Sau khi Dương Khai nói xong câu nói kia thì lại một lần nữa cõng Khúc Hoa Thường bước từng bước một về phía trước, không quay đầu lại, chỉ nói: "Quấy rầy rồi, hai vị lại đánh nhau tiếp đi."
Rầm rầm rầm. . . Phía sau chợt vang lên những âm thanh kinh thiên động địa, Khỉ Đầu Chó và Yêu Lang kia lại một lần nữa đánh thành một đoàn, làm cho Doãn Tân Chiếu phun máu ba thước chính là, trong lúc hai tên này đánh nhau, chiến trường thế mà lại dời về phía nhóm mình bên này.
"Đi!" Doãn Tân Chiếu khẽ quát, mang theo hai sư đệ của mình vội vàng độn đi, nhanh chóng rời đi trăm dặm, sau đó mới tìm một đường vòng về tiếp tục đuổi giết. Nhưng mà hắn cũng biết, một khi đã trì hoãn như thế thì việc muốn tìm lại được hành tung của Dương Khai liền trở nên khó khăn.
Vào thời khắc này, Dương Khai đang cõng Khúc Hoa Thường một đường phi nước đại, mặc dù mượn nhờ hai đầu Yêu thú lục phẩm cường đại kia để tạm thời thoát khỏi đám người Doãn Tân Chiếu, nhưng đối phương tất nhiên sẽ không từ bỏ ý định, hắn còn phải tiếp tục đào mệnh.
Tiếp tục chạy về phía trước, Dương Khai đột nhiên cảm thấy địa hình nơi này có hơi quen mắt, mơ hồ giống như đã gặp qua ở đâu đó.
có hơi quen mắt, mơ hồ giống như đã gặp qua ở đâu đó.
Trầm tư một chút, hắn bỗng nhiên kịp phản ứng lại, sau đó hắn vội vàng dừng lại, lấy ra một tấm địa đồ bằng da thú từ trong không gian giới chỉ của mình. Nhìn chằm chằm vào địa đồ kia, cẩn thận đánh gia ́một chút, lại so sánh với những địa phương mình đã từng đi qua, hắn không khỏi kinh ngạc, đây không phải là lộ tuyến tiêu ký trên bản đồ
hay sao?
%
Hắn đoạt được địa đồ da thú này khi vừa mới tiến vào Huyết Yêu Động Thiên, sau khi
đánh chết một tên võ giả mai phục hắn trong đầm lầy. Lúc ấy hắn cũng có nghiên cứu một chút, biết rằng địa đồ này hẳn là bản đồ một bộ phận của Huyết Yêu Động Thiên, chỉ là mục tiêu cuối cùng ở đâu thì hắn lại không thể nào biết được.
Hắn vốn định đi tới nơi này nhìn xem một chút, dù sao địa đồ này nhìn qua cũng có chút niên đại, nói không chừng là tàng bảo đồ của một kho báu nào đó.
Chỉ có điều ở giữa đường hắn gặp được đám người Bộ Liên Trung, về sau lại đụng phải người nhận được truyền thừa Huyết Đạo của Huyết Yêu Thần Quân nên liền có chỗ trì hoãn.
Ai ngờ những ngày này một đường đào mệnh, lại trời xui đất khiến đi tới lộ tuyến đánh dấu trên bản đồ này.
Cẩn thận nhìn xem, điểm đánh dấu trên lộ tuyến của bản đồ kia cũng không cách mình quá xa, nhiều nhất chỉ cần hai canh giờ là có thể đến.
Tinh quang trong mắt Dương Khai lóe lên một cái, hắn thu hồi địa đồ, mau chóng bay về phía điểm được đánh dấu kia.
Hắn cũng không phải muốn đi tầm bảo, trạng thái của hắn và Khúc Hoa Thường bây giờ đều cần phải hảo hảo chữa thương. Địa đồ này nếu như đã tiêu ký một điểm như vậy thì mặc kệ điểm cuối cùng kia có phải là bảo tàng hay không, nó tất nhiên cũng đều sẽ bí ẩn đến cực điểm! Vừa vặn dùng để ẩn thân.
Hai canh giờ sau, trước mặt Dương Khai xuất hiện một hồ nước cự đại, hắn lấy ra địa đồ so sánh một chút, xác định điểm cuối cùng kia chính là ở chỗ này.
đồ so sánh một chút, xác định điểm cuối cùng kia chính là ở chỗ này.
Dương Khai cạn lời đứng nhìn hồ nước kia, nếu đây là điểm cuối cùng thì mình một đường vất vả bôn ba tới đây coi như uổng phí. Hắn vốn muốn tìm một chỗ để hảo hảo chữa thương, thế nhưng địa hình ở chỗ này nhìn một cái là thấy hết không sót gì. Đừng nói có khả năng sẽ bị đám người Doãn Tân Chiếu đuổi theo, coi như đụng phải Yêu thú thì cũng là một sự tình phiền phức.
Tức giận thu hồi địa đồ, vì kế hoạch hiện tại, hắn cũng chỉ có thể trốn vào trong Huyền Giới Châu, sau đó đem Huyền Giới Châu cất giấu ở một nơi thật bí ẩn .
Lúc trước hắn cũng không phải không nghĩ tới việc mình sẽ phải trốn vào trong Huyền Giới Châu, chỉ có điều Huyết Yêu Động Thiên này nguy cơ trùng trùng, vạn nhất Huyền Giới Châu bị người nào hoặc là Yêu thú nào đó phát hiện thì đó sẽ là một sự tình rất nguy hiểm.
Có điều cái hồ ở trước mắt này cũng là một nơi tốt, có thể quẳng Huyền Giới Châu vào trong hồ nước, điều kiện tiên quyết là trong đó không có Yêu thú hung hãn nào.
Nghĩ tới đây, Dương Khai thoáng được an ủi một chút, một đường vất vả cũng không phải không thu hoạch được gì.
Đi tới một bên hồ nước, tỏa ra thần niệm, cẩn thận điều tra.
Một khắc sau, sắc mặt Dương Khai chợt run lên! Cái hồ này có vấn đề, dùng mắt nhìn thì cái hồ này vô cùng chân thật, mặt hồ lấp loáng sóng nước, có nước hồ thanh tịnh chứng giám. Thế nhưng dưới thần niệm cảm giác, Dương Khai lại phát hiện, cái hồ này hình như có hơi không thích hợp!
Nơi đây có trận pháp! Cái hồ này đúng là một cái huyễn trận cực kỳ cao minh, căn bản không phải là tồn tại chân thực.
Vừa mới nghĩ rõ ràng được điểm này, một đoàn bóng đen bỗng nhiên từ trên mặt hồ nhào đến, bao phủ thiên địa, chụp về phía Dương Khai.
Dương Khai giật mình, đang chuẩn bị lướt về phía sau. Nhưng đúng lúc đó, hắn lại thấy
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất