Dương Khai không khỏi nhíu mày, nếu Ngọc La Sát thật khó chơi như vậy, vậy đúng là phiền phức, bị người ta đi theo như vậy đúng là không thoải mái.    

 

Trầm ngâm một hồi, Dương Khai mới gật đầu nói: "Nếu như thế, vậy ba ngày sau ta đi gặp nàng."    

 

Bùi Bộ Vạn nghe vậy đại hỉ: "Dương lão đệ trượng nghĩa, vậy ba ngày sau, lão ca ta ngay tại Tu La tràng xin đợi đại giá!"    

 

Đợi Bùi Bộ Vạn rời đi, Nguyệt Hà mới nói: "Thiếu gia, ngươi thật muốn ứng chiến?"    

 

Dương Khai nói: "Bùi chưởng quỹ cũng đã, Ngọc La Sát là người kiên nhẫn, nếu lần này cự tuyệt, nàng khẳng định còn sẽ có lần tiếp theo, lần sau nữa, so với dây dưa không rõ, không bằng giải quyết dứt khoát."    

 

"Vậy thiếu gia cũng nên cẩn thận." Nguyệt Hà che miệng cười khẽ.    

 

Dương Khai ngạc nhiên nói: "Ta cẩn thận cái gì? Ngươi còn sợ nàng có thể làm gì ta?"    

 

Nguyệt Hà nói: "Ta là sợ thiếu gia thất thủ đánh chết người ta, tuy nói trong Tu La tràng sinh tử tự phụ, mặc dù có người chiến tử cũng  

 

không thể trả thù, nhưng Ngọc La Sát dù sao cũng là đệ tử hạch tâm Tu La Thiên, nếu thật bị ngươi đánh chết, chỉ sợ cũng phiền phức không nhỏ."    

 

Dương Khai hách nhiên nói: "Không đến mức, ta từ trước đến nay luôn thương hương tiếc ngọc." Quay đầu nhìn về bọn người Lãng Thanh Sơn: "Chúng ta có thể phải ở đây một hồi, nếu các ngươi không có chuyện gì đều có thể đi Tu La tràng lịch luyện, liều mạng tranh đấu vĩnh viễn là cách trưởng thành tốt nhất, chỉ có một thân lực lượng cường đại lại không hiểu tranh đấu cũng vô dụng."    

 

Bọn người Lãng Thanh Sơn vội vàng đồng ý, không ít người lộ ra vẻ kích động.    

 

Đi theo Dương Khai hơn mười năm này, mỗi người bọn họ đều nhận được to lớn trưởng thành, nhất là Lãng Thanh Sơn, năm đó hắn nho nhỏ Đế Tôn, vừa mới ngưng tụ đạo ấn, mà bây giờ cũng đã ngưng luyện mấy loại ngũ phẩm tài nguyên, thực lực tăng lên to lớn.    

 

Nhưng trong Thái Khư cảnh kia lại hiếm có cơ hội có thể tranh đấu, bởi vì ở trong Thái Khư cảnh, Dương Khai gần như là một tay che trời, bọn hắn căn bản không có chỗ phát huy.    

 

Không thể không nói, Tu La tràng đối bọn hắn là chỗ lịch luyện tuyệt hảo.  

 

Ăn uống xong, đám người mướn phòng nghỉ ngơi.    

 

Tin tức đệ nhất Địa Bảng Tu La tràng khiêu chiến Dương Khai lan truyền nhanh chóng, rất nhanh truyền khắp Tinh Thị, làm đến sôi sùng sục lên.    

 

Ngọc La Sát bây giờ uy danh hiển hách, tự nhiên có thật nhiều người chú ý, nàng là đại biểu chiến lực mạnh nhất dưới Khai Thiên cảnh, trận chiến này còn chưa đánh đã thu hút sự chú ý của vô số người.    

 

Rất nhiều người đều đang thăm dò lai lịch Dương Khai, biết được hơn mười năm trước hắn đánh thắng Ngọc La Sát, cũng không khỏi giật mình.    

 

trong chiến tích của Ngọc La Sát cũng thua trận không ít, nên mặc dù có chút giật mình, nhưng cu ̃ng không ai quá xem trọng Dương Khai, dù sao mười mấy năm qua, Ngọc La Sát trưởng thành rõ như ban ngày, có thể nói là bay vọt.    

 

Năm đó người có thể đánh thắng nàng, bây giờ đều chỉ có phần ngưỡng mộ nàng, Dương Khai kia đoán chừng cũng không khác lắm, nghe nói hắn chẳng biết tại sao mất tích hơn mười năm, gần nhất mới bỗng nhiên hiện thân, mặc kệ hắn hơn mười năm này có kỳ ngộ gì, đều khó có khả năng là đối thủ Ngọc La Sát, đến lúc đó sẽ chỉ bị chà đạp.  

 

Tu La tràng vốn là một trong sản nghiệp để Tu La Thiên kiếm lấy tài nguyên lớn nhất, đối với trận tranh đấu này đương nhiên tận hết sức lực điên cuồng tạo thế, đã sớm mở ra tỉ lệ đặt cược cực cao, dẫn tới vô số võ giả điên cuồng đặt cược.    

 

Ba ngày thời gian thoáng cái đã qua.    

 

Tu La tràng khí thế ngất trời, người người nhốn nháo, đếm mãi không hết võ giả tràn vào nơi đây, chỉ vì muốn thấy phong thái Ngọc La Sát, từ ba năm trước sau khi Ngọc La Sát đoạt được đệ nhất Địa Bảng, nàng đã rất ít ra tay, bởi vì dưới Khai Thiên cảnh trên cơ bản không ai có thể dưới tay nàng chống nổi thời gian một chén trà.    

 

Cũng không có tên nào không thức thời dám đi khiêu chiến nàng.    

 

Hôm nay nàng rốt cục muốn xuất thủ một trận, tự nhiên dẫn tới vô số người chạy theo như vịt.    

 

Bên ngoài Tu La tràng, Dương Khai dẫn Nguyệt Hà thản nhiên đi tới, sớm đã xin đợi ở đây, Bùi Bộ Vạn bước nhanh đến, nhiệt tình tiến lên đón, ha ha cười nói: "Dương lão đệ, ngươi tới."    

 

Cho tới giờ khắc này hắn mới rốt cục yên lòng, trước khi không gặp Dương Khai, hắn thật đúng là sợ Dương Khai lỡ hẹn không đến, nếu thật như thế, Tu La tràng tạo thế mấy ngày nay chẳng những uổng phí công phu, ngay cả hắn cũng phải đau đầu.  

 

Dương Khai gật đầu, xem như bắt chuyện qua.    

 

"Hắn chính là Dương Khai?"    

 

"Hẳn là hắn, dáng dấp cũng không có gì đặc biệt."    

 

"Nhìn hai tùy tùng đi theo sau kia, trông như hoàn khố công tử nhà ai a, loại người này có thể có bao nhiêu thực lực?"    

 

Bên cạnh bỗng truyền đến từng đợt tiếng nghị luận, Dương Khai quét mắt tới, thấy hai bên đường phố đứng đầy võ giả, từng người chú mục đến, đều lộ ra vẻ tò mò.    

 

"Những người này là. . ." Dương Khai khẽ nhíu mày.    

 

Bùi Bộ Vạn nói: "Những người này đều là người ủng hộ nha đầu kia, không cần để ý."    

 

Dương Khai yên lặng, không nghĩ tới Ngọc La Sát lại có nhân khí cao như vậy, ngẫm lại cũng không kỳ quái, nữ nhân kia xinh đẹp, vóc người cũng đẹp, nam nhân nào không thích? Chủ yếu nhất là, tinh thần kiên nhẫn truy cầu thắng lợi của nàng cũng có thể gây nên rất nhiều cộng minh của võ giả tầng dưới chót, tự nhiên có thể khiến người ta sùng kính có thừa.    

 

"Tiểu tử họ Dương kia, đợi chút nữa cố chống đỡ Ngọc sư tỷ mấy chiêu, đừng thua quá khó coi." Bỗng nhiên có người hô to lên, nhiều người khác cũng cười ha ha theo.  

 

"Ngươi tốt xấu cũng là nam nhân, tối thiểu nhất cũng phải chống nổi mười hơi a, đừng để nam nhân chúng ta mất thể diện."    

 

"Nếu không muốn chết chủ động nhận thua là được, cũng không mất thể diện!"    

 

"Ha ha ha ha!"    

 

Võ giả bốn phía mồm năm miệng mười la hét, nghe giống như là động viên Dương Khai, nhưng này trong giọng nói lại tràn đầy mỉa mai trào phúng, hiển nhiên cũng không coi trọng hắn.    

eyJpdiI6IkV0U1wvNVlvWUtoSnRxcjZUNnRZR2N3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IjY0dUd6Z3k2U0NNZmtMc0htT2E3ZnR6RDN0UmI0S3ZwTUIzTDBBQ29yNEFkajlGZENcL0xaSnJ5bUtBMWZYZnFmIiwibWFjIjoiYmQwYjg5MDQ3NWNmYzhkNGQwZDI0MDlkMDlkYWY1YWM2ZDI5ZGY3MmI1NGIxZWRkOTZjZTY2MmNiYzc0ZWEyNyJ9
eyJpdiI6Im00cTh0eG81bUtKUmtRUWVHWlwvcFFBPT0iLCJ2YWx1ZSI6InVlVzFUdFgxM3prT3RaQVZRTmduTzlrRnRBZDhwMTV6eFVZaW9ZdzdxSWVKUVkwWmR1VVNNMDFaYVFIKzNtekNRNjdSNkp5QXFVNG5lMHlDT01hcDB2cGdWeUczWjZ5UXdabVpCUU5yRTdzclFVWGJmU3RLVkUwbGlabXNBTE9YYWJYZnRubHNyR2hsMDU0ZzN5UU1vVExrd0N0cjBQaUlWZkY4T2ZJem5XRGxoaGJwXC9LTVAyZ21NV3lGY0VjUkppYVV0RFdpOHJiT2w0MzdkelZCNTFtV3ZDSVwvQXlaeFcwUFFWZ0R6bG1KZGxuNXFla0x0NVZzRG5QT0ZFNE1MNVNhUitDVk5XcURKa3I3SmQwbXhyOG52SXZTXC9FY0NaZHlrWnI1ZHlHQmpoQk91VUE3WmJNdkUxb1FUOHNMbHNQeGZ2WFwvTm12SzFFRWpJdVZWdFJObEF0RXBSNEg5ZXZ6MUdHSGorQ24zMElQSXJIam9EQ0FLZWZwNDFLV2dvSVdxYk1HM016czlqWVFuZk9yXC9BaGgzMmY1alVwVnhRbTZFV01pRFh3cThFNjRiSnVVR25GT1BiS2hOdmY1QkdNRFlzaE5oUzNVZ2pMdE1NYVNiQ1dCWEVON3pNcFczMk5Ba1JZbEhIVWU1WkdNelF5S0g4cGNCZXJGK0xuNU9iN0FjN3FaODcyYjNrcUtXWENTTGJhK3UyNVpHTFVrbGI0NEdISlwvT1gzREx6a1duYjVjd3RcLzZYcEwyQ0JkRkkwVEtZRGxFRGFzZmhTa0pJQytaSHNXUE4yeWFacDlqVXZxaUpBa2N5TjBCY2huMFJsbVFESUFZVU9mWTNXazk2SnpsIiwibWFjIjoiN2NmZmU0YjFjYTliODFlMmUzYjJiOWI5NWI5YzljZDEwYjY1YTVlYzFhZTQ2ZDg4Y2ZiYjEwNWE1ZjUyMDVhZSJ9

Mồ hôi lạnh trên trán chảy ròng ròng, Bùi Bộ Vạn vội vàng nói: "Cô nương bớt giận bớt giận."   

Ads
';
Advertisement