện 1 tia âm trầm, thời gian dài như vậy, ông ta vậy mà lại không giải quyết được 1 cường giả cảnh giới cấp Thánh Thần đỉnh phong.
Thời gian trôi qua, khí thế trên người Dương Thiên không ngừng giảm xuống, nhưng cũng đang không ngừng khôi phục lại. Tiêu hao chính là căn nguyên pháp tắc trong cơ thể của phân thân Kim Giáp Nguyên Trùng và phân thân Tinh Lạc.
Mà trên mặt Thánh Thần Bức Dực dần dần cũng xuất hiện biến hoá.
Mặc dù ông ta đã thăm dì qua về khu Phong Vẫn, nhưng cũng chỉ là thăm dò khu vực bên ngoài mà thôi, bên trong thì không rõ lắm, nhưng bây giờ Dương Thiên lại chuyên môn chọn bên trong để đi vào.
Trong mắt ông ta đã xuất hiện sự cảnh giác, chú ý đến nguy cơ lúc nào cũng có thể xảy ra, Dương Thiên trước mặt vậy mà lại không hề cố kỵ đến nguy hiểm của khu Phong Vẫn, khu vực nào càng nguy hiểm thì Dương Thiên lại càng đi vào.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất