Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 

Hắc Nha Thần Quân kinh hãi, cảm nhận được uy năng kinh khủng tích chứa trong trường đao này, không chút do dự, lập tức thoát khỏi Bùi Văn Hiên, hóa thành một đạo huyết quang cấp tốc lui lại.    

 

Nhưng mặc cho hắn tránh như thế nào lại đều không thoát khỏi được một đao này.    

 

Trường đao chém xuống, một tiếng hét thảm truyền ra, huyết quang bị phân thành hai, phá vỡ, thân thể đẫm máu ngã ra hai nửa.    

 

"Khụ khụ khụ. . ." Bùi Văn Hiên trùng điệp rơi xuống đất, ho khan không ngừng, hận hận trừng mắt thi thể Chu Nghị bị chém làm hai nửa, cắn răng nói: "Lão cẩu không biết sống chết, dám xuống tay với ta, lần này chết đi."  

 

Thân phận minh bài bên hông hắn răng rắc một tiếng, vỡ nát ra.    

 

Dương Khai nhìn mà cảm khái, hắn đã sớm biết thân phận minh bài trên người những đệ tử hạch tâm động thiên phúc địa này rất có trò, chẳng những là tượng trưng thân phận bọn hắn, bên trong còn phong hộ thân thần thông sư trưởng ban thưởng, một khi gặp được nguy hiểm tính mạng sẽ chủ động kích phát, mặc dù chỉ có thể dùng một lần, nhưng thời khắc mấu chốt chính là có thể cứu mạng.    

 

Đao quang vừa rồi kia uy năng cuồn cuộn, Dương Khai rất hoài nghi dù một trung phẩm Khai Thiên bị đánh trúng, chỉ sợ cũng không chịu nổi, sư tôn Bùi Văn Hiên tuyệt đối là một vị thượng phẩm Khai Thiên!    

 

Hắc Nha Thần Quân đoạt xá Chu Nghị, mặc dù bản thân có nội tình thượng phẩm Khai Thiên, nhưng bị giới hạn nhục thân Chu Nghị, lại thêm bản thân hắn chỉ là một đạo tàn hồn bị thương, thực lực có thể    

 

phát huy ra cũng có hạn, bị một kích này đánh trúng, há có thể có kết quả tốt.    

 

Lão này mưu đồ vô số năm, lúc này mới vừa mới đoạt xá thành công liền chịu bi kịch..    

 

Tuy nhục thân Chu Nghị bị chém, nhưng tàn hồn Hắc Nha Thần Quân lại vẫn chưa xuất hiện, Dương Khai cũng không dám phớt lờ, thần niệm trào ra, tùy thời chuẩn bị xuất thủ.  

 

Mà dưới sự chặt chẽ chú ý, hắn lại kinh ngạc phát hiện trong thi thể bị chém thành hai nửa kia chảy ra máu đỏ thẫm, huyết hồng kia giống như nhận lấy dẫn dắt, rất nhanh dung hợp lạI….    

 

Chớp mắt sau, hai nửa thi thể bỗng nhiên khép lại, một lần nữa chắp vá hoàn chỉnh.    

 

Hai con ngươi đóng chặt kia cũng một lần nữa mở ra, chầm chậm từ dưới đất bò dậy.    

 

Trong đại điện, ba người Dương Khai trợn tròn mắt!    

 

"Đại Diễn Bất Diệt Huyết Chiếu Kinh quả nhiên danh bất hư truyền, ha ha ha ha!" Hắc Nha Thần Quân cười to không ngừng, hắn vừa đứng lên, từ đầu của hắn đến cổ, trên da thịt trần trụi còn có một vết thương rõ ràng, nhưng rất nhanh, vết thương này cấp tốc biến mất.    

 

Thời khắc này, Hắc Nha Thần Quân hoàn hảo không chút tổn hại! Duy chỉ có khí tức so với vừa nãy sa sút rất nhiều.    

 

Bùi Văn Hiên kinh dị vạn phần, lão cẩu này thế mà không chết? Vừa rồi hắn tận mắt thấy đối phương bị chém thành hai nửa, sao có thể không có việc gì?    

 

Dương Khai cũng cảm thấy khó tin, nhưng nhớ lại trước đó Hắc Nha Thần Quân đã nói với hắn, Đại Diễn Bất Diệt Huyết Chiếu Kinh, tu  

 

hành đến cực hạn có thể tích huyết trùng sinh, bất tử bất diệt.    

 

Lời này cố nhiên có phần khuếch đại, nhưng từ tình huống trước mắt đến xem, Đại Diễn Bất Diệt Huyết Chiếu Kinh đúng là một bộ khoáng thế kỳ công, Hắc Nha Thần Quân có thể chết mà phục sinh, tuyệt đối là do Huyết Chiếu Kinh.    

 

Hắc Nha Thần Quân lắc lắc cổ, lạnh lùng nói: "Bọn tiểu bối chớ có phản kháng, bằng bản lãnh của các ngươi là không ngăn cản được bổn quân, cần gì phải lãng phí tinh lực, không công chịu thống khổ."    

 

"Thần Quân nói giỡn, sâu kiến còn sống tạm bợ, huống chi là võ giả chúng ta." Dương Khai quát.    

 

Hắc Nha Thần Quân cười nhạo một tiếng, quay đầu trông lại: "Ngươi cho rằng bổn quân không nỡ giết ngươi? Nếu ngươi nghĩ như vậy, vậy mười phần sai, giết ngươi, ta nhất định có thể được thứ ta muốn." Nói như vậy, nhẹ nhàng gật đầu nói: "Quyết định rồi, lấy ngươi khai đao!"    

 

Hắn vừa mới dứt lời, Dương Khai lập tức lấy ra một khối mộc bài, diễu võ giương oai nhìn Hắc Nha Thần Quân: "Ngươi dám động thủ thử!"    

 

Hắc Nha Thần Quân giật giật mặt, có chút kiêng kỵ nhìn mộc bài kia.  

eyJpdiI6IkJOWW5xVm5ST3Z2dFFLaXcwMEt5SUE9PSIsInZhbHVlIjoibkZTXC81VkhOZ2IwdXpGcE4zZ2xldXJYKzFtbG13R3F5TlFqV3NvMEViS3JIUGdsQWQ4S0lNUHFBR2huVGdDUlYiLCJtYWMiOiJiN2I1MjY1N2VkZTIyMzY1ZGMzZWY5ZTE3ZTBlNTM3NjZkZDc4YTY3NGFjNzg0ZjBmZjQ2NGIxNWE4ZmFmY2IwIn0=
eyJpdiI6Ikh0M3ZJbjN4a2daSFJ1ZjNQbFVhM2c9PSIsInZhbHVlIjoiaVZ1TTJXRmZGUVgwenlvZ2JlbzFpaGxoc21CcytOMlM2MWUzRFl2b3BCQjQzaUlsWjdFWWdpMm5tZHFCVkFEaHd5RFFFSnFKSGRRaHlWYjIyOWFxZHIrUFgwVG9ySU1nWDg2UmhzMHJjbmQ3TU5sRm5PZkhVKzR2RFJvQmFFWnZVWFZpb3hRZStXVjE0WGhhdTJPVzdoUkprN09xSGJweGRKVmZ4SXZOcU1RclpUbkk3Mk5hbUY2eTFERXAxVkNBQ0RPSHg1WGhHN2xwXC9VUEhDT2pUTEs1TDRlMWphXC9IQ2lmRUgxRk80NFE2Qm9WQWx6RkpSSzJJd2ZXNDlTbG92XC83ZWpyOGhzaEZzS1g4K282M05wTklWSUdwSmJyY1g2OU5qYVQzaWlhMEFzVWF1SXNJV29KQ3BlbXNkXC94ZHRKQ1ZhcFwvbGR1MWVCSlg0NTZxK3V6Q3I3b0lUTFwvXC9aNDdJeDVGd0YyeUtlbEZhY0hYd3k5ZEg5XC9FTHpwWEpPNW1LWVAxMnZ4d3M0VFZYb0dZVnFKU2NyXC9YU2FWQTJ4TjFJbUU2VDYxQ3pFeE1pN0MyVmxhMHNmbHNZaStYZXpqZ1A4a09uZ2JHRDJZSjVCWVViQjNsc2VRaWZ4cksyalR6eWlTVDFOVllPenBFZjBpMjFxUkh1V09MVmF2T1JcL2ZrK0ZXSVl3dm5sVnFcL0lvTVwvMk5TRU5cL1JsUUNQSW5SM0Y5TXpNSDdIZUVHXC9WS0ZwbW8xU1wvR3FcL3hkb0NqcitEa3hwVmdxZTdCdk1hVGxaMU8wSnZpb2R6SXdQOEhoNkNzaURUa1A1UUwyVlBESTV6U3lqeDZBRTR5V1JWRUZES0l5RDI2bmNLUTh3Vk9KVlNEWlNWUTlreUtjSDdidDRIV0dKamlOTDZVTFpvVWkzdDdJQkdVbmJsU0VQSzVRTis4WkxIeFhFc2pHY2MxdTFmY09zK2JGZEFNa3BuNmYrUGdnaDVndnI2ZGp0Sktlbjl2cDZDWnk0d1YrdXRINFJaTVk5YXozSDAwaVZpelAyQlpCRVlaczFOWFJjWFVzVDdRRjc0NXBJMjJTMjQ9IiwibWFjIjoiZGUyODUyNWY3YjEwMDFlZGM4NmJiOGM2ZDA1OTM4YzhiZWFiYjY5ODBlYTZlZTRkMTI3MWEyN2FmMzAyNjAwYiJ9

Hắn lại không biết, mộc bài này của Dương Khai cùng thân phận minh bài của Bùi Văn Hiên là hai chuyện khác nhau, mộc bài này là ba ̀chủ cho hắn, khắc một đồ án, nói là một phần nhân tình, căn bản không có phong ấn thần thông gì, trên tay hắn cũng có một viên thần thông châu ba ̀chủ cho, đó mới là chỗ dựa lớn nhất của hắn.   

Ads
';
Advertisement