Đan Đại Chí Tôn - Khương Phàm (FULL)

 

 Mặt đất bao la, mười vạn dặm núi sông đều rõ ràng nghe được tiếng lệnh quát này.  

 

Lăng Tiêu Chiến Thần và các cường giả nhao nhao kinh động, cho dù đang bế quan cũng đều cưỡng ép xuất quan.  

 

Đế Thành có biến?  

 

Phía dưới đang rất bình thường mà.  

 

Chẳng lẽ là... Thiên Khải Đế Thành?  

 

Bắc Thái Đế Quân không đợi bọn người Lăng Tiêu Chiến Thần thì đã bay lên không, trước một bước vượt qua bầu trời, chạy tới tế tràng Thiên Trụ sơn ở ngoài vạn dặm tại Bắc Thái đại lục.  

 

Đế uy vô biên, trời đất hỗn loạn, tất cả trật tự, đại đạo ở xung quanh đều không còn tồn tại ở trước mặt hắn, mà là lâm vào bên trong nghịch loạn vô tận.  

 

Hắn như là hành tẩu ở bên ngoài trật tự, siêu thoát khỏi thế gian, như là thời không đều sụp đổ xung quanh ở xung quanh hắn.  

 

Thiên Khải chiến trường, Tây Bắc Thiên Môn.  

 

- Không sai biệt lắm chỉ?  

 

Đông Hoàng Lăng Tuyệt lo lắng nhìn qua thiên địa quy về hư vô hơn hai ngàn dặm, khẩn trương đến muốn hít thở không thông.  

 

- Ngươi đó, tuổi còn rất trẻ, còn cần rèn luyện, gặp được chuyện cũng đừng hốt hoảng, phải chú ý quan sát, phải dùng tâm tư, lại làm ra phán đoán...  

 

Đông Hoàng Càn đứng chắp tay, dùng lời nói thấm thía dạy bảo.  

 

- Giáo Tôn nói đúng lắm.  

 

Đông Hoàng Lăng Tuyệt tranh thủ thời gian cúi đầu, không còn dám biểu hiện quá khiếp đảm.  

 

- Ngươi là tương lai thần giáo, cùng đi theo chúng ta, phải chú ý quan sát, chú tâm học tập.  

 

Đông Hoàng Càn bình tĩnh lạnh nhạt.  

 

Đông Hoàng Toại ở bên cạnh nhìn mà lắc đầu, bởi vì đầu ngón tay Giáo Tôn vác tại sau lưng một mực đang run rẩy kịch liệt, ngay cả 'lời nói thấm thía' tại giờ phút này cũng hoàn toàn khác biệt so với bình thường, cũng rõ ràng là đang cố ý che giấu hoảng hốt.  

 

Dù sao bọn hắn cũng là người phụ trách con đường quan trọng nhất, không chỉ phải cực lực chống cự năng lượng tại Thiên Khuyết sơn nơi đó trùng kích, để thiên môn giữ yên lặng, càng cần tại thời khắc mấu chốt cưỡng ép phá huỷ con đường hơn.  

 

Quá sớm, không được, dễ dàng kinh động trấn thủ phía dưới.  

 

Quá muộn, càng không được, nếu như Đế Quân đột nhiên giết lên, ba người bọn hắn nhìn như cao ngạo Thánh Vương Thánh Hoàng, trong nháy mắt đều có thể bị giây thành cặn bã.  

 

- Không tốt!  

 

Đông Hoàng Toại đột nhiên hét lớn một tiếng.  

 

- Ngọa tào! Tới?  

 

Đông Hoàng Càn la một cái nhảy dựng lên.  

 

- Không có, giải buồn.  

 

Đông Hoàng Toại cười ha ha.  

 

- Thằng ranh con, ngươi cần ăn đòn! Tới đây cho ta!  

 

Đông Hoàng Càn giận dữ, một tay bóp lấy cổ Đông Hoàng Toại, nhét vào nách muốn đánh cho tê người, nhưng đúng vào lúc này, thiên môn đột nhiên nổi lên cường quang, cửa đá đóng chặt ù ù run động, như là liền muốn rộng mở.  

 

- Tới?  

 

Toàn thân Đông Hoàng Càn, Đông Hoàng Toại, Đông Hoàng Lăng Tuyệt lập tức lạnh cả người, tiếp đó là lên tiếng hét to:  

 

- Đánh!!  

 

Ba vị cường giả không gian phóng thích toàn bộ năng lượng đang vận sức chờ phát động, ngưng tụ thành không gian loạn quyền, trút xuống cửa đá.  

 

- Đánh!  

 

Cộc cộc cộc cộc!!  

 

Đông Hoàng Càn đang khẩn trương, sợ hãi và sự điên cuồng, hắn cuồng loạn phóng thích năng lượng không gian, âm điệu cũng thay đổi.  

 

Đông Hoàng Toại, Đông Hoàng Lăng Tuyệt càng sợ hãi hơn, toàn thân đều đang run rẩy, tròng mắt đều trừng đến căng tròn, kẻ đang tới phía dưới chính là Đế Quân, mẫu thân nó, là Đế Quân nha!  

 

Dưới áp lực cực hạn mà cả ba đều điên cuồng phóng thích, hình thành cuồng triều năng lượng hủy trời diệt đất, diễn biến thành lít nha lít nhít trọng quyền không gian giống như mưa to gió lớn vọt vào con đường Thiên Trụ sơn.  

 

Bình thường mà nói, dù là Đông Hoàng Càn thành thần đều khó có khả năng ngăn cản Đế Quân đang muốn giá lâm Thiên Khải, nhưng... Đây là đầu con đường không gian, toàn bộ con đường đều là không gian đạo ấn xen lẫn mà thành.  

 

Đám người Đông Hoàng Càn điên cuồng trùng kích, không đả thương được Đế Quân, lại có thể để con đường đâm đến Thiên Khải vặn vẹo kịch liệt.  

 

Giờ phút này Đế Quân đang cưỡi trên tế đàn, con đường lao thẳng tới Thiên Khải lập tức sôi trào mãnh liệt một như cơn lốc, số lượng lớn sóng triều không gian từ bên trong đổ xuống, trùng kích bầu trời, tàn phá bừa bãi.  

 

Rốt cuộc Đế Quân cũng xác định được phía trên đang xảy ra chuyện lớn, hắn không nhìn con đường đang hoắc loạn, nghịch thiên mà lên, thẳng đến Thiên Khải!  

eyJpdiI6InVnTkZDUkRQTFJUVmh5WU0zeUlJYXc9PSIsInZhbHVlIjoiMG1KbVRTaCs3czVjUWV0ZDZnMmZ2b0Y4RWRxZElJQThGQ0xYa29KcnRSVEdhRmVqbjlwM2lXOU5rVjJla0tIeiIsIm1hYyI6IjlkZjExMjZhNTFhNjM1OTg1YzhhMTY0NTQ3ZDJkY2JlOGIzN2VlNTQ4MzVhNDAwMWEwYjI0NzFiNjIxYTg2YzIifQ==
eyJpdiI6Ill3R2dzM05yc1FMdTV2XC9vVWE0blpBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjhCTWIzaU5mc1kwRnk0NWN5RWNpcXFQSHRMc3JNUUQyUVZmVUpNZTBJM01ndVFHY1o0UGgzekV1QWNmbTdkdGJCWW5CTSszWCtxUExWdmhrVVNaNjU0ME9mWHJBc2duWkdqdWhlXC9kdzZLNGsxXC8zRXBIYXRnaEFtK0lPVVMwTTFiR3k4RnkrcTI0SVpWVWkwY2NxUFR3PT0iLCJtYWMiOiIzOWQ3ZGM5M2Y0NDI0YTZiZjI5OTYwOWY3YzVjNzdiNmQzNDE2MGFhMmM0MzYwMmQzN2JmYTgxZDQwMzY5NTczIn0=

Các trấn thủ xung quanh tế đàn cao giọng gào thét, cưỡng ép thôi động tế đàn, cỗ vững chắc con đường như trụ trời, bảo đảm Đế Quân lên trời.

Ads
';
Advertisement