“Đao Hắc Phệ biến thành chí bảo pháp tắc Hỗn độn rồi?” Dương Thiên nhìn thấy tình cảnh trước mắt thì ánh mắt lộ rõ vẻ kích động.
Hắn nắm chặt bàn tay, đao Hắc Phệ nhanh chóng bay tới trong tay hắn.
Dương Thiên trực tiếp đi ra khỏi điện Tử Nguyên, đứng thẳng trên hư không, nhìn về phía vách đá phía xa.
Vút!
Một đao mang khủng bố xuất hiện, chém thẳng lên vách đá.
“Ầm!” Một tiếng gầm rú thật lớn vang lên. Vách đá khổng lồ lập tức xuất hiện những mảnh vỡ, đá vụn từ bên trên rơi xuống, văng ra khắp bốn phía.
Mặc dù đây chỉ là đá vụn, nhưng đất đá ở trong vũ trụ vô cùng kiên cố, nếu không thì cũng sẽ không thể tồn tại vô số kỷ nguyên ở tinh vực căn nguyên này.
“Bây giờ lực công kích của mình đã gần tới cấp Thánh thần nhị nguyên!” Dương Thiên cảm nhận được uy lực của đao Hắc Phệ, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kinh hỉ.
Cảnh giới của hắn chỉ là cấp Thánh thần đỉnh phong, trước kia dựa vào lĩnh vực và tốc độ mới có thể địch lại được cường giả cấp Thánh thần một nguyên. Nhưng hiện tại, nhờ có đao Hắc Phệ là chí bảo pháp tắc hỗn đột mà lực công kích của hắn đã đủ để địch lại cường giả cấp Thánh thần một nguyên rồi.
Chí bảo pháp tắc hỗn độn có uy lực vô cùng khủng bố, cho dù là bình thường nhất thì cũng có thể chiến đấu vượt cảnh giới nhỏ.
Thực lực hiện tại của hắn thực ra vẫn chưa thể phát huy hết uy năng của đao Hắc Phệ, chỉ là kích hoạt được một phần thôi.
Dương Thiên nhìn đao Hắc Phệ, cảm nhận một chút.
“Vẫn không thấy xuất hiện ý thức, không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì.” Dương Thiên nghĩ thầm.
Những chí bảo pháp tắc hỗn độn bình thường đều có linh trí hoàn chỉnh của bản thân.
“Linh trí chưa hoàn chỉnh là một phương diện, vẫn còn những phương diện khác, chắc chắn vẫn có thể tiếp tục nâng cao uy lực của đao Hắc Phệ.” Dương Thiên nhìn chiến đao trong tay mình.
Đao Hắc Phệ đã đạt tới chí bảo pháp tắc hỗn độn, hơn nữa còn chưa đạt tới hạn mức cao nhất.
“Cho dù chưa đạt tới hạn mức cao nhất thì mình cũng không còn bảo vật để nó tiến hành cắn nuốt nữa.” Dương Thiên lắc đầu.
Bây giờ những chí bảo pháp tắc linh cấp cũng không có nhiều tác dụng với đao Hắc Phệ nữa. Muốn đao Hắc Phệ tiếp tục tăng lên thực lực thì Dương Thiên phải tìm thêm những loại chí bảo pháp tắc hỗn độn để phục vụ cho nó.
Nhưng chí bảo pháp tắc hỗn độn không phải muốn tìm là có ngay. Nhân tộc hiện tại chỉ có được một chí bảo pháp tắc hỗn độn hoàn chỉnh, là một chiếc khải giáp, nhưng chiếc khải giáp này lại đang thuộc về một cường giả cấp Thánh vương năm nguyên- Thánh vương Sang Viên.
“Nhưng mà bây giờ đao Hắc Phệ đối với mình mà nói cũng đã đủ rồi. Còn hai mươi năm nữa, pháp tắc thời gian của mình chắc chắn có thể đạt tới hạn mức cao nhất, đến lúc đó sẽ thử đột phá. Sau khi đột phá, thực lực của mình sẽ đạt tới cấp Thánh thần một nguyên. Có thêm những bảo vật của mình thì chắc chắn thực lực của mình sẽ ngang với Thánh thần hai nguyên.” Dương Thiên hơi mỉm cười.
Trên người hắn đã có đến hai chí bảo pháp tắc hỗn độn hoàn chỉnh.
“Bây giờ lang bạt thêm một thời gian nữa rồi mình sẽ rời khỏi nơi này, quay về nguyên vũ trụ.” Dương Thiên quyết định nhanh chóng.
Hắn ở đây một thời gian, rõ ràng là pháp tắc thời gian đã có những tiến bộ nhanh chóng.
Dương Thiên tiếp tục di chuyển, tiến về những phương hướng được đánh dấu là an toàn trên bản đồ.
...
Một khu vực trong núi Lôi Duyên, một vị cường giả xuất hiện, trên người tản ra một luồng dao động khí thế vô cùng khủng bố.
Đây là một vị cường giả tộc Kim loại.
“Theo bản đồ trong tay ta thì nơi này có xác suất xuất hiện bảo vật khá nhiều. Ta tới xem có phát hiện được gì không.” Vị cường giả quan sát xung quanh một phen.
“Hả? Có cường giả tới?” Vị cường giả bỗng nhiên phát hiện ra động tĩnh, nhanh chóng che giấu khí tức bản thân, thân thể dung nhập vào trong nham thạch.
“Đó là... Thánh thần Dương Thiên của vũ trụ Tinh Lâm?” Người này nhìn thấy Dương Thiên thì vô cùng ngạc nhiên.
Vị cường giả này nhìn thấy Dương Thiên thì trong mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc.
“Lúc trước Thánh thần Bức Dực đã nói với ta, nếu như phát hiện ra tung tích của Thánh thần Dương Thiên thì phải lập tức nói với ông ta.” Vị cường giả này nhanh chóng liên lạc với Thánh thần Bức Dực.
Ông ta cũng thuộc về Thánh tinh Bắc Ma.
...
Tại một khu vực, Dương Thiên nhanh chóng phi hành, thăm dò khu vực đó.
Thời gian đã trôi qua nhiều năm, bởi vì có được bản đồ nên hắn gặp rất ít nguy hiểm.
“Cho dù có được bản đồ thì cũng rất khó có thể phát hiện được bảo vật, từ sau lần phát hiện ra năm thanh trường kiếm kia ra thì không còn phát hiện được thêm bảo vật nào nữa.” Dương Thiên lắc đầu, nhưng cũng không cảm thấy vấn đề gì cả.
Tìm kiếm bảo vật chỉ có thể dựa vào may mắn, không thể miễn cưỡng.
“Thánh thần Dương Thiên!” Bỗng nhiên, một âm thanh bén nhọn vang lên bên tai Dương Thiên.
Sau đó, một sinh vật giống như con dơi bay về phía này.
“Ha ha, Thánh thần Dương Thiên, lần trước ngươi chạy thoát khỏi tay ta, lần này ta xem ngươi trốn đi đâu!” Thánh thần Bức Dực cười lớn, nhưng trong mắt lại tràn đầy vẻ âm trầm.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất