Thiên Khải chiến trường!  

 

Bởi vì Thương Huyền kịch biến, đế ước sắp đến, vùng đất chiến trường Thiên Khải từ xưa đều là nơi để hoàng đạo tranh hùng lại lâm vào an tĩnh hiếm thấy.  

 

Tất cả hoàng thành phong bế toàn bộ, pháp trận mở ra, bảo vệ nghiêm mật, lại không có bất cứ kẻ nào được ra ngoài.  

 

Trong hoàng thành một ít bảo vật quý giá, cũng đều đều chuyển dời đến phía dưới tông tộc tổ địa.  

 

Bây giờ Thiên Khải chiến trường nào chỉ là an tĩnh, thậm chí đều lộ ra thanh lãnh.  

 

Bọn người Khương Phàm vượt qua vũ trụ, thẳng đến Tây Bắc Bộ Thiên Khải.  

 

Lúc này Bắc Thái Đế Thành đúng là thời điểm phòng ngự yếu nhất.  

 

Thời điểm trước đó, cho dù Đế Quân không ở đó thì cũng sẽ có Thần Tôn trấn thủ, cho dù là Thần Tôn không ở đó thì cũng sẽ điều càng nhiều Thánh Hoàng liên hợp tọa trấn, lại mật lệnh cường giả hoàng đạo phụ thuộc đề phòng cao độ.  

 

Mặc dù được tôn làm Đế Thành, tình huống bình thường không có người nào dám đến làm càn, nhưng chính là bởi vì như thế này, nếu như bị mạo phạm, thì sẽ trở thành trò cười, cho nên bất luận là Bắc Thái Đế Thành, hay là Đế Thành khác, đều cực nghiêm ngặt.  

 

Nhưng tình huống gần đây xác thực quá đặc biệt.  

 

Đầu tiên là Thương Huyền nhất thống, đế ước có hiệu lực, tất cả Đế tộc cũng bắt đầu tinh lực chuyển hướng tới lục địa.  

 

Tiếp đó là thất bại lớn tại Côn Lôn, tất cả Đế tộc ý thức được cuộc chiến Thương Huyền gian nan xa so với tưởng tượng, nên đã bắt đầu mở Tổ Miếu ra, mời Bảo vật Chí Tôn ra, tăng thực lực cho các cường giả Thần cấp, thậm chí bồi dưỡng Thần Linh cùng Thánh Hoàng mới, cho nên rất nhiều cường giả đều đi đến trong Đế Thành lục địa bế quan.  

 

Vì thời điểm đại chiến Thương Huyền có thể thống nhất hành động, Đế tộc điều động số lượng lớn tộc lão tiến về hoàng đạo phụ thuộc tại lục địa, cùng với hoàng đạo khác, thậm chí là hoàng tộc, bắt đầu bí mật liên hệ, uy hiếp lợi dụng.  

 

Lại sau đó, Hoàng Nê Đài kinh hiện thiên hạ, dẫn phát tranh đoạt điên cuồng, kềm chế rất nhiều tinh lực, Đế Thành nhao nhao đều lần nữa lựa chọn một vị Thánh Hoàng, lấy Hoàng Nê Đài phụ trợ, trùng kích Thần cảnh.  

 

Còn có sự kiện Phật Môn tiếp tục gây nên chấn động, Khương Phàm lại khiêng thiên môn phách lối đi câu cá, lại hấp dẫn tinh lực.  

 

Với vô số sự kích thích, bên trong Đế tộc bế quan thì bế quan, bận rộn thì bận rộn, thống lĩnh trấn thủ Đế Thành phía trên Thiên Khải lại liên tiếp bị điều đi, phòng ngự vừa giảm lại vừa mỏng, ngay cả bảo vệ xung quanh hoàng thành cũng bị mất đi vẻ náo nhiệt thường ngày.  

 

Có lẽ ngay cả Bắc Thái Đế tộc cũng không có ý thức được, giờ phút này bên trong Đế Thành Thiên Khải vậy mà lại chỉ có ba vị Thánh Vương đang tọa trấn.  

 

Trước đó còn có một vị Thánh Hoàng, một thời gian trước cũng tự tiện rời khỏi Thiên Khải, về tới lục địa phía dưới.  

 

Bởi vì đại chiến Thương Huyền sắp đến, trước đó tranh nhau trấn giữ Thiên Khải ngược lại thành hậu phương to lớn, ai bị ở lại phía trên, thì tương đương với việc bị cô lập, chỉ có ở lục địa cố gắng tranh thủ mới có thể đạt được bảo vật trong tổ từ, thậm chí là thần vật như Hoàng Nê Đài.  

 

Cho nên, vị Thánh Hoàng kia đã vụng trộm rời khỏi!  

 

Ngay cả Thiên Mệnh Thần Triều, Nguyên Thủy Thần Điện, Tinh Túc Thần Cung, tam đại thế lực phụ thuộc trong hoàng thành cũng đều chỉ có hai vị Thánh Vương tọa trấn.  

 

Bởi vì Thánh Hoàng là phải làm lực lượng xuất chinh tầng cao nhất vào Thương Huyền, không thể nào lại lưu thủ Thiên Khải.  

 

Kỷ Nguyên năm hai mươi, ngày hai mươi mốt tháng hai, bọn người Khương Phàm vượt qua hư không trăm vạn dặm Thiên Khải, vọt tới Tây Bắc Thiên Khuyết sơn mạch.  

 

Nơi này kéo dài hơn hai ngàn dặm, bị Đế Quân khắc lên dấu vết, bố trí pháp trận, cưỡng ép trấn áp, không nhận hoàn cảnh quỷ bí của Thiên Khải ảnh hưởng thay đổi.  

 

Có thể nói, hơn hai ngàn dặm Thiên Khuyết sơn mạch càng giống như là một tòa pháo đài.  

 

Đế Thành độc bá sâu trong ba trăm dặm, Thiên Mệnh Thần Triều, Nguyên Thủy Thần Điện, Tinh Túc Thần Cung, ở riêng ba khu biên giới tại các dãy núi, hoàng thành sở thuộc đều chiếm chừng trăm dặm.  

 

Tây Bắc Thiên Môn thì lơ lửng tại một nơi phía đông Thiên Khuyết sơn mạch cách đó hai trăm dặm.  

 

Sau khi Đông Hoàng Càn, Đông Hoàng Toại, Đông Hoàng Lăng Tuyệt, bí mật tru sát cường giả trấn thủ thiên môn, bắt đầu liên thủ ký kết bình chướng không gian, không hy vọng xa vời hoàn toàn che đậy, nhưng phải tận lực chống lại năng lượng trùng kích.  

 

Khương Phàm kiên nhẫn chờ đợi bọn hắn chuẩn bị, nửa ngày sau, hắn kích phát 'bản thân' trong tâm hải.  

 

Một bản thân thức tỉnh, mênh mông huyết khí cùng hồn uy cuồn cuộn khắp toàn thân, trùng kích huyết nhục hài cốt, khuấy động khí hải.  

eyJpdiI6IkwrVnMxdDRKMlVUekFGenI5K2F1K3c9PSIsInZhbHVlIjoicG9TQmlZelFQMGgrUHlVbFEwOUw2K3lDM1VhdUFWRXE4YXpSc29LajZJRENFM2lEd1o3VzRtMXF3Vk1YVkJ2VCIsIm1hYyI6IjA3MDliNGU5MDEzZjc0N2VkZjk2NDMyNTBkN2Q1ZWE1ZGI3OTRjN2MzZTNmNGNkN2JlZDRmMTI3MmYwMGM1MjIifQ==
eyJpdiI6InRBWktJb3ZsVUdkdjhsZHFPejNNYVE9PSIsInZhbHVlIjoiVFVNZXRzQ0pjRVFPNERcL3JlaHJtdnhvVDJTMXFZVURqUHZZQ3dmcmFNb3dsaGVwODkzTWxpUE54VXdQVUx5bWpXWDYrXC95XC93ZWFheUJ3WTZBNmQ0em9ndUVoWlRVd2ZqRkFLNWZabFFmSlhlTFYxMFhnWVNNOXhEVEcxdE1HQXdlOU5HbHdcL0xWZkROUUdONFU4VWdRYnowdCs4cUlDOFViMGI1Q2RKeUFSWWxDVWR1dTAxTjVRRDF0T3Ftb2xwSUFNMGdqcmpQZnBlZDRtOWxaQmx2VWhaVnIrVFlMVHZjY3dKdThLc2RodFZ1bmtQWlNSYXBJUnE2WnJHR0tDT0U0SDdacWo4K0R2b0s5U3VaUGd4MzQ1SmpsUHZcL2drT3dZQkNxcWZod2RpR3htbkxLdVwvQ1VXdW9xZEpmWXg2WnVFU1J1N2JFa0ZXMXV4MTljR3hyTU84eUw3VFZYbnBHTU1MQWR1SjU3bDJpSlNyaFE4RnJuaHEwYjFCRGZNWDRWWUlHZDJjU1BRbnRBTWkra1Q3SXAzKzg1UCtKS2VjTFFiNVRpdHEyRkU3V29WdlZkdXBQcUp1c25DMzFtUHBEYlJqWW16ZE5GVG9Oc29tRDBcLzBqclZPZEtkY3NDdEExQmhqUnlVZWJyNExJPSIsIm1hYyI6ImFhN2ZmOWRiNTJkNTQ0YmRlYTUzZDA3NDJjNDlkMDkzM2YzZTQ4YzI4Njg5YTRlZTlmZWI4ZWVkYmU3OGM1NjIifQ==

Ngay sau đó là bản thân thứ hai, vị thứ ba... 

Ads
';
Advertisement