Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Bắc Minh (FULL)

 Mọi người đều cảm thấy hơi khó tin!  

 

 

Qua Binh xấu hổ ho khan hai tiếng: "Khụ khụ... được rồi, hiện giờ trong tay tên nhóc đó vẫn còn mẫu thạch Hỗn Độn, chỉ cần các ông gật đầu!"  

 

"Mọi người sẽ đánh vào ngay, cho dù tiểu súc sinh Diệp Bắc Minh đó có ba đầu sáu tay, thì cũng chết thôi!"  

 

Ánh mắt mọi người lóe lên!  

 

Cả đám nhìn sang Long Tứ, và một lão giả nhà họ Đế!  

 

"Tứ công tử, Đế lão, hai người nghĩ sao?"  

 

Nhà họ Long, nhà họ Đế chưa lên tiếng, bọn họ không dám tự quyết!  

 

Một lát sau, lão giả nhà họ Đế chậm rãi bật ra một câu: "Lão phu cũng muốn biết, rốt cuộc trong tay thể chất Hỗn Độn đó còn bao nhiêu khối mẫu thạch Hỗn Độn!"  

 

Nửa canh giờ sau.  

 

Vương Như Yên mặt mày đỏ ửng, rúc trong lòng Diệp Bắc Minh: "Tiểu sư đệ... không ngờ lần chúng ta gặp lại, lại ở trong tình huống này!"  

 

"Xấu hổ quá!"  

 

Giờ phút này.  

 

Lực lượng Hư Không trong mắt Vương Như Yên đã hoàn toàn biến mất!  

 

Thần chí cũng khôi phục bình thường!  

 

Diệp Bắc Minh ôm cô ấy: "Xin lỗi Thập sư tỷ! Vì cứu chị, em buộc phải dùng hạ sách này!"  

 

"Lại còn hạ sách cơ, chị thấy đây là thượng sách!" Vương Như Yên cười e thẹn.  

 

Cô ấy thò tay đến hông Diệp Bắc Minh, rồi nhéo mạnh một cái!  

 

Diệp Bắc Minh bắt lấy tay cô ấy: "Thập sư tỷ, chúng ta nói chính sự trước đã!"  

 

"Tại sao chị lại bị lực lượng Hư Không khống chế? Mấy sư tỷ khác đang ở đâu, chị có biết không?"  

 

Vương Như Yên thu lại nụ cười, ánh mắt ngưng trọng: "Chị cũng không biết chuyện là sao nữa! Chỉ biết lần trước, sau khi vị diện sụp đổ, chị rơi vào một phiến không gian hư vô!"  

 

"Cỗ năng lượng cường đại làm chị ngất đi!"  

 

"Sau đó hình như có người đưa chị ra khỏi phiến không gian hư vô đó, nhưng hình như người đó không muốn chị tỉnh lại!"  

 

"Về sau chị rơi vào ngủ say suốt một thời gian dài, chị láng máng cảm nhận được khí tức của mấy sư tỷ khác... nhưng chi tiết thế nào thì không nhớ rõ, khi chị tỉnh lại lần nữa..."  

 

Đang nói.  

 

Vương Như Yên hờn dỗi nói: "Em đã làm chuyện đó với người ta rồi!"  

 

Diệp Bắc Minh giải thích: "Trong người chị có lực lượng Hư Không, nên mới bị người khác khống chế!"  

 

"Em phải hút sạch lực lượng Hư Không trong người chị, chị mới tỉnh lại đấy!"  

 

"Vậy sao?"  

 

Đột nhiên, Vương Như Yên cười tinh quái: "Nhưng trong người chị cũng là máu Hỗn Độn mà!"  

 

"A... cái này?"  

 

Diệp Bắc Minh ngẩn người.  

 

Đúng vậy!  

 

Trong người Thập sư tỷ cũng là máu Hỗn Độn, sao chị ấy bị lực lượng Hư Không khống chế?  

 

Còn mình thì không sao?  

 

"Phụt... tiểu sư đệ, em đừng căng thẳng, chị tin em!" Vương Như Yên chớp mắt.  

 

Bỗng nhiên.  

 

Cô ấy ôm ngực: "A! Tiểu sư đệ... lực lượng Hư Không lại đến nữa rồi!"  

 

"Nó vẫn còn trong cơ thể chị, chưa hút hết!"  

 

Nói xong.  

 

Cô ấy xoay người ngồi lên người Diệp Bắc Minh!  

eyJpdiI6IjVneUFEOUNSbk9XdUxIVmp3WUhydlE9PSIsInZhbHVlIjoiSnJMcWhvSkhkZkR0aCtMczNiamF1Ymt3dE5HVDJDdWRkVTVaT0lzUzNVcU80QU1jK3JiRlppWWZ1NUtub0NCaCIsIm1hYyI6ImM3ZDUzZjQ5ZDJlMmE4ODgwM2ZiMmQ1MDVjZjFkMDc4Zjg1NGVhYWY4MzUyYjQ3ZDcxMWQ5OGRkNGU4YjRjNDIifQ==
eyJpdiI6IitIZzV2Y1BhbURYNkgyR2FGcjJmK1E9PSIsInZhbHVlIjoiV1M1b2lIa1BINUYrQ2ZBbmhxTXRadUFYRDFrNm8zN1FnOHBPZEFENnNvYWhyMVpzem9lemczTGEwQjJ2aTF3R1wvOG9DdEdOY3JkUHJ1bjZHUWVNV09iZ05KdXhQTXp2Vjc1R2FxY0FMdVwvNjd0UlVuVXVcL2xCNmVpNnVVK2xnaWUiLCJtYWMiOiIzMDBjMjJkMzQ4ZmY3ZDUyYTJiZjk5ZTYzNjAyNzg3MGYwNWI5N2FlMGIxNThjNWM5MTY4MGY2YzgzYWNiMTg2In0=

Ads
';
Advertisement