Trong số những thứ mọi người ra giá, thẻ đánh bạc của phòng đấu giá Đan Hà có giá trị cao nhất.
Diệp Kiếm chuyển đề tài, nói: "Có điều Lan phu nhân của Đệ Nhất Khách Điếm bên này thật sự có đồ vật khiến cho Diệp mỗ cảm thấy hứng thú, cho nên xin lỗi, Diệp mỗ lựa chọn Lan phu nhân bên này."
Lão già của phòng đấu giá Đan Hà kia gật đầu nói: "Giao dịch tự do, Diệp huynh không cần chú ý." Nói thế nhưng trong lòng hắn lại càng hối hận vì đã lấy Thiên Nguyên Chính Ấn Đan kia ra để đấu giá, tuy rằng cũng đập được một cái giá cực cao, nhưng tài liệu thất phẩm lại không phải thứ dùng tiền có thể mua được, đấu giá hội lần này chẳng khác nào không công tặng một cơ hội thật tốt cho Đệ Nhất Khách Điếm.
Tên Diệp Kiếm kia lại quay đầu nhìn về bà chu ̉, ôm quyền nói: "Lan phu nhân, Diệp mỗ mặc dù muốn lựa chọn cái giá của ngươi hơn, nhưng Diệp mỗ cũng có một yêu cầu."
Bà chủ điểm nhẹ vầng trán: "Diệp đường chủ mời nói."
Diệp Kiếm nói: "Ta biết Lan phu nhân trong hồi đấu giá hội trước đó đã đắc thủ rất nhiều tài liệu lục phẩm, Diệp mỗ muốn những tài liệu lục phẩm kia, không đủ thì lại dùng Khai Thiên Đan để góp vào, Lan phu nhân thấy thế nào?"
Bà chủ có hơi trầm ngâm, sau khi được Dương Khai truyền âm thì trả lời: "Cũng không phải là không được!"
Mặc dù Dương Khai cu ̃ng không nỡ đổi đi những tài liệu lục phẩm kia, nhưng vì Nguyên Dương Huyền Sâm này, hắn cũng không lo được nhiều như vậy, tài liệu lục phẩm vẫn có thể mua được tại đấu giá hội cỡ lớn, nhưng thất phẩm thì lại không được,
phẩm vẫn có thể mua được tại đấu giá hội cỡ lớn, nhưng thất phẩm thì lại không được, tương đối mà nói, bỏ ra như thế vẫn đáng giá, dù có lỗ vốn thì cũng không sao.
"Tốt!" Diệp Kiếm mỉm cười gật đầu.
Trong khi Dương Khai đang âm thầm phấn chấn, cảm thấy đại cục đã định thì hắn lại nghe thấy vị Quách sư huynh ngồi ở bên cạnh kia
nói: "Diệp huynh chờ một lát, Quách mỗ còn muốn lại ra giá một lần."
Diệp Kiếm đứng trên đài khi nghe thấy vậy thì không khỏi lộ vẻ khó xử, mở miệng nói: "Không dối gạt Quách huynh, ta sở dĩ lựa chọn Lan phu nhân bên này là vì có nguyên nhân của bản thân mình, cho dù ngươi ra giá cao hơn Lan phu nhân một chút thì Diệp mỗ e rằng cũng. . ."
Quách sư huynh mỉm cười: "Lựa chọn như thế
nào, tất nhiên là quyền tự do của Diệp huynh, bất quá Diệp huynh không ngại xem qua cái giá của Quách mỗ một chút rồi quyết định cũng không muộn, nói không chừng Diệp huynh càng cảm thấy hứng thú với đồ vật của Quách mỗ hơn thì sao."
Ở một bên, Dương Khai trợn mắt về phía hắn, hận không thể tế ra Thương Long Thương một thương đâm chết hắn!
Sớm biết hỗn đản này không có gì tốt, đúng là chỉ một lòng muốn làm hỏng chuyện tốt của mình. Hắn đè xuống sự tức giận trong lòng, truyền âm với bà chủ, nói: "Giao dịch hội còn có thể làm như vậy nữa sao?"
Bà chủ cu ̃ng nhíu mày không thôi: "Giao dịch hội hết thảy tự do, không có luật lệ gì."
Dương Khai lập tức nghiến răng nghiến lợi, trong lòng âm thầm quyết tâm, cùng lắm thì ném ra hết Khai Thiên Đan trong tay mình. Hắn nhất quyết phải đoạt được Nguyên Dương Huyền Sâm kia! Hắn cũng không tin, Quách sư huynh này còn có thể xuất ra đồ vật vượt quá mười ức?
Trên sân khấu, Diệp Kiếm cũng không thể không cho người ta mặt mũi, sau khi do dự một lát thì gật đầu nói: "Đã như vậy thì xin mời Quách huynh!"
một lát gật "Đã như thì xin huynh!"
Vị Quách sư huynh kia lập tức ném ra một mai không gian giới chỉ.
Trong sự lo lắng đề phòng của Dương Khai, Diệp Kiếm bắt đầu dò xét chiếc nhẫn kia, một lát sau, hắn nhíu mày, tỏ vẻ khó mà lựa chọn.
Thấy tình cảnh này, tâm tình Dương Khai liền trầm xuống, hiểu rằng cái giá mà Quách sư đưa ra e rằng đã thật sự đả động Diệp Kiếm, lần ra giá này có khả năng không liên quan tới giá trị cao thấp, mà có lẽ cũng là hợp ý.
Dương Khai âm thầm chửi mẹ, hắn cũng không biết Quách sư huynh rốt cuộc ra giá bao nhiêu, nếu không thì hắn cũng có thể ứng phó lại được.
Diệp Kiếm cuống quít cười khổ: "Quách huynh đây là làm khó ta a." Trong lúc nói chuyện, hắn ngẩng đầu liếc mắt nhìn sang con của mình một cái.
Quách sư huynh cười nhạt nói: "Ta tin tưởng Diệp huynh sẽ làm ra lựa chọn sáng suốt." Sau đó hắn còn tỏ vẻ nắm chắc thắng lợi trong tay, bộ dạng này thật sự làm cho Dương Khai rất muốn cho đấm hắn một quyền.
Có điều hắn càng tỏ ra như vậy thì Dương Khai lại càng cảm thấy không lành, nhìn mặt mà nói chuyện, thời gian ánh mắt của Diệp Kiếm dừng lại trên chiếc nhẫn của Quách sư huynh càng ngày càng dài, nói một cách khác, hắn hình như đang muốn giao dịch với Quách sư huynh.
Thế cục không đúng! Dương Khai trong lòng trầm xuống, khi hắn đang chuẩn bị để cho ba ̀chu ̉tăng giá theo thì Nguyệt Hà bỗng nhiên lặng lẽ truyền âm cho hắn.
Dương Khai đầu tiên là ngơ ngác một chút, ngay sau đó hai mắt liền tỏa sáng.
Hắn chỉ lo cân nhắc về việc phân cao thấp trên phương diện giá trị giữa mình và Quách sư huynh, hồn nhiên quên rằng mình có thể xuất kỳ chế thắng. Lúc trước phòng đấu giá Đan Hà rõ ràng ra giá cao hơn một chút, thế nhưng Diệp Kiếm vẫn lựa chọn mình, đúng là vì mình hợp tình hợp ý với hắn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất