Thôn Thiên Ma Hoàng cuồn cuộn ma khí, chậm rãi quay đầu, tập trung vào Đan Hoàng:
- Ngươi là lão Cáp Mô...
Khương Phàm nói:
- Nếu linh hồn của ngươi hoàn chỉnh, từ hôm nay trở đi nên rời khỏi Tịch Nhan đi. Ta sẽ thay ngươi mời một vị võ giả không gian cảnh giới Thánh Vương, mang theo ngươi đến các nơi trên thế giới bí mật cảm nhận.
- Nếu như nơi mai táng là ở tại một ít hải vực, ngươi có thể trực tiếp tỉnh lại. Nhưng nếu như là giấu ở đại lục khác, ngươi không nên khinh cử vọng động, về tới đây, đợi đến đại chiến Thương Huyền, cường giả các nơi dốc hết toàn lực, sau đó các ngươi lại mạo hiểm đi đến.
Thôn Thiên Ma Hoàng giận dữ nhìn hằm hằm Đan Hoàng thật lâu, mới nói:
- Ta còn không thể rời khỏi Tịch Nhan!
- Ngươi còn muốn mang theo nữ tử ta chạy loạn khắp thiên hạ?
- Nữ tử của ngươi? Hừ hừ, đó là đệ tử ta nhận!
- Là Hoàng ba vạn năm trước, sư phụ ta dạy ra đệ tử bây giờ là Thần Hoàng, ngươi mỗi ngày để nàng bế quan lại bế quan, đến bây giờ còn là Thánh Vương, ngươi dạy thế nào??
- Đó là vấn đề tư chất!
- Đánh rắm!! Nhất định là ngươi đang hấp thu nguyên lực bên trong Luân Hồi Hoa của nàng, kềm chế nàng trưởng thành!!
- Tiểu tử, ngươi thử lại rống một tiếng cho ta một chút?
- Đi!
Đan Hoàng lần nữa ra mặt ngăn lại, khuyên nhủ:
- Linh hồn của ngươi đều đã hoàn chỉnh, tiếp đó lại phải đi ra bên ngoài tìm kiếm Ma Giới Hoàng Đồ, đừng có lại đợi trong cơ thể nữ nhi người ta nữa.
- Hừ!! Ta còn chưa chuẩn bị cẩn thận.
Khương Phàm giận:
- Nữ tử của ta coi như mẫu thân của ngươi? Rời khỏi bụng mẹ còn phải làm chuẩn bị?
Thôn Thiên Ma Hoàng tức giận nói:
- Mẫu thân nó, ta là không chuẩn bị để giao nàng cho ngươi!!
Khương Phàm tức giận cười:
- Chúng ta ngươi tình ta nguyện, còn cần ngươi đồng ý? Cút ra ngoài cho ta!!
Thôn Thiên Ma Hoàng bực tức nói:
- Mẫu thân nó đã vốn đã nhìn ngươi không vừa mắt, ngươi dám chà đạp nàng, ta nuốt sống ngươi!
Khương Phàm trợn mắt đối mặt:
- Ngươi rời khỏi cùng ngày, ta sẽ liền động phòng, ngươi dám lại ngăn cản, ta một thương đâm chết ngươi!
- Các ngươi...
Đan Hoàng nghe được thì lắc đầu.
Lão bằng hữu này cuồng bạo lãnh khốc cả một đời, kết quả lại tìm tới 'ấm áp' tại chỗ Tịch Nhan rồi?
Cái này không phải tình cảm sư đồ, ý tứ trong lời nói giống như là phụ tử hơn.
Thôn Thiên Ma Hoàng và Khương Phàm mắt lớn trừng mắt nhỏ cả nửa ngày:
- Ta không nhìn ra ngươi thích nàng, ngược lại là nàng ngày ngày nhớ tới ngươi!
- Ngươi không phải ta, có thể biết ta?
- Ha ha, mỗi lần ngươi tới, nói hai ba câu đã đi, ứng phó ai đây??
- Lão già ngươi!! Nếu như không phải ngươi mỗi ngày ở bên trong người nàng, chúng ta đều đã có hài tử. Ngươi chính là chướng ngại lớn nhất khiến chúng ta không thể phát triển tình cảm, mẫu thân nó còn không biết điều. Mỗi lần tới gặp mặt Tịch Nhan, ta kéo nàng tay, đều như lôi kéo ngươi, nói câu tâm tình, đều như nói với ngươi. Không thoải mái! Buồn nôn!!
Đan Hoàng ở bên cạnh đều lúng túng cười.
Thôn Thiên Ma Hoàng hung hăng trừng nhìn Đan Hoàng, thật lâu mới cảnh cáo Khương Phàm:
- Ở đó mà đợi nàng, nếu như nàng chịu nửa điểm ủy khuất ở chỗ ngươi, ta nuốt cả thế giới Hỗn Độn của ngươi! Đừng cho rằng ta chỉ uy hiếp, tốt nhất ngươi nên hỏi thêm về tính cách của ta vớ sư phụ ngươi! Cho tới bây giờ ta đều là nói được thì làm được! Bây giờ, thả tất cả Thôn Thiên Ma tộc ra, sau đó lại theo giúp ta đi ra gọi Không Võ qua, nhất định phải thực lực đủ mạnh, đừng đưa một kẻ vớ va vớ vẩn ứng phó ta! Chuyện kế tiếp, thì không cần tới ngươi nữa.
Đan Hoàng không muốn Khương Phàm lại cùng hắn giằng co, vội vàng nói:
- Thả ra đi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất