Long ngâm nổ vang, vang tận mây xanh, trên Thương Long Thương đâm ra kia như có một đầu Cự Long chớp hiện, đâm vào trên quang cầu.
Chớp mắt sau, quang cầu nổ tung, dư ba tứ tán, Dương Khai cảm thấy một cỗ lực lượng tràn trề không gì chống đỡ nổi va vào người, chỗ ngực truyền ra tiếng răng rắc răng rắc, khoảnh khắc đã gãy mất tận mấy chiếc xương sườn, xương đâm vào ngực phổi, đau đớn khó nhịn, không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.
Lực lượng màu va ̀ng đất tàn phá bừa bãi, tất cả đều chật vật không chịu nổi, mấy võ giả Đế Thiên thực lực thấp trong nháy mắt trọng thương, ngã xuống đất không dậy nổi, không biết chết sống.
Dương Khai không lùi mà tiến tới, trong mắt hừng hực liệt hỏa, chỉ vì hắn biết, nếu mình lui, người ở chỗ này tối thiểu nhất cũng phải trong nháy mắt chết một nửa, Hắc Nha Thần Quân trông cậy vào hắn ngăn trở thất phẩm Yêu thú không phải không có đạo lý, cũng chỉ có hắn mới có thể chống lại thất phẩm Yêu thú.
Một tay giơ cao thương, dưới chân ba bước hai bước đã tới trước mặt Tinh Thần Quy, thừa dịp nó không sẵn sàng, linh hoạt lên xuống, xoay người nhảy vào trên lưng nó, chớp mắt sau, thương ảnh liên miên bất tuyệt, đâm tới phần gáy yếu ớt của Tinh Thần Quy.
Cốc cốc cốc. . .
Tiếng vang trầm nặng truyền ra, Thương Long Thương từ trước đến nay vô kiên bất tồi lần này lại không tạo được nhiều tác dụng, mặc dù phần gáy Tinh Thần Quỷ phòng ngự yếu kém, nhưng vẫn rất kiên cố. Cũng không phải là Thương Long Thương không tốt, mà là thực lực Dương Khai không đủ, Thương Long Thương chính là A Đại ban cho, là dùng một thi thể Thương Long luyện thành, Dương Khai chưa bao giờ phát huy ra toàn bộ uy năng thương này.
Liên tục đâm mấy trăm cái, mặc dù phần gáy Tinh Thần Quy bị đâm ra máu, nhưng thương thế như vậy đối với nó lại giống như gãi ngứa.
Tinh Thần Quy lắc đầu vẫy đuôi, muốn quất Dương Khai xuống, Dương Khai há có thể như nó mong muốn, dưới chân như đinh trụ không nhúc nhích tí nào.
Đám người thấy thế, tất nhiên là sẽ không khách khí, nhao nhao thống hạ sát thủ, bốn phương tám hướng công tới Tinh Thần Quy.
Từng đoàn từng đoàn quang mang nổ tung bên ngoài thân Tinh Thần Quy, mặc dù nóng nảy, lại khó mà tạo thành tổn thương hữu hiệu đối với nó.
Ngay vào lúc này, Tinh Thần Quy bỗng nhiên ngừng giãy dụa, toàn thân lắc một cái, từng đạo hào quang màu vàng đất từ bên ngoài
thân lấp lóe ra, mỗi một đạo quang mang kia đều ẩn chứa uy năng lớn lao.
Dương Khai nhất thời không quan sát, bị một đạo quang mang quét trúng, lập tức kêu lên một tiếng đau đớn, cả người bay lên cao cao. Những người khác cũng đều bị đánh luống cuống tay chân, lại mấy người ngã xuống đất không dậy nổi.
Thoát khỏi Dương Khai, Tinh Thần Quy giống như Giao Long thoát khốn, hung uy đại phóng, thân thể cao lớn đung đưa trái phải, trong phạm vi bách trượng, không người dám can đảm tới gần.
"Đều tránh ra, để đó ta đến!" Đầu bếp nổi giận gầm lên một tiếng, bỗng nhiên chui ra, tay trái cầm dao phay, tay phải cầm một cái thớt gỗ, tựa như muốn đi mổ heo thịt dê, nhìn buồn cười không gì sánh được.
Nhưng hắn lần này cần giết là thất phẩm Yêu thú, làm thịt chính là Tinh Thần Quy.
Thớt gỗ bay ra, đón gió lớn dần, rơi vào dưới thân Tinh Thần Quy. Cái thớt gỗ này cũng không biết là bí bảo cấp bậc bực nào, tràn ngập một cỗ khí tức kỳ lạ, quỷ dị phi thường, Tinh Thần Quy Yêu thú cường đại bực này nhất thời không quan sát cũng bị vây ở trên thớt gỗ.
Đầu bếp đi nhanh đến, nhếch miệng nhe răng cười: "Ta là dao thớt, ngươi là thịt cá!"
Nói xong, thân hình bỗng nhiên bành trướng, hóa thành một cự nhân cao mấy chục trượng, không chỉ như thế, dao phay trong tay hắn thanh cũng biến thành cực đại không gì sánh được.
Đầu bếp vẻ mặt dữ tợn, hình dung đáng sợ, nhô ra một đại thủ, dí Tinh Thần Quy xuống thớt gỗ, tạp dề trên thân cũng hiện ra một chữ "Đồ" lớn, giơ tay chém dao phay xuống miệng quát lớn: "Chém chém chém!"
Trong chớp nhoáng này, hắn như Chúa Tể hết thảy, Tinh Thần Quy tựa như thịt cá trong phòng bếp hắn chặt.
Tất cả mọi người nhìn ngây người, không ai nghĩ đến đầu bếp lại có bản sự bực này! Như thế thủ đoạn, chính là những đệ tử hạch tâm xuất thân động thiên phúc địa kia cũng khó có thể với tới.
Dương Khai cũng không nghĩ tới đầu bếp thế mà cao minh như thế, cho tới nay, mấy tiểu nhị bên người bà chủ hắn coi là Bạch Thất là lợi hại nhất, bây giờ mới biết mình nhìn sai rồi, nếu đầu bếp có thể tấn thăng Khai Thiên, so với lão Bạch nhất định lợi hại hơn.
Đao đao chém xuống, mai rùa Tinh Thần Quy bắn tung tóe ra hỏa hoa loá mắt, đúng là ngạnh sinh bị đầu bếp cho chém ra một vết tích
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất