Dao Trì vừa nói vậy.
Mấy đội trưởng Hắc Uyên Vệ vội vàng tiến lên: "Dao Trì cô nương, chuyện nhỏ thế này sao có thể làm phiền thành chủ lão nhân gia chứ?"
Bọn họ lập tức quay người đi tới trước mặt Long Tứ: "Long Tứ công tử, đây là thành Hắc Uyên, nghiêm cấm bất kỳ ai động thủ!"
"Nể tình Long Ngũ và Long Cửu công tử vừa gặp nạn, chuyện vừa nãy, chúng tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm của ngài!"
"Nhưng nếu ngài cứ cố chấp làm theo ý mình, tiếp tục động thủ, chúng tôi đành phải làm tròn chức trách của thủ vệ thành Hắc Uyên !"
Long Tứ chỉ vào Diệp Bắc Minh: "Ta bằng lòng chịu phạt!"
"Nhưng tên nhóc này, đã giết Ngũ đệ và Cửu đệ của ta, hắn buộc phải chết!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Bọn họ không phải do ta giết!"
Mắt Long Tứ đầy tơ máu: "Ha ha ha ha! Các ngươi nhìn đi!"
"Diệp Bắc Minh, ngươi coi nhà họ Long ta ngu chắc?"
Diệp Bắc Minh hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ không phải?"
"Ngươi muốn chết đấy à!"
Long Tứ sắp tức điên rồi!
Bốn vị đội trưởng Hắc Uyên Vệ lao lên, ngăn hắn lại: "Tứ công tử, ngài bớt giận!"
Sau đó.
Bốn người phẫn nộ nhìn Diệp Bắc Minh: "Diệp công tử, cậu thân là điện chủ Côn Luân Điện, giết người tại sao không dám nhận tội?"
Diệp Bắc Minh buồn cười lắc đầu: "Không phải do ta giết, tại sao ta phải nhận?"
"Cậu..."
Bốn người nghẹn lời.
Một đội trưởng Hắc Uyên Vệ trong số đó nghiêm mặt nói: "Diệp điện chủ, cả cái nhà lao này chỉ có ba người các ngươi!"
"Bây giờ Long Cửu, Long Ngũ chết rồi, cậu bảo không phải do cậu giết? Cậu nghĩ chúng tôi sẽ tin sao?"
"Lùi một vạn bước mà nói, cho dù người không phải do cậu giết, thế hung thủ là ai?"
Diệp Bắc Minh nói: "Hung thủ là một nam tử áo đen, hắn giết người xong lại chém đứt gông xiềng trên người ta, sau đó rời đi!"
Tên đội trưởng Hắc Uyên Vệ vừa lên tiếng lại nói tiếp: "Diệp điện chủ, ý cậu là!"
"Đột nhiên xuất hiện một nam tử áo đen, giết Long Cửu và Long Ngũ!"
"Sau đó hắn chặt đứt gông xiềng của cậu, chỉ để hãm hại cậu?"
"Đúng vậy!"
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Mọi người: "..."
Trợn tròn mắt!
Ánh mắt họ bừng lên lửa giận, cảm giác trí thông minh của mình đang bị xúc phạm vậy!
Dao Trì nhíu mày nhìn Trịnh Huyết Thiên: "Trịnh lão?"
Trịnh Huyết Thiên lắc đầu, trầm mặc không nói.
Một vị đội trưởng Hắc Uyên Vệ lên tiếng: "Diệp điện chủ, cậu nghĩ đây là đâu? Nơi này là thiên lao của thành Hắc Uyên!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất