Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 "Trốn chỗ nào!" Dương Khai quát lớn, đề thương mau chóng đuổi theo, thế nhưng mới đi được không tới mấy bước, thân thể hắn liền mềm nhũn đi. Hắn quỳ một chân trên đất, cũng may còn có Thương Long Thương chống đỡ, nếu không hắn đã trực tiếp ngã xuống rồi.    

 

 

"Tiểu bối, lần này tha cho ngươi một mạng, lần sau gặp lại, ta nhất định sẽ lấy cái đầu trên cổ ngươi!" Trong huyết vân ở xa xa kia vang lên thanh âm của Hắc Nha Thần Quân.    

 

"Có gan đừng chạy, lại đánh một trận!" Dương Khai gầm thét, có lòng đuổi theo, thế nhưng lực bất tòng tâm, chỉ có thể trơ mắt nhìn xem Hắc Nha Thần Quân càng độn càng xa, không thấy tăm hơi đâu nữa.    

 

Nặng nề nện một quyền trên mặt đất, cả khuôn mặt của Dương Khai tràn đầy vẻ áo não, lần này bỏ lỡ một cơ hội thật tốt để đánh chết Hắc Nha Thần Quân, lần sau chưa chắc có thể xử lý hắn dễ dàng như vậy. Thể loại lão quái vật bị giam giữ vô số năm mà vẫn còn có thể sống sót này, căn bản là không thể nào đánh giá theo lẽ thường.    

 

Hơi thở dốc một trận, Dương Khai quay đầu nhìn bốn phía, hắn không biết Hắc Nha Thần Quân đã thật sự rút lui hay là đang dục  

 

cầm cố túng, bây giờ trạng thái của chính hắn đang rất không ổn nên có một loại cảm giác thần hồn nát thần tính.    

 

Không dám ở lâu tại đây, vạn nhất lão thất phu kia giết một cái hồi mã thương thì hắn cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp gì.    

 

Thu vào Thương Long Thương, lấp một mớ linh đan khôi phục vào trong miệng, chọn một phương hướng cấp tốc bỏ chạy.    

 

Mới chạy đi không đến trăm dặm, Dương Khai liền ngã cắm đầu xuống đất, muốn động đậy một ngón tay mà cũng không được. Đánh với Hắc Nha Thần Quân một trận gần như ép khô tất cả lực lượng trên người hắn, có thể kiên trì chạy đến đây đã là may mắn lắm rồi.    

 

Đầu váng mắt hoa tới cực điểm, cảnh tượng trước mắt biến thành từng đợt màu đen, tùy thời đều có thể hôn mê.    

 

Dương Khai ráng chống đỡ tinh thần, không dám mê man, bởi vì ở vào tình thế như vậy, một khi hôn mê, rốt cuộc gặp phải kết cục gì là điều mà ai cũng không dám chắc được. Trong Huyết Yêu Động Thiên này có vô số Yêu thú, ngoài ra còn có rất nhiều võ giả.    

 

Miễn cưỡng thôi động thần niệm, mở ra giới bích của Tiểu Huyền Giới, phóng thích Khúc Hoa Thường từ trong đó ra, còn không kịp nói với nàng một câu, Dương Khai liền nghiêng đầu một cái, triệt để  

 

ngất đi.    

 

Khúc Hoa Thường vốn đang trong lúc chữa thương, bỗng nhiên bị Dương Khai thả ra, vốn còn có hơi kỳ quái, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Dương Khai toàn thân máu tươi chảy đầm đìa nằm trên mặt đất, quần áo lộn xộn, trên người có từng đạo vết thương sâu đủ thấy xương, ở giữa eo còn có một vết thương đâm xuyên qua người thì không khỏi sợ hãi, hoảng sợ nói: "Dương sư đệ, sư đệ!"    

 

Đi ra phía trước, quỳ xuống trước mặt Dương Khai, sắc mặt Khúc Hoa Thường liền trắng bệch đi. Nàng không biết trong lúc mình chữa thương thì Dương Khai rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì, nhưng dựa vào thương thế trên người Dương Khai thì đó tuyệt đối là một trận đại chiến cực kỳ hung hiểm.    

 

Bàn tay run run đặt dưới cái mũi của Dương Khai, Khúc Hoa Thường phát hiện mặc dù hơi thở của hắn yếu ớt nhưng vẫn còn đều đặn như bình thường.    

 

Thở phào một hơi, Khúc Hoa Thường tê liệt ngồi trên mặt đất. Nàng vừa rồi còn tưởng rằng Dương Khai đã chết rồi! Cũng may là vẫn còn sống a.    

 

Có điều thương thế nghiêm trọng như vậy. . . Khúc Hoa Thường đưa tay phất qua từng đạo vết thương dữ tợn kia, thân thể bỗng run rẩy  

 

cả lên. Thương thế như vậy, không nói đến việc cần phải khôi phục bao lâu, ngay cả triệt để khôi phục thì cũng không thể chắc chắn rằng không lưu lại di chứng gì.    

 

Nàng cũng biết một chút về bản lãnh của Dương Khai, trong Huyết Yêu Động Thiên này, người có thể đánh hắn thành dạng này rất ít, chẳng lẽ Hắc Nha Thần Quân kia lại đuổi tới rồi?    

 

Vừa nghĩ đến đây, Khúc Hoa Thường liền giật mình trong lòng, sao còn dám dừng lại tại chỗ. Nàng ta vội vàng lấy ra một chút thuốc chữa thương thoa ngoài da, xé mở quần áo của Dương Khai, đem thuốc nước kia bôi lên trên người Dương Khai, lại lấy ra một cái váy từ trong không gian giới chỉ của mình rồi bao lấy Dương Khai, vác hắn ở sau lưng mình, sau đó chạy vội đi.    

 

Trong lúc mê man, Dương Khai cảm thấy thân thể mình chập trùng lên xuống, cái mũi ngửi thấy được một mùi thơm ngọt ngào mềm mại, làm cho người ta vui vẻ chịu đựng, hơn nữa thân dưới còn cảm nhận được một loại xúc cảm mềm mại nở nang, gương mặt hơi ngứa một chút, hình như có một sợi tóc đang nhẹ nhàng lay động tiếng lòng của hắn. Cái gọi là ôn nhu hương, bất quá cũng chỉ như vậy thôi.    

 

Trong lúc nhất thời, Dương Khai có hơi không kịp phản ứng rằng mình rốt cuộc đang ở trong hoàn cảnh ra sao, khi hắn đang muốn  

 

xem cho rõ ràng thì toàn thân cao thấp chợt dâng lên từng hồi đau đớn kịch liệt, làm cho hắn nhịn không được mà kêu rên một tiếng.    

 

"Dương sư đệ, ngươi đã tỉnh rồi sao?" Bên tai bỗng nhiên vang lên giọng nói của Khúc Hoa Thường, nàng ta đang thở hồng hộc, hơn nữa giọng nói còn có hơi suy yếu.    

 

"Ừm." Dương Khai lên tiếng, mở mắt nhìn coi, lúc này mới phát hiện ra mình đang bị Khúc Hoa Thường cõng lên người. Nữ nhân này hai tay vác hai bắp đùi của mình, có hơi khom người, thi triển thân pháp    

 

cấp tốc bay về phía trước, còn đầu của mình thì đang méo xệch khoác lên trên bờ vai của Khúc Hoa Thường. Bởi vì vấn đề góc độ, cái miệng của hắn ngẫu nhiên còn có thể chạm đến gương mặt tinh tế tỉ mỉ và cái cổ trắng nõn của nàng ta.    

 

Cái này. . .    

eyJpdiI6ImRTQW1QWnN2cHZtNWFqY1RZUitCK1E9PSIsInZhbHVlIjoiYnZIbG5xQUVxOUNCMG56NHRyT2xjYnRObW9tZUNzTGhsdEozcThQWUN6c3RNUEVMRXJPYlwvV1hMcGk1Qk9aQUsiLCJtYWMiOiIxMzIwNzNiMzk2MTQ5Y2E0ZmU5M2VmZjUyNDIzODZhOTE3YjZiOTk1MTRiYTA4NDBmNmIzNDYyNTA1NTUzN2M5In0=
eyJpdiI6IlhEZ2Izd0R0NHhFclI2clcrQzBqdFE9PSIsInZhbHVlIjoicGxWdEtkUGRWV1hXS1ljcVdNaEd4OGtRbE9FMWdwRzRzUlp0anVkdjVzWmF3VnRzTjg5eGxjU3poNlpKZGEzMFJXTDFQZENYZ0x0cVNaZ0tGZ2JVeWJkYmpRMjFDbUJSbXI2RllFTFk2SWtSZUJkN0grb2tyem8zMDlMaHdNb0FGVVpCR2NuN01SbjVRa1pmN05XZ0hjWTcyZzUxbmNWRmZRMDJzY0ZWK3I1MFwvaUlzQmkzRUFGTHZpeWlMUkgwOFp4Mzd5VFZFdFdnM1NPVnk5R1liT0c0a0dMSFwvcDdqcE55SE9UZ0hNZEw0Mm42alVCeWM4TWwrVjk4QkFFRzBiMUlMOUZiRlRsTVlJeHFBV0x5NVJNTGVGemRrSDRwbGpQanNFaEpYbWFYTlFtYkIzMW9NWjJrK2RTb1FqMEdSNEdIOW95U0RIbzNQaXVDUU9SczJrSVdWZnB6YnBoMlkzbU51SXc0MFM4YUduNnNHK0F1b1NybEcxV0VuU0lxSVgiLCJtYWMiOiI4NGYwNTVkZjhkMzBkYTM4M2FlODc1Y2ZkZTA2ODk1M2E0YmMyYTA0MDlkNGIzYTFhM2M3MDI3ZDZhNTFkMTk5In0=

Ads
';
Advertisement