Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Hai đạo kiếm quang sáng chói chạm vào nhau, giằng co nửa khắc không làm gì được nhau, liền lập tức trung hòa sạch sẽ, toàn bộ tiêu toán ở trong hư không. Nhưng hai cỗ uy áp này cũng nhất thời hóa thành một cái vòi rồng, đánh úp về phía xung quanh, trực tiếp khiến cho hơi thở của mọi người bị trì trệ, híp không mở mắt được. Mặc dù là cao thủ Dung Hồn Cảnh hay Quy Nguyên Cảnh, cũng khó có thể chống lại xu thế của cuồng phong này.  

             Về phần chạm trổ trên những bức tường ở bốn phía, đình đài lầu các đã lập tức bị khí thế cường hãn này thổi thành một đống phế tích, bắn thẳng lên bầu trời, biến mất không còn dấu vết. Trong vòng phương viên trăm dặm, nhất thời biến thành một mảnh cát vàng, nhìn không còn một cái gì.  

             Đợi cho bụi mù tán đi, cuồng phong dẹp loạn, mọi người quay đầu lại nhìn, chỉ thấy cách đó không xa bên cạnh Thượng Quan Phi Hùng có ba bóng dáng già nua lẳng lặng đứng đó, đúng là ba vị cung phụng của gia tộc Thượng Quan.  

             Giờ phút này, bọn họ nhẹ nhàng đỡ thân thể của lão ta, âm thầm sử dụng nguyên lực điều dưỡng khí tức của lão ta, trợ lão ta dưỡng thương, nhưng đôi mắt lạnh lùng vẫn nhìn chăm chú về phía Đan Thanh Sinh, trong mắt tràn đầy vẻ cảnh giác.  

             Đan Thanh Sinh nhìn kỹ ba lão già này, không khỏi cười khẽ một tiếng, ôm quyền nói: “Ba vị chính là người thủ hộ mạnh nhất Đông Châu, ba vị cung phụng của gia tộc Thượng Quan, Đông Châu Tam Vân Kiếm, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu. Ngày xưa đã nghe hai vị gia sư đề cập đến danh hiệu của ba vị tiền bối, nổi danh cùng với gia sư. Hôm nay gặp mặt, quả nhiên là danh bất hư truyền.”  

             “Hừ, Song Long Chí Tôn của Tây Châu, thực sự đã dạy dỗ ra một vị đồ đệ tốt.”  

             Nhưng mà, ba lão già này nhìn về phía Đan Thanh Sinh cũng chỉ cười lạnh một tiếng, vẻ mặt châm chọc: “Dù nói thế nào thì hai lão già này cũng là người chủ trì của Tây Châu. Tứ Châu liên minh cùng chống chọi với trụ cột vững vàng của Trung Châu. Không nghĩ tới đồ đệ lại trở thành chó săn của Trung Châu Kiếm Tinh Đế Quốc, thực sự là nực cười.”  

             Ba lão già kia trào phúng một trận, mặc dù mọi người trong gia tộc Thượng Quan đều kiêng kỵ thực lực của Đan Thanh Sinh, nhưng ánh mắt nhìn về phía lão ta cũng đầy vẻ mỉa mai, nhưng Đan Thanh Sinh cũng không chút phật lòng, cười nhạt gật đầu nói: “Ba vị tiền bối nói đúng, quả thực là tại hạ đã làm nhục sư môn, trở thành tay sai của Bất Bại Kiếm Tôn. Có điều, rừng vốn rộng lớn muôn vàn chim thú, nhà ai mà không có một hai kẻ chẳng ra gì? Tốt xấu gì tại hạ chỉ là đệ tử của Song Long Chí Tôn mà thôi, nhưng Nhị lão gia của quý phủ đường đường chính chính là người thừa kế của gia tộc Thượng Quan, không phải cũng đi theo tại hạ thông đồng làm bậy, đến nơi này làm chó săn hay sao, ha ha ha…”  

             “Ngươi…”  

             Da mặt không nhịn được kéo căng ra, ba vị cung phụng lúc này nghẹn ngào không nói nên lời, chỉ là vẻ mặt ửng hồng, trợn mắt nhìn, hận đến mức cắn chặt răng.  

             Đúng vậy, mặc dù Đan Thanh Sinh là kẻ phản bội, nhưng lão ta chỉ có quan hệ thầy trò với Song Long Chí Tôn, cũng không phải là nhi tử. Tông môn nhà ai mà không có mấy người làm nhục nhã bại hoại sư môn?  

             Nhưng bọn họ không giống vậy, Thượng Quan Phi Vân đường đường là dòng họ trực hệ của Nhị lão gia, trong cơ thể vẫn giữ huyết thống cao quý của gia tộc Thượng Quan, địa vị tôn sùng. Cao tầng nhà lão ta còn làm phản như vậy thì làm sao không thấy ngại mà chỉ trích kẻ khác?  

             Bỗng dưng, ba lão đầu như nuốt phải con ruồi, trong lòng vô cùng phiền muộn.  

             Sớm biết như vậy, lão ta cũng chả nhắc đến chuyện này, mông của nhà mình còn không sạch sẽ mà còn quan tâm đến mông người khác dính phân hay sao?  

             Htamlinh247, bây giờ bị người ta mỉa mai lại không nói nên lời, thực sự là tự ném mặt mũi của chính mình mà.  

             Người của gia tộc Thượng Quan nghe được lời của Đan Thanh Sinh nói, cũng đột ngột bị kiềm hãm, sau đó đều lập lòe cúi đầu xuống, không hề đề cập đến chuyện này…  

             Phốc!  

             Lần thứ hai phun ra một ngụm máu đỏ tương, Thượng Quan Phi Hùng thở sâu, rốt cuộc cũng cảm thấy tốt hơn, sắc mặt cũng trở nên hồng hào hơn. Thế nhưng, lão ta cũng không chờ đến khi tu dưỡng tốt, vội vàng kéo tay áo ba vị cung phụng nói: “Không xong, chúng ta đã bị lừa, phải mau chóng rút lui, nếu không sau đó hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, khó có thể tưởng tượng được.”  

             “Lão phu biết, Phi Hùng, ngươi đừng lo lắng, còn có ba người lão phu.”  

             Bình tĩnh gật đầu, lúc này một gã cung phụng xoay người nhìn về phía tộc nhân còn lại, quát nói: “Người đến, hộ tống gia chủ thoát khỏi nơi này, ba người chúng ta sẽ đoạn hậu cho các ngươi.”   

             “Rõ.”  

             Nhanh chóng gật đầu một cái, lập tức có mấy người của gia tộc Thượng Quan đi đến, nâng đỡ cánh tay của Thượng Quan Phi Hùng, nhanh chóng lùi về phía sau. Thấy tình cảnh này, sắc mặt Đan Thanh Sinh lạnh lùng, phất ống tay áo nói: “Truy.”  

             Vừa dứt lời, nhân mã sau lưng nhất thời đều mang vẻ mặt đằng đằng sát khí xông lên: “Rõ, Kiếm Vương đại nhân.”  

             “Hừ, muốn tổn thương gia chủ của chúng ta, không dễ dàng như vậy.”  

             Cười lạnh một tiếng, ba gã cung phụng cũng đột nhiên bổ nhào về phía trước, uy áp cường đại nhất thời phát ra, trực tiếp khiến cho hô hấp của những người truy đuổi trở nên căng thẳng, nhất thời dừng bước.  

             Hai mắt chợt lóe lên tia sáng, Đan Thanh Sinh bước nhẹ một bước, cũng xông đến, trong nháy mắt phát ra uy áp cuồn cuộn về phía ba người kia, triệt tiêu cưỡng chế của bọn họ: “Ba vị tiền bối, muốn đánh thì lão phu xin phụng bồi.”  

             “Tốt, ba người lão phu hôm nay sẽ thay hai vị chí tôn thanh lý môn hộ, hừ.”  

             Ba người kia lạnh lẽo nói một tiếng, không già mồm cãi láo, đồng loạt xông tới, ba người liên thủ, kiếm khí cuồn cuộn ngăn không được mà bay vút đi, sát ý lạnh lẽo bay thẳng đến lấy đầu của Đan Thanh Sinh.  

             Mà Đan Thanh Sinh cũng không phải là loại người lương thiện gì, trong mắt chợt lóe lên tia sáng, từng đạo rồng ngâm vang lên, kiếm quang mạnh mẽ cũng phóng xuất ra, quét ngang về phía chân trời.  

             Chỉ trong một thoáng chốc, bốn người ngươi đến ta đi, chiến thành một đoàn. Kiếm cương tuyệt sát, phảng phất như hai đạo lưỡi hái tử thần trí mạng, không ngừng xẹt qua trong không trung khiến cho toàn bộ không gian xung quanh run rẩy không ngừng, tựa hồ tùy thời liền có thể vỡ vụn ra.  

             Thấy tình cảnh này, trên mặt tất cả mọi người tràn đầy vẻ kinh hãi, không dám bước tới gần bốn người kia, miễn cho bị cuốn vào trong trận đấu kịch liệt nguy hiểm này. Những cao thủ Quy Nguyên Cảnh và Dung Hồn Cảnh phía sau lưng Đan Thanh Sinh cũng cẩn thận vượt qua phạm vi giao chiến của bốn người, sau đó mới mạnh mẽ truy kích người của gia tộc Thượng Quan, muốn diệt trừ bọn họ một cách thống khoái.  

             “Kẻ địch đuổi tới, một trăm cao thủ Quy Nguyên cảnh ở phía sau đoạn hậu, những người còn lại hộ tống gia chủ rút lui.”  

             Nhìn truy binh phía sau càng lúc càng tới gần, một vị cao tầng trong gia tộc nhất thời hét lớn một tiếng, mọi người đều đồng loạt gật đầu một cái, vọt ra phía sau ngăn cản truy binh, đỡ Thượng Quan Phi Hùng đang trọng thương rời khỏi đó.  

             Mà những truy binh này cũng chỉ là người tu giả bình thường, không phải biến thái như Cửu Kiếm Vương, mặc dù nhân số của gia tộc Thượng Quan ở lại đoạn hậu còn thiếu, nhưng đều là tinh anh trong số các cường giả, trong lúc nhất thời ngược lại có thể cản trở được.  

             Thế nhưng, trong lúc mọi người lui về đường cũ, một tiếng ngâm khẽ vang lên, một làn sóng dao động vô hình đột nhiên xuất hiện. Ngay sau đó, dưới ánh mắt không thể tưởng tượng được của tất cả mọi người, kết giới vương phủ vốn đã bị bọn họ phá hủy, đúng lúc này lại đột nhiên xuất hiện một lần nữa.  

             Hơn nữa lúc này đây, không phải đối ngoại phòng hộ, mà kết giới phòng hộ lại đối diện với bên trong, giống như người ta làm sủi cảo vậy, quấn chặt bọn họ ở bên trong.  

             “Không tốt, chúng ta bị nhốt rồi, phải nhanh chóng phá vỡ kết giới này, lao ra.”  

             Đồng tử không nhịn được co rút lại, Thượng Quan Phi Hùng không khỏi sợ hãi, nhanh chóng quát ra.  

             Nghe được lời này, lập tức có mấy trăm cao thủ đồng loạt tiến lên, tất cả đều sử dụng nguyên lực cường đại trùng kích lên kết giới kia. Thế nhưng chỉ nghe thấy tiếng vang bang bang phát ra bên tai, nhưng kết giới kia không hề xuất hiện một khe nứt nào, thậm chí còn không phát sinh bất kỳ một chấn động nào nữa.  

             Điều này không khỏi khiến cho tất cả mọi người hoảng sợ thay đổi sắc mặt, cường đô của kết giới này so với cái cũ, quả thực là cường đại không thể so sánh nổi.  

             Ba vị cung phụng đang giao chiến cùng với Đan Thanh Sinh ở phía xa xa, dường như cũng chú ý đến động thái ở phía này, không khỏi cả kinh, vội vàng bớt thời gian nhảy ra khỏi vòng giao chiến, ba người liên thủ lần thứ hai thi triển ra kiếm quang mạnh mẽ đánh về phía kết giới kia.  

             Oanh!  

             Lúc này đây, kiếm quang đánh vào kết giới bên kia phát ra một tiếng động to lớn, kết giới kia cũng đang không ngừng run rẩy. Thế nhưng cũng chẳng qua chỉ run rẩy vài cái liền bình phục trở lại, không có một chút dấu hiệu bị phá vỡ.  

             Đồng tử không nhịn được co rút lại, lần này mặc dù là ba vị đại cung phụng cũng không nhịn được mà lộ ra vẻ kinh hãi.  

             Chuyện này đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì, tại sao kết giới này lại mạnh mẽ như vậy?  

             Xíu…  

             Nhưng mà, đúng vào lúc này, một ánh sáng kiếm quang cũng đột nhiên chém nát hư không, đánh vào bả vai một vị cung phụng, nhất thời khiến lão ta không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi.  

             Chậm rãi buông hai ngón tay, Đan Thanh Sinh nhẹ nhàng liếc mắt nhìn về phía bọn họ, thản nhiên nói: “Thế nào, giao thủ cùng với lão phu, các ngươi vẫn còn có thời gian rảnh rỗi mà quản những chuyện khác hay sao?”  

             Lông mày không nhịn được run rẩy, ba vị cung phụng khẽ cắn môi, trong lòng đều phát hận. Đan Thanh Sinh này thực sự quá mạnh mẽ, tuyệt đối không trên dưới Phi Vân.  

             Vừa rồi bọn họ chỉ muốn giúp đỡ người của gia tộc Thượng Quan phá vỡ kết giới chạy thoát mà thất thần một tia, liền bị lão ta tóm lấy sơ hở làm tổn thương một người.  

             Cao thủ so chiêu, thắng bại chỉ trong một chốc lát, nhất là cao thủ tuyệt thế như Đan Thanh Sinh thì lại càng phải như vậy.  

             Bọn họ khẳng định, nếu như bọn họ còn nhìn trái nhìn phải như lời của lão ta nói thì tiếp theo, phỏng chừng bọn họ đã hoàn toàn bị vị đệ nhất cao thủ Tây Châu này tuyệt sát rồi.  

             Trong lúc nhất thời, vẻ mặt ba người đều có chút ngưng trọng, ánh mắt nhìn về phía Đan Thanh Sinh cũng không dám có chút nào buông lỏng.  

             Xin lỗi Phi Hùng, bây giờ ba lão già chúng ta còn đang phải dây dưa với Trảm Long Kiếm Vương, không thể dành thời gian được, không giúp đỡ được các ngươi, các ngươi phải tự cầu phúc đi.  

             Nghĩ như vậy, ba người cắn răng một cái, không thể lo lắng chuyện khác nữa, mạnh mẽ hướng về phía Đan Thanh Sinh, vùi đầu vào đối chiến cùng với vị Cửu Kiếm Vương này.  

             Đan Thanh Sinh bất giác cười một tiếng, đạp mạnh ở dưới chân chạy nhanh tới.  

             Ở một nơi khác, Thượng Quan Phi Hùng còn chờ người đang tiếp tục công kích kết giới không ngừng, cũng không có được thành quả nào. Kết giới kia vẫn vững như núi Thái Sơn, không hề rung động một cái, cũng không phát sinh lại tình cảnh như lúc trước ba vị cung phụng ra tay.  

             Điều này nói rõ, dựa vào lực lượng của bọn họ thì không thể lay động được kết giới này mảy may. Thế nhưng lúc này, nhân mã ở đằng sau ngăn cản truy binh đã dần dần không thể chống đỡ nổi nữa, nếu như không thể mở ra được đường lui thì bọn họ thực sự có thể bị đối phương giết chết toàn bộ.  

             Vừa nghĩ đến đây, trên đầu Thượng Quan Phi Hùng toát ra đầy mồ hôi, hai mắt sung huyết, khóe mắt…  

             “Ha ha ha… Không cần phí sức, các ngươi không thể trốn thoát được đâu.”  

eyJpdiI6IngrdUJ6dHM1TlwvcnBGbGxLdXlOQnl3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkgwZk5SQUppXC9haGxXQTNsbWhsUmNPY0hDU3pxU2M2WUR1UStmTFo0Z3k3dVF2akh0WmFcLzljd0pJY2tGa0tIaUdDRERVTXQ5SFhSNWdGeGlKSmhHUmFOWlRrbGpBQkNVUjB5a0pHYWNKcVpsbzBkeDJ3VFp3UmtrbzAzaXBoWnFWSUR2aEZjT3MrTE0yTmVRXC9aR2pia011cFVzUU8wMzBcL3BmNHdHb3VSRU9IaWtQck01NklyRitEMDFQTG5xcERQeStRSHNhS3JRbm1yaEk1XC9qd3Z2YWJSckNZNUQxM29FbkdyQTBqZU5zZkZMUkZoUytOVVwvWEVEOUN2RmlKbWFxdXdJcm9GREIrZG04MVhoUjFqMHJaSEEra3paQjdmTkFhRERhVENNQk81ODllc1RwM2Y0SjZqbmlEVzFSRzRkRzViajFQaDJsVWlSTDl2RzNmeUhaVUo0ODBqVk5RQjRyVUNKTlwvNlRoNCsrNzdTYVNYQlhERGN3Sm4zRDBoZTZZUStTakhsWW1yN2pJZmcxMXVZZlFYaW9FcmZwNUYrdnpUdFpQcEJscDF6ZWZRNVp6anNpcm5xc3l6WUFiazQ5YzZiM2tWSlRkR3lyMUNGUzNVeng3d25abnJKaHdUWnRtN2haOHI1ajc3SWxsRlk5NlhNeU0raVkrSUVWOTdtM2FpeUdHZFUyTDFZXC9oREwxTkVJaVo4V3g5YjlUUXcwYXltbGxQcHVNdXRJWFFLT1FsaDlSKzEzekNrZkVYQTFqS2V6d1dSajBFM1Izb3FTVnFCQlwvc09MSk5Ic09wVWhqOTNYNEdRb1FTREpWWVl2RjcraExqVFl1U2hNOFwvR0JIcXVsMm5Fa2krRFZ2OVwveTQ0R01UUk1WTWZkNTdaQlZIVVFpa0xXXC9SYmoyUXhqcWkxTGtEN1dRbkZOQzZvSEg4RWNuQXZ5NEk2VzhZQnY5ZkZ6S2pacTFkS1BiSnVRUGJDaDFmald6ZzMreHdrZDYzc1ZpNVYzVGp4WCtGcjBiU3JNK3l1cksreVBNU01VNHQwWGFwMTcwNjZ5d0NJTkR3b3h0a3k1RGlrS1M5MnpsMnBkUVlaY2dGY3NpWXFKcGpkdDZ0UTBVYXdJaVFDXC9meGtzY3Z2UEV5UnYzclRhalVRQVMzOGliZm9SMD0iLCJtYWMiOiJlYzk4NTRmYTJjM2Q1YjM1NDllZjA5MDFlZDdlYjg4MTM0OWJhNTc0NTQ3ODg2NzU2OTAwNmU0NTYzZTU0ZTA3In0=
eyJpdiI6IjdJcVJSMkhLK0NBUU9lM2xqZVJqMXc9PSIsInZhbHVlIjoiQ0Fqc2FqT1dxWTBTcFhBYU9jRWpJellUbzFGRUNudEN2R0JLTUpNYlpjeEVlc0wrMDF6NGRRWjg2dFFCa2ZHMitoYTJ4ZGRcLytnNGVFaXd2V1FYek5kelNBQXRDcjhIaW5HdGkxYkMySGRGbktMOFlQaUZuV3Zra3VOVjJBOVU0aXlPZG53bW5Jc0NPVnVyR2tkSWwzT3dKR2U4WEtscjdDOFBad0V1RGdiOW81M1FHemtXY0tXcjNiWDJkb1wvZmg2U1ZcL0lINmhqcGw1TVNmaFgrUUZyaWVyOUYrNzlmbnIreUxaeWp0YVBuSjcyc3Q5ZkVYaExiWUtwY0tLd2ZoTlMySk5sNlk1SmROK3Qwd3BZRjZTMHNQNmtmODVXaWN3S2lDbU5oenAwVnJKMDBsSGJrb00wd1RcL3YzbzZaYTRCemZXVFdxUVdjUnRhSWF5aTc4RFE5Y2xZWHNZMDM4eXF2SkNQOE5lK0hTeEhTYkpkY29BNTZkOXJvVGgxOGw3dHZib1FoVW95dWYrcjF3THVSXC9lQVwvcVZjVENiVVBWXC9XeDN1eCtNbitNb0o2SUdMaGIrSnk2b1M0amNRUmloUkU3YUU4bTdncmlvUWxjSitsV2tvR1wvNFlidHA1VU1CUE4wUlpaek5McmJGd3VhRSswNEx2WkIzMGFXcVdKUTZndG1wK3pHNGQySVdBS3YyT2ZqSVQ1NUcxMEhITEF0R3RweGg2RWYxYVBYbm1GZld6ekVJejhlRHRsaU8wNm1tZDlFUzllYVlnRkRNdVdjcnNRdzk4b3MwUGMyQjRhTnJqbERwWjR4SW5VK1VqcDNqekM2d1VIUUl3anljOWpRQ0tLTmhHYVgydzVPVlB0RHIxdTl2WVEzT1cyS2Fld3ZtXC9XeTBDSXBjMzd5MURoZGhJQTZSTEROc3JNUmJCM0I0UXp1ZlwvNEtiY1RubUlLalwvQTRySDAyRWF4VU85eGo1QXlnaXgwYk9oNHVkRXQ5SjRIVzJ6enlTSklLMUEwRnBFTFNjZDdPcHd3S2lGZHRpWTcxNm53OUNaUWk5RWhDMkJncERyRkZiSEJyZlBXdXd5VzFGQ0NIZXlvRWp1QkNwRU4wVDFlc1wvK29CMWQzNlNzRVVCXC9QQk5aMUNEcWtHcDlrSWlhRmRDZitsc1graitqNzBJN3E5UG5xS2wxQWRCTVkwUFozOU1NWm5ZSGlMRExxUTc1TlF6SnlGWVpmM05HWXFPZ0dSVDhjcEo3RXYxXC9ibm5UQ2FCR2RiRENxVnNHMklscEJXN29wWFdiSG1cL29ZVUNWSGxXdU1HVUtBMnVWVlhjUW1DcnoyNVpNWncyXC9nUmtscXhmYWR5RVNpOHlRaEptNDlUek1vQjdxOGxPZExVZnZpc1JweW5DalR4YTJMQlNzM013ZUppXC9NVjBKNVlINmdMd0ZrK0FiRlFLb0U5ZE1IXC8rTll0M3VZblF0VVhXS1lIbFNJTCsxbndVekVTZGNqQ0E3RGJMNmN3N1JHbGozVVdrN2NaTnZqYVYyY1ZYWnIxaCtRSlwvVkI2V1RxWVFkZm5QeXNnU3FjY0p2aG5JYXFRcEtGZERvNThZN0dDNDlGeGZmdDJIMVpBbGsxREt5RXU2RTZOY1A1ODRsT1hXV2xZUWVVNVQ1aXRzOHk1eFZzR1FYRFBYYXoyOVZkUDBFS0RtZHZyOHF1R1BhV0Q5NlcrT2hIV1dQSXlSU0hUcmRRdjh4YUVlNEhhcmFua09jK3F3VXpEcEVkYm5TaTRMd0E0XC95NVozMmZJWGxnYzQ5Zk1XSFN6eTNNTkg0K1wvS0NXSjhCZ1N3bEdDRzZFVTRvSWl6VE5RWmZsZkdtbmdPeDh1ald6bFhFY0tTSTVUWWNiRDd3ZDhOanIwVDlIZ2RDakdtQUg2emdxNnVKSWM3djJHVEptRjFCTnZzSUhTV2tvWnRMc2VOdFBrVDNFSTU5QkljZUs4djNUemtSXC9ZNGlpQ2ZuNEpFbW5nUnpycVZMelRYM2VPVnFSd1VrSW9uU0RaTmxuMThjWHFcLzZTT2FCTU15c1NKdEphXC9RRzRzZlR6QktuMHBuOTZjM3A4MzNtTnVIaWdSXC9JVzBvdUwwSUxGeGdLSjNBbmlNXC9IeU1BaDl3VVprYVwvNTQzU0FNSTBDQTZGY3ZlaXNqNTZCZnAxSHJTVU40b3hcL1JzMk9mRGJYR3hhWnltRnR1RThxMzF1U0t6RDg0WG9XMUJxUDRobVRhVTN6XC9LaHhtcEo4eGkzVkh1cVpOUzh2Smordlg5aW5iaUJWdDRhN2JmK0MweHFFenFTWjVUa1QzSUI4aUVvblBxb1ZPWWFRZ09qQVwvdVRaRUcrRlllcWNaNm9tN0VzK3pCSkpvNlVJa0pQZDAzalRocGc1c05ickFjMEZJN0dhK2dMNSs5cWdSZGdvNWF3TXIyNm9KWmt4QmhUM3FrRFZPak1xamNOajRlTDVyZjdJTUJDcEJYRGFuKzhWMUZcL0w1UjhDUGNkcGFiTDdMQWk1UThWaU96R21qeURjWHRmQXllS0ZVMUozUXB4RmpxWVwvVENzcFR4M1REYlwvRnY5U2h0N21xS0poZktYN3FSaWYrNmJER1FMb1ZIMTFkUnpiSm5KRWlmeWcrRlRxOE92ZDZrZVFVQmtsRWVOWWxHdjZacVVKMzdPSG14ak9cL1BEc0dGNEdWbTFaYjFrb25vdXJsWENKajNvN2hsY2tLd0dCIiwibWFjIjoiZmJmYTQ1NDE2NWE3NjNiYTdjYTE0NDU1MTVmNzJmMWRhOTg2ODgzZGI5NjNjODYzNGIwNTFiOWFkNGM0M2ViYiJ9

             Bách Lí Kinh Vĩ nói vậy, giống như lời tuyên án của tử thần, nhất thời khiến cho trái tim của mọi người trong gia tộc Thượng Quan đều đồng loạt chìm xuống đáy vực sâu, không còn có chút hy vọng nào nữa.

Ads
';
Advertisement