Ba ̀chủ nói: "Tình huống của bọn hắn khá giống nhau, bất quá Phích Lịch đường bên này là do một đứa con trai của Diệp Kiếm tư chất không đủ nhưng lại cưỡng ép ngưng tụ lực lượng lục phẩm, thời điểm ban đầu thì còn không có vấn đề gì, nhưng khi lực lượng ngưng tụ trong đạo ấn càng nhiều thì hậu hoạn của hắn lại càng hiện rõ ra.
Nếu như không có ngoại vật trợ giúp bảo vệ đạo ấn thì đứa con trai kia của Diệp Kiếm đừng hòng tấn thăng lên Khai Thiên được. Một khi hắn làm thế thì nhất định sẽ chết không có chỗ chôn, bất quá nếu như lấy được một viên Thiên Nguyên Chính Ấn Đan thì sẽ có thể lập tức hóa giải khốn cảnh này."
Dương Khai gật đầu nói: "So với một vị Khai Thiên lục phẩm, hơn 20 triệu Khai Thiên Đan kia quả thực đáng để đầu tư. Nếu như có thể giúp cho nhà mình nhiều thêm một vị Khai Thiên lục phẩm, vậy thì nội tình của bọn hắn cũng sẽ nước lên thì thuyền lên, còn sợ không kiếm lại được hơn 20 triệu Khai Thiên Đan kia sao?"
Bà chủ gật đầu nói: "Chính là đạo lý này, nếu không các ngươi nói xem vì sao hai người này lại phải liên tục đấu giá như vậy."
"Ta hiểu được." Dương Khai gật gật đầu, sau đó bỗng nhiên ra giá: "25 triệu!"
Bà chu ̉nhìn hắn một chút, sau đó cũng không khuyên nhủ gì nữa. Nếu như trong tay Dương Khai có Thiên Địa Nguyên Dịch thì hắn tất nhiên là sẽ không bỏ qua lần cạnh tranh này, nếu đổi lại là nàng thì nàng cũng sẽ tham dự vào trong đó.
Trước đó sở dĩ không có đấu giá, chẳng qua là vì lười lãng phí miệng lưỡi, Dương Khai bây giờ có tới mười mấy ức Khai Thiên Đan trong
tay, có thể nói là tài đại khí thô, sử dụng phương thức đấu giá dứt khoát như thế này mới có thể hiển lộ rõ ràng lực lượng mạnh mẽ của hắn, cũng có thể khiến cho những người đấu giá khác phải thối lui ở một mức độ nào đó.
Giá tiền này vừa được đưa ra, gần như tất cả mọi người trong đại điện đều nhìn về phía Giáp tam phòng, dù sao thì giá cả cạnh tranh vừa rồi của Diệp Kiếm và Đằng Vương cũng chỉ mới có 20 triệu mà thôi, Dương Khai lần này tăng thêm tận ba bốn trăm vạn, có thể nói là không xuất thủ thì thôi, vừa ra tay liền giống như thạch phá kinh thiên.
Có điều khi nhìn thấy người ra giá là người trong gian phòng đã đắc thủ Xích m Sa thì mọi người lại chợt cảm thấy thoải mái.
Người ta đã tốn 26 triệu để mua một phần Xích m Sa, vậy tất nhiên là cũng sẽ không quan tâm đến việc lại tiêu 20 triệu để mua về Thiên Nguyên Chính Ấn Đan cùng đan phương này.
"26 triệu!" Trong Giáp ngũ phòng kia lại vang lên thanh âm của Đằng Vương.
Dương Khai nghe thấy thế thì có hơi sững sờ, vừa rồi Đằng Vương và Diệp Kiếm rõ ràng đã đấu giá đến mức song phương gần như không thể thừa nhận được nữa, biên độ tăng giá mỗi lần cũng không lớn,
bằng không hắn cũng sẽ không tăng giá lên tới 25 triệu trong một lần duy nhất, hắn làm vậy chính là vì muốn khiến cho Đằng Vương và Diệp Kiếm biết khó mà lui.
Tên Đằng Vương kia rõ ràng đã sắp sửa chạm đến cực hạn, vì sao lần này lại bỗng nhiên tăng thêm một triệu?
Không đợi cho hắn kịp làm rõ việc này, giọng nói của Diệp Kiếm trong Ất nhị phòng kia cũng vang lên: "27 triệu!"
Dương Khai lần này có hơi hồ đồ rồi, thầm nghĩ chẳng lẽ hai người này vừa rồi là đang diễn trò sao? Có điều hắn cũng lười suy nghĩ nhiều, hắn không có ý với Thiên Nguyên Chính Ấn Đan giống như hai người này, thứ làm hắn cảm thấy hứng thú chính là đan phương kia. Trong tay hắn đã có Thiên Địa Nguyên Dịch, đan phương này trong tay người ngoài là gân gà, trong tay hắn lại vô cùng có khả năng phát huy ra tác dụng cực lớn.
Đương nhiên, Thiên Nguyên Chính Ấn Đan chắc chắn cũng phải đoạt vào tay, nếu có một viên thành phẩm linh đan để nghiên cứu thì hắn cũng có thể hiểu rõ đan phương nhanh hơn. Bằng không chỉ nếu chỉ dựa vào một tấm đan phương mà muốn luyện chế ra linh đan thì nhất định phải hao phí rất nhiều thời gian.
Sau khi nghe Diệp Kiếm ra giá, Dương Khai lập tức nói: "30 triệu!"
Một trận âm thanh hít vào một hơi khí lạnh vang lên từ khắp các ngõ ngách trong đại sảnh, ngay cả lão già chủ trì buổi đấu giá cũng có hơi kinh ngạc, hình như hắn cũng không ngờ rằng vật đấu giá này thế mà lại bạo xuất ra giá cả cao như vậy.
Trước khi mỗi một kiện đồ vật được đấu giá, phòng đấu giá đều sẽ tự mình định giá trước.
Thiên Nguyên Chính Ấn Đan và đan phương được phòng đấu giá Đan Hà định giá khoảng chừng 20 triệu, bây giờ thế mà lại đấu được một cái giá cao hơn phân nửa, hơn nữa còn giống như chưa đạt tới điểm cuối cùng, việc này có thể nói là vô cùng đáng mừng. Đối với phòng đấu giá, giá tiền của món đồ đấu giá tất nhiên là càng cao càng tốt, có ai ghét bỏ việc mình kiếm lời được nhiều đâu?
"31 triệu!" Đằng Vương hơi nghiến răng nghiến lợi nói, cũng không còn mây trôi nước chảy như vừa rồi nữa.
"32 triệu!" Diệp Kiếm lúc này cũng đã có hơi nổi nóng.
Dương Khai nhịn không được mà gãi gãi đầu, lẩm bẩm nói: "Hai người này có ý đồ gì?"
Hắn cho rằng chỉ cần 25 triệu là có thể giải quyết dứt khoát được, ai ngờ bây giờ hắn tăng giá đến 30 triệu mà Đằng Vương và Diệp Kiếm vẫn còn theo giá với hắn.
Có điều bà chủ huệ chất lan tâm, một câu nói toạc ra huyền cơ: "Bọn hắn hẳn là hợp tác với người khác."
"Hợp tác?" Dương Khai hồ nghi hỏi lại.
Ba ̀chủ nói: "Tên Đằng Vương và Diệp Kiếm kia trước đó cũng đều có nói, thứ bọn hắn muốn chẳng qua là viên Thiên Nguyên Chính Ấn Đan kia, cho nên trước đó bọn hắn mới không nhượng bộ lẫn nhau như thế. Bất quá ở đây có nhiều thế lực như vậy, cũng không phải người nào cũng đều khao khát linh đan kia, tương phản mà nói, sẽ có người cảm thấy hứng thú với đan phương kia hơn, có lẽ là một nhà, cũng có lẽ là hai nhà ba nhà đã thương định với tên Diệp Kiếm và Đằng Vương kia. Nếu như bọn họ có thể cạnh tranh đắc thủ thì sẽ cùng hưởng đan phương, từ đó, một nhà khác chỉ cần bỏ ra mấy trăm vạn Khai Thiên Đan là sẽ có cơ hội lấy được một phần đan phương hi hữu, cho dù sau đó đan phương này vô dụng với bọn hắn thì hao tổn cũng sẽ không quá lớn."
Nghe nàng nói như thế, Dương Khai lập tức hiểu ra được.
Hơn hai ngàn vạn trước đó quả thực đã chạm đến cực hạn mà Đằng Vương và Diệp Kiếm có thể tiếp nhận, vì vậy mỗi lần bọn hắn tăng giá thì cũng đều cẩn thận từng li từng tí, cũng không phải là bọn hắn đang hợp tác diễn kịch với nhau.
Bây giờ bọn hắn sở dĩ có thể quyết đoán như vậy là bởi vì bọn hắn đã nhận được sự giúp đỡ của người ngoài.
"Nếu như ngươi muốn cạnh tranh thì cứ tăng giá một lần nữa, giá tiền này hẳn là còn kém không nhiều lắm." Bà chủ nhẹ nhàng cười: "Hai người bọn họ mặc dù được những nhà khác giúp đỡ, thế nhưng số tiền cũng sẽ không quá lớn, hơn 30 triệu có lẽ đã là cực hạn, trừ phi bọn hắn điên rồi thì mới tiếp tục theo giá."
Dương Khai không chút do dự: "35 triệu!"
Trong Giáp ngũ phòng, Đằng Vương không thể nuốt trôi cơn giận, nói: "Vị bằng hữu kia đang trêu đùa bản tọa sao? Kính xin đạo hữu hãy xưng tên ra."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất