Cuối tháng chín, Thái Sơ đại lục, Đế Thành.
- Tu Di Sơn đưa đến tin tức.
Thiên Uy Thần Tôn tìm đến chỗ Hứa Như Lai đang bế quan.
- Chủ nhân Tu Di khôi phục rồi?
Hứa Như Lai bị từng mảng phật quang bao phủ, nhìn thần thánh không gì sánh được, dáng vẻ hắn ngồi xếp bằng ở chỗ kia trang nghiêm, như là phật bất hủ.
Ở chỗ này đã gần nửa năm, hắn đã thành công đột phá đến Thánh Hoàng cảnh, có thực lực thống ngự một phương, thậm chí trù hoạch kiến lập hoàng đạo.
- Thần Phật đã vào khôi phục nửa tháng trước, tự mình phái người đưa tới tin tức, xin ngươi về Tu Di Sơn.
Thiên Uy Thần Tôn quy ẩn mấy trăm năm, đã không còn xử lý sự vụ đại lục, không nghĩ tới khi xuất quan chuyện đầu tiên mình nhúng tay đã lập tức mất đi quyền khống chế.
Trước đó Thần Phật trở về Thiên Khải, kỳ thật có thể bí mật tính toán Hứa Như Lai, để hắn trở về, lại cưỡng ép trấn áp.
Nhưng, Thần Phật cuối cùng vẫn là Thần Phật, khinh thường các loại âm mưu thủ đoạn, mà lại coi trọng mặt mũi phật môn, không muốn làm lớn chuyện, cho nên bất luận là triệu tập Thánh Phật tề tụ về hoàng thành, hay là trở lại Tu Di Sơn, đều vẫn chưa nói về chuyện của Hứa Như Lai.
Thật giống như cái gì cũng chưa từng xảy ra!
Cái này cũng tương đương với việc giữ lại mặt mũi cho Đế tộc, để lại mặt mũi cho Thiên Uy Thần Tôn hắn.
Trận nguy cơ khả năng dẫn phát phật môn cùng Đế Thành này đã tạo thành đại sự nội loạn cho Thái Sơ, và được chủ nhân Tu Di ẩn nhẫn lặng yên hóa giải.
Nhưng, phật môn thỏa hiệp mang ý nghĩa Đế tộc cũng hẳn là thỏa hiệp.
Lúc trước phật môn không có trương dương, bây giờ phật môn đòi người, Đế tộc cũng hẳn là sẽ thả người.
Cái này là ăn ý, cũng là im ắng cảnh cáo!
Nếu như trả người về, quan hệ giữa phật môn và Đế tộc sẽ không thay đổi,
Nếu như từ chối, hậu quả do Đế tộc gánh chịu.
Thiên Uy Thần Tôn không biết đã bao nhiêu năm hắn đã không có cảm nhận được loại cảm giác khó giải quyết này.
Hứa Như Lai ngồi xếp bằng với bộ dạng phục tùng, mặc niệm phật ngữ, bình tĩnh lạnh nhạt giống như thường ngày, cứ như chuyện cũng không có bất cứ liên quan nào với hắn cả.
Thiên Uy Thần Tôn khẽ nhíu mày, gia hỏa này ngược lại là đang giữ vững bình thản.
- Nếu như ngươi trở về, chắc chắn sẽ bị nội bộ xử lý. Phật môn sẽ không giết ngươi, nhưng sẽ vĩnh viễn trấn áp ngươi. Xá lợi của Phật Đà Thuỷ Tổ cũng sẽ bị rút ra ngoài, đưa cho truyền nhân khác.
- Nếu như ngươi không quay về, phật môn cùng chúng ta ba mươi ngàn năm liên quan bởi vì việc này tuyên cáo vỡ tan. Từ nay về sau, phật môn sẽ không lại có bất kỳ hợp tác nào cùng Đế tộc, cũng sẽ không lại chịu Đế tộc điều động.
Hứa Như Lai mặc niệm phật ngữ, hờ hững.
Giọng của Thiên Uy Thần Tôn hơi trầm xuống:
- Ta đang nói chuyện với ngươi!!
Hứa Như Lai dừng lại, than khẽ:
- Ngươi đưa ta đi, ta sẽ đi, ngươi bảo ta ở lại, ta sẽ ở lại. Quyền quyết định là ở trong tay Đế tộc, ta nghe lệnh là được.
Thiên Uy Thần Tôn nói:
- Ngươi không tranh thủ cho mình?
Hứa Như Lai lắc đầu khẽ nói:
- Các ngươi muốn bảo đảm ta, ta không cần nhiều lời, các ngươi muốn vứt bỏ ta, ta cũng sẽ không nói nhiều.
Thiên Uy Thần Tôn không còn cách nào khác, không còn che giấu, đi trực tiếp thẳng đến:
- Ta có khuynh hướng bảo trụ ngươi, điều kiện là... Ngươi nhất định phải quy thuận Đế tộc. Chỉ cần ngươi có thể tiếp nhận, chúng ta sẽ có những cách khác đi đền bù cho Tu Di Sơn. Cuối cùng là Tu Di Sơn phải sinh tồn sự bảo vệ của Đế tộc chúng ta, bất cứ chuyện gì, cũng có thể nói.
Hứa Như Lai không có nhiều do dự, nhân tiện nói:
- Ta có thể quy thuận Đế tộc. Nhưng, bất luận phật môn kiên trì như thế nào, cũng không thể đưa xá lợi Thuỷ Tổ trở về. Ta ở đâu, xá lợi ở đó!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất