Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 

Thượng Quan Lung nói: "Nếu ngươi không tin, vậy chờ xem, ta đã đưa tin Kình Thiên các, không tới mấy ngày, bọn hắn hẳn sẽ đến đây,  

 

đến lúc đó ngươi xem Ngụy đại ca ngươi đối với ngươi sẽ là thái độ gì!"    

 

Nghe được ba chữ Ngụy đại ca, con ngươi mờ tối rốt cục tách ra một tia ánh sáng, Thượng Quan Ngọc hít một hơi thật sâu, cắn răng nhìn mẫu thân nói: "Ta sẽ hỏi hắn, mẹ, là ngươi sai, Ngụy đại ca sẽ không bỏ ta."    

 

Sau khi nói xong, dụi mắt một cái, đóng sập cửa ra ngoài.    

 

Nàng đi rồi, một bóng người mới từ bên ngoài tiến đến, chính là Hữu hộ pháp Đồng Ngọc Tuyền, cũng là phụ thân của Thượng Quan Ngọc, phu quân Thượng Quan Lung.    

 

Chỉ là Đồng Ngọc Tuyền vẻ mặt tức giận, trừng mắt Thượng Quan Lung nói: "Ngươi rõ ràng biết Ngọc nhi đối với Ngụy Vô Song tình căn thâm chủng, đời này không phải hắn không gả, vì sao đả kích nàng như vậy? Ngươi có còn là mẹ nàng hay không?"    

 

Thượng Quan Lung hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói: "Chính là bởi vì ta là mẹ nàng, cho nên mới nói những điều này với nàng, ta cũng là muốn tốt cho nàng."    

 

"Vậy ngươi muốn nàng đi câu dẫn Dương Khai thì sao?" Đồng Ngọc Tuyền nắm chặt nắm đấm, cổ đã nổi gân xanh, "Cũng là vì tốt cho nàng?"  

 

"Đương nhiên!"    

 

"Ta D1t ngươi! Ta thấy ngươi vì mình lòng lang dạ thú!" Đồng Ngọc Tuyền cắn răng phỉ nhổ, "Dương Khai tuy chỉ là Đế Tôn, nhưng đã có thê ̉lập nên một nhị đẳng thế lực, hiển nhiên tiền cảnh rộng lớn, nếu ngươi có thể đắp lên quan hệ với hắn, tất nhiên là như hổ thêm cánh!"    

 

Thượng Quan Lung nhàn nhạt liếc hắn một cái, không nhanh không chậm nói: "Ồ? Ngươi cũng có thể nhìn ra hắn tiền cảnh rộng lớn? Nếu nhìn ra điểm này, vậy ta để nữ nhi theo hắn lại có gì không tốt? Ngụy Vô Song mặc dù có chút tư chất, nhưng cũng không gì hơn cái này, nếu như mất thân phận thiếu các chủ Kình Thiên các, hắn chẳng phải là cái gì, còn Dương Khai khác, đã có thể sáng tạo nhị đẳng thế lực, lại có ngũ phẩm Khai Thiên là hộ vệ, ngày sau thành tựu còn có thể nhỏ sao? Hai người này đơn giản khác nhau một trời một vực, đổi lại là ngươi, ngươi chọn ai làm rể hiềb? Huống chi, tâm tư Ngụy Vô Song trong hai năm qua, ngươi không phải là không có phát giác, ta nói những lời kia với Ngọc nhi, có một câu là sai sao?"    

 

Đồng Ngọc Tuyền trầm mặt nói: "Ngụy Vô Song xác thực không đáng phó thác, nhưng Dương Khai lại là tâm tính như nào ngươi biết sao? Chúng ta lần thứ nhất gặp mặt mà thôi."    

 

Thượng Quan Lung khẽ cười một tiếng: "Không sai, là lần đầu tiên  

 

gặp mặt, nhưng đừng quên, ta là nữ nhân, nhìn nam nhân vẫn còn có nhãn lực, không luận phẩm hạnh như thế nào, Dương Khai là người làm đại sự, Ngọc nhi theo hắn, sẽ không khuất nhục nàng."    

 

"Mặc kệ hắn có thể làm được việc lớn thế nào, Ngọc nhi không thích, hết thảy đều không được!"    

 

"Lâu ngày tự nhiên có thê ̉ sinh tình!" Thượng Quan Lung hừ lạnh nói, "Nếu ngày sau có thể sớm chiều ở chung, đợi Ngọc nhi sinh cho hắn một con hai nữ, sẽ còn không thích hắn sao? Nếu thật như vậy, chẳng những Ngọc nhi có thể được hạnh phúc của mình, Phi Hoa phảng ta nói không chừng còn có thể thừa cơ chiếm đoạt Hư Không Địa, đến lúc đó nhất định có thể thực lực tăng nhiều!"    

 

"Thượng Quan Lung, sao ngươi lại biến thành như vậy?" Đồng Ngọc Tuyền mờ mịt nhìn nữ nhân của mình, như thể nhìn một người xa lạ.    

 

"Ngươi có tâm tư chất vấn ta, còn không bằng đi khuyên nhủ Ngọc nhi, ta biết Ngọc nhi cùng ngươi từ trước đến nay rất tốt, cũng rất nghe lời ngươi, ngươi khuyên nàng chắc chắn hữu dụng hơn ta. Đương nhiên, ngươi cũng có thể lựa chọn thiện ý lừa gạt, chỉ là đến lúc đó sợ rằng nàng sẽ thương tâm càng sâu!"    

 

Đồng Ngọc Tuyền cắn răng trừng mắt nàng, Thượng Quan Lung thần sắc đạm mạc, thờ ơ.  

 

"Xà hạt phụ nhân!" Đồng Ngọc Tuyền chửi mắng một tiếng, cu ̃ng đóng sập cửa đi ra ngoài.    

 

Thượng Quan Lung nặng nề cầm chén trà trong tay đập xuống đất!    

 

Mấy ngày sau, đang ngồi tĩnh tu, Dương Khai rõ ràng phát giác được Phi Hoa phảng bỗng nhiên dừng lại, một lúc lâu sau, lại tiếp tục tiến lên.    

 

Gọi Lô Tuyết hỏi thăm một phen, lúc này mới biết được là người Kình Thiên các chạy đến hội hợp cùng Phi Hoa phảng.    

 

Dương Khai tinh tế cảm giác một phen, quả nhiên phát giác được bên cạnh bí bảo hoa sen có một tòa cung điện cự đại sánh vai tiến lên, bên trong cung điện kia cũng không ít Khai Thiên cảnh.    

 

Lại qua sau hai canh giờ, ngoài cửa bỗng truyền đến tiếng đập cửa, Lô Tuyết nói: "Đại nhân, Kình Thiên các thiếu các chủ Ngụy Vô Song tới chơi, nói là phải ngay mặt cám ơn đại nhân ân cứu mạng."    

 

Dương Khai mặc dù không muốn gặp, nhưng người ta là đến nói lời cảm tạ, cự tuyệt ngoài cửa cũng không tốt lắm, chỉ có thể mời Ngụy Vô Song vào.

Tầm nửa ngày sau, Ngụy Vô Song đứng dậy cáo từ, Dương Khai mỉm cười tiễn biệt.    

 

Đợi người này rời đi, Dương Khai mới nhíu mày.    

 

Ngụy Vô Song này dáng dấp mày rậm mắt to, khí độ bất phàm, dù sao cũng là một thiếu các chủ nhị đẳng thế lực, từ nhỏ được ưu lương bồi dưỡng, có thê ̉có dung nhan như vậy cũng không kỳ quái.    

eyJpdiI6IjIwZHQrYmY1aXJ6WWVtcDFFd0RjUmc9PSIsInZhbHVlIjoicUcyUWVBSk1iV1V6SWpoR0hzVU0xTlVMYnZOWDlNQnZWOHoxWWhyZlNpajVuUE9cL1dqbWRXTUVJeE5LVXJWUFoiLCJtYWMiOiIwYmVkMWFiY2ZhMmVkM2VjZDFmNjJmMTZhM2Y1ZjM3ZGVkMjI5YWU2YmFlOTJjOTczNjY4YTQwOTk3NzFmNjI0In0=
eyJpdiI6IkIweHRDYjBMRytvdTNvXC9tVUxCSmZRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImNNR092dzQ4STlFOFV3d0RtQ0VtSldZT01kTkVxdDdmY0JLbkNXSkRjcEo5U3NQMU5vY2VrQ1hGTnRIYkRCTWV1T2RkTWJSWXhLdVdJV2FyMkRVK1ludlIyTmlUUG5QMnZ3NGRpUGZvZlU3Mkg3OVNRaUVGSG1oajNDRlY3c1ZMXC9ocU5rTGdZYkZPRDNGb0JybFBMMmtjMDVUckJXSldPVmxcL1h0VVpDQ0VnTXRObGZPRk83emt5SURHVm9uOFYzM044aXJGVzNmaGxISDgrb2NMelFsQkZIMEZoRDFMbjJ2S20wRm5iT2RNeDdsakdNVzFXTEliRUNpaHJTNVlrbUgzQjl2enVRNml0Vis4azZmaTdFTjBvTHNKM0NZaWtXUXVsNXZUekx4a29QTHVxTGFLQW9EcVk2UGtcL0JEMjl5NUZhelE5MUo4N1wvdmxNeDBTN3l5RnllT1F1WW5UcUtVajRzM1d2XC83UE1xSmN5Y3d1dmZwT0I2OGd0ZlhlT3Fnd1RsUGp3WFkxckZUSjYrNmRcL1wvcHB4WHVtXC9WbWFnR2R4VXdVSkZOZVhUZldETEZsd0JnXC9HNFN4Qzd3ZzRBbkE0TkZDXC9VXC9ubEtCUGd6MWZTNFl4R2RLS1JcL2xYUm9VY1JwQXZMc3UycE9Sb3ZDblk5OHozVjJMQTFXUzlWaUQ5ZVJKeVVaRjRYWHRoc2NnclRrOG0zYVZqeHE4ZnlZallJSlM1MzllMXo4TElaV2VOMU91bWFuMVNNRXZySTladmNQZFhSZWZCM3c5YTFUNVVZTEttTVBnT0dxVXVrMHJRRWxqTEtiZ0ZRc1lUV2ZsYUJ5ekNIZmNLcmVpUHhYcXl4VnRZTjdTU3NUQXc4MnRwb0NZalNFeHdCSVVrZkp2aWM1OGc2RFhrTFBpZE1hc1NoN2RPazQyd3VSUHFTTml2R2liYzdaVkxCTjNsTjdZYUVVcnhcL3RqWVpVNENYR2t5WWtnQWx1VnVscXZMRW1YTGNIcmZFNHBCVFNiTlFKYTNvWTcydXpDSTZyRXg0TStRZVRIR2p1VVFUT1hUcDEyZEQrY01PZFZiMlgrWk1DMXNQV1FmOHhxVFRVWmlTT0lJdG1EaFl2Y0pjSm1Fa1hQanZVSU92V01xZ2YrR3FJXC9xS3lGSCtJNmoyczg9IiwibWFjIjoiOWRiNTI1NzdiYzE4YTdhNzgzYWY4N2QyZGY5NzQ3MDQxNmQ2ZDY3OTY0YjYzMWI4MjlmYmExNmQ4YTkzOGZhMyJ9

Nếu không phải hắn muốn xuống tay với Ma Vực, kết quả bị Dương Khai đưa vào trong hũ, nói không chừng thật đúng là sẽ để cho hắn chạy thoát.   

Ads
';
Advertisement